Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 142: Ba người vui vẻ dạo chợ đêm

Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:07:28
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nào là sống còn gì để luyến tiếc, Trọng Hi Nhiên một trải nghiệm sâu sắc hơn giây phút .

kẹp giữa hai vị tổng, một một , buộc bước .

Vốn dĩ cô đầu, nhưng luôn chen lấn, Kỳ Tư Niên liền kéo cô .

Phía là Hoắc Tân.

Quan trọng là, hai vị tổng cứ thế trò chuyện qua cô mà hề cảm thấy đột ngột khó xử.

Một : “Phát sóng trực tiếp để giúp dân thoát nghèo ở địa phương e rằng còn hạn chế, chỉ thể giải quyết nhu cầu cấp bách nhất thời.”

Người đáp: “Phải mới thể tìm phương pháp luận, đường thì vĩnh viễn lấy chân kinh.”

Cứ thế, hai họ trò chuyện qua cô hơn mười phút.

Trọng Hi Nhiên kẹp ở giữa bỗng nhiên cảm thấy thừa thãi.

Cô khẽ véo tay Kỳ Tư Niên một cái, Kỳ Tư Niên với cô “đợi một chút ”, ánh mắt lướt qua cô, tiếp tục trò chuyện với Hoắc Tân về vấn đề mô hình kinh doanh nào đó.

“…”

Trọng Hi Nhiên : “Em cảm thấy phiền hai , là em tìm Khang Kế chuyện một lát nhé.”

Khi cô lời , vốn dĩ mang theo vài phần trêu chọc, ngờ cả hai đồng thanh : “Em cứ .”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Cô lẳng lặng chậm , đợi Khang Kế phía tới.

Khang Kế với vẻ mặt kinh hãi hai đang sóng vai mặt, thể tin nổi : “Hai họ thế?”

“Không nữa.” Trọng Hi Nhiên giang hai tay, , “Chắc là yêu từ cái đầu tiên , định rút lui.”

Khang Kế nhịn mà bật khúc khích.

Đã ăn no , chợ đêm cũng chỉ là để dạo chơi cho vui, dù cũng ăn thêm nữa.

Trọng Hi Nhiên lười biếng chẳng thèm để ý đến hai bận rộn phía , cô thấy một quầy b.ắ.n bóng bay bằng s.ú.n.g bên đường, mắt sáng lên, hỏi Khang Kế: “Anh Khang, chơi ?”

Khang Kế : “Được chứ, cô chơi bao giờ ?”

Trọng Hi Nhiên: “Chưa ạ.”

Thứ ở Bắc Thành cô ít khi thấy.

Cô bình thường cũng thích du lịch nhiều, chỉ thấy các nền tảng mạng xã hội.

Quy tắc cũng đơn giản, tấm bạt của quầy hàng treo một vòng đủ loại bóng bay, dùng s.ú.n.g bắn, dựa lượng bóng vỡ để nhận quà.

Không vỡ quả bóng nào sẽ đạt giải nhất, thể đổi lấy một chiếc bật lửa Sói Băng của nhãn hiệu nào đó, màu bạc.

Trọng Hi Nhiên ưng ý, lấy một cái cho Kỳ Tư Niên.

Hai mươi tệ cho một bắn, Trọng Hi Nhiên hào hứng nộp tiền.

từng b.ắ.n súng, nắm kỹ năng, đầu tiên chỉ vỡ một quả bóng may mắn, còn Khang Kế thì b.ắ.n khá , b.ắ.n một trúng hết, hỏi cô sẽ giúp cô đổi.

Trọng Hi Nhiên cố chấp : “Không cần, em tự đổi.”

Đây là thứ cô tặng cho Kỳ Tư Niên.

b.ắ.n thêm vài nữa, cũng b.ắ.n trúng thêm mấy quả, nhưng vẫn còn kém xa mục tiêu.

đặc biệt cố chấp, trả thêm hai trăm tệ, tiếp tục bắn.

Khang Kế đại khái đoán gì, nhịn : “Số tiền đủ để cô mua hai cái bật lửa như thế .”

Tay Trọng Hi Nhiên cầm s.ú.n.g mỏi: “Cái đó giống .”

Khách hàng chi ít tiền, ông chủ lẽ cũng ngại ngùng, đích đến dạy cô kỹ thuật.

Ba điểm: lỗ ngắm, đầu ruồi, mục tiêu thẳng hàng, thở định.

Một tiếng “bùm”, bóng bay vỡ.

Ông chủ khen cô: “Cô bé, tiềm năng đấy.”

Trọng Hi Nhiên hít thở sâu một , cảm thấy cơ hội .

Cô đặt s.ú.n.g xuống, thả lỏng cánh tay, : “Lại nữa.”

Lại hết một gói đạn, còn thiếu 5 