Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:07:29
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí xung quanh dường như tĩnh lặng trong khoảnh khắc.
Gió thổi khiến những chiếc đèn treo quầy hàng lắc lư, phát tiếng kêu kẽo kẹt.
Trọng Hi Nhiên căng thẳng đến mức tóc gió thổi rối tung mà hề , cô chỉ chằm chằm Hoắc Tân, sợ sẽ bóp cò.
Mặc dù chỉ là s.ú.n.g đồ chơi, nhưng b.ắ.n cũng sẽ đau.
Hoắc Tân nheo một mắt , bóp cò.
Một tiếng s.ú.n.g nổ.
Ngay đó, bên tai là tiếng một quả bóng bay vỡ tung.
Một quả bóng bay màu đỏ mềm nhũn rơi xuống xa chân cô.
— Hóa Hoắc Tân đang b.ắ.n bóng bay.
Có lẽ bằng cách nào mà một quả bóng bay bay , vặn ở gần cô.
Cô thở phào nhẹ nhõm, kìm vỗ ngực, Kỳ Tư Niên kéo về phía .
Hoắc Tân dứt khoát ném khẩu s.ú.n.g trong tay, mỉm : “Xin , nhất thời ngứa tay kìm khoe tài.”
Anh , “ đạo diễn Trọng cô cũng thật là ‘drama’ đấy, đang phim ở đây ? Nếu là s.ú.n.g thật thì b.ắ.n , s.ú.n.g đồ chơi b.ắ.n đạn nhựa thì gì?”
“…”
Trọng Hi Nhiên đành gượng hai tiếng – cô quá căng thẳng, cả đêm nay đều căng như dây đàn.
Kỳ Tư Niên chậm rãi : “Vở kịch kết thúc, cô căng thẳng cũng trách .”
Hoắc Tân khẩy một tiếng, cầm lấy con thỏ MashiMaro mà ông chủ đặt lên bàn, ném cho Hứa Tĩnh – cô thư ký nữ luôn yên lặng và hề nổi bật phía Khang Kế.
Hứa Tĩnh theo bản năng đỡ lấy, chút kinh ngạc.
Khang Kế cũng sửng sốt một chút – đây là để đổi cho Trọng Hi Nhiên ?
Hoắc Tân Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên, mỉm : “Thú bông là để tặng thư ký của , mấy ngày nay cô tận tâm tận lực chăm sóc , bỏ bao công sức, cũng cảm ơn cô chứ.”
Hứa Tĩnh mím môi, ôm con thỏ MashiMaro tay.
“Còn về món nợ ân tình cô thiếu –” Hoắc Tân Trọng Hi Nhiên, “Chồng cô trả giúp .”
Hoắc Tân hai họ nữa, xoay , vẫy tay về phía lưng: “Đi thôi.”
Dáng vẻ phóng khoáng.
Và chia tay với Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên.
Trời tối, đoàn họ bước đám đông thưa thớt, nhanh chóng biến mất.
Trọng Hi Nhiên theo hướng rời , khỏi chút cảm khái.
Mặc dù quá trình chút trắc trở, nhưng cái kết cũng khá .
Vừa cảm khái xong, cô liền thấy giọng nóng lạnh của Kỳ Tư Niên: “Nhìn lâu thế? Lưu luyến rời ?”
“…”
Trọng Hi Nhiên nghiêng đầu một lúc lâu, kìm bật .
Kỳ Tư Niên: “Còn ?”
Trọng Hi Nhiên ôm lấy cánh tay , dỗ dành : “Anh đúng là ghen đó, ông xã.”
Kỳ Tư Niên hừ một tiếng, nhưng cũng khá hài lòng với tiếng “ông xã” của cô, cũng so đo với cô nữa.
Trọng Hi Nhiên lúc bỗng thở dài.
Kỳ Tư Niên hỏi: “Sao ?”
Trọng Hi Nhiên buồn bã : “Chưa bao giờ cùng dạo chợ đêm Sa Châu một cách đàng hoàng cả, nào cũng chuyện .”
Mặc dù việc thể hòa giải và ăn tối với Hoắc Tân cũng , nhưng cô luôn cảm thấy thời gian riêng tư của hai vợ chồng quấy rầy.
Cô thất vọng.
Trái tim Kỳ Tư Niên khẽ động.
Anh cứ tưởng cô vẫn còn cảm khái về việc Hoắc Tân rời , ngờ cô đang nghĩ về chuyện .
Anh ôm eo Trọng Hi Nhiên, suy nghĩ một lát : “Hay là chúng ở thêm một ngày?”
“Thôi .” Trọng Hi Nhiên , “Những món ăn cũng ăn gần hết , hơn nữa thật, em chút sợ hãi.”
Cô lắc lắc cánh tay Kỳ Tư Niên: “Sau đổi chỗ khác bù đắp cho em nhé.”
“Được.” Kỳ Tư Niên hôn lên má cô.
Xe chạy đường cao tốc Đôn Hoàng.
Ánh trăng chiếu cửa sổ xe, khẽ soi sáng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Kỳ Tư Niên.
Anh điện thoại, ôm cô, thỉnh thoảng vài câu, giọng trong trẻo, tựa như một dải ánh trăng.
Trọng Hi Nhiên lấy điện thoại , tìm góc độ , chụp một bức ảnh .
Vì ánh trăng , nên bức ảnh chút ánh sáng, nhưng chi tiết khuôn mặt Kỳ Tư Niên rõ nét, ngược tạo một cảm giác mơ hồ.
Kỳ Tư Niên thấy hành động của cô, cũng tránh, mặc cho cô chụp.
Đợi cúp điện thoại, : “Gửi ảnh cho .”
“Không.” Trọng Hi Nhiên che điện thoại lòng: “Đây là bộ sưu tập độc quyền của em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-143.html.]
Kỳ Tư Niên cô.
Trọng Hi Nhiên lý lẽ rành mạch chỉ màn hình điện thoại sáng lên của : “Anh chụp lén ảnh em cũng gửi cho em .”
Kỳ Tư Niên cúi đầu màn hình điện thoại – hóa cô phát hiện .
Anh bắt máy, ngắn gọn “Mai đến Bắc Thành ” cúp máy.
Quay đầu Trọng Hi Nhiên, đôi mắt cô lóe lên vẻ tinh quái.
“ nếu đồng ý một điều kiện, em thể chia sẻ ảnh cho .”
Ánh mắt cô rõ ràng ý .
Kỳ Tư Niên: “Em xem.”
Trọng Hi Nhiên khẽ cắn môi, cách lớp áo đưa tay khẽ vuốt ve n.g.ự.c , khẽ : “Anh cởi áo cho em chụp ảnh cơ bắp n.g.ự.c .”
Kỳ Tư Niên lạnh lùng : “Em mơ .”
“…”
Trọng Hi Nhiên dựa vai : “Thật sự ?”
“Không .” Kỳ Tư Niên kiên quyết.
Anh là một cực kỳ bảo thủ và nguyên tắc, cả đời thể nào chụp loại ảnh mà cô .
Trọng Hi Nhiên: “Em chụp cũng ?”
Kỳ Tư Niên thở dài: “Hi Hi, đừng khó .”
Mặc dù chút tiếc nuối, Trọng Hi Nhiên vẫn gật đầu: “Vậy .”
Cô , điện thoại, đặt bức ảnh Kỳ Tư Niên chụp màn hình khóa.
Kỳ Tư Niên sững sờ, khóe miệng tự chủ kéo một nụ nhỏ, ôm Trọng Hi Nhiên suy nghĩ một lát, : “Nếu dự án tiếp theo của em vội, hai tháng nữa chúng Maldives một chuyến nhé? Anh mua một hòn đảo ở đó, đảo chỉ chúng thôi.”
Trọng Hi Nhiên buột miệng hỏi: “Đi hưởng tuần trăng mật ?”
Kỳ Tư Niên: “Ừ.”
Trọng Hi Nhiên cực kỳ mong chờ cuộc sống riêng tư với Kỳ Tư Niên, nhưng vì giữ ý tứ, cô vẫn lịch sự hỏi: “Anh thời gian ?”
“Thế nên mới hai tháng nữa.” Bàn tay Kỳ Tư Niên từ từ xoa nhẹ eo cô.
Mặt Trọng Hi Nhiên đỏ, cô đưa tay vuốt tóc: “Được thôi, dự án tiếp theo của em sửa kịch bản mất hơn nửa năm, thời gian mà. Hơn nữa lúc em nghỉ dưỡng chắc cũng thể sửa kịch bản chứ?”
Kỳ Tư Niên cô, giọng điệu thanh đạm : “Cũng nhất định, nhỡ …”
Trọng Hi Nhiên: “…”
Trọng Hi Nhiên kịp thời đổi chủ đề.
“Tối nay chuyện với Hoắc Tân khá vui vẻ nhỉ?”
Còn bỏ mặc cô sang một bên nữa chứ.
“Cũng .” Kỳ Tư Niên với giọng bình thản, “Từ góc độ kinh doanh mà , thực sự ngưỡng mộ .”
Trọng Hi Nhiên chút lo lắng hỏi: “Vậy món nợ ân tình trả lớn ?”
Cô đột nhiên sợ Hoắc Tân sẽ đòi hỏi quá đáng.
Kỳ Tư Niên khẽ: “Em cần lo lắng, chẳng qua là một nguồn lực trong tay, giới thiệu thì sẽ thuận lợi hơn nhiều.”
Trọng Hi Nhiên gật đầu, cuối cùng cũng yên tâm.
Cô hỏi: “Hai còn chuyện gì khác ?”
Thực là .
Lúc đó, hai họ chuyện ăn xong, thấy Trọng Hi Nhiên đang say sưa b.ắ.n súng.
Hoắc Tân : “ giao cô cho . Hi Hi bệnh sạch sẽ về tình cảm, cũng theo chủ nghĩa hảo, hy vọng những sai lầm mắc , đừng lặp nữa.”
“Sẽ .” Kỳ Tư Niên , “ rõ ràng nhé, giao cô cho , mà là cô tự nguyện chọn .”
Hoắc Tân khẽ, cũng so đo với : “ . Cô luôn đối xử với cô , còn ban đầu cưới cô là vì thể diện.”
Anh hỏi, “Có ?”
Kỳ Tư Niên gì.
Hoắc Tân : “ với tư cách là nhắc nhở một câu, những lời cất giấu quá lâu, lẽ đối phương sẽ còn thấy nữa.”
Kỳ Tư Niên nhạt giọng: “Anh là kẻ thất bại, tư cách gì mà nhắc nhở ?”
Anh Trọng Hi Nhiên, “ luôn tin, cái gì là của , cuối cùng sẽ là của .”
Kỳ Tư Niên đôi mắt của Trọng Hi Nhiên, : “Nói chuyện về em đó.”
Trọng Hi Nhiên khựng : “Nói chuyện gì về em?”
Kỳ Tư Niên cô: “Muốn ?”
Trọng Hi Nhiên: “Ừ.”
Cô vẫn còn tò mò.
Kỳ Tư Niên: “Gửi ảnh cho .”
“…”
Anh thật xảo quyệt.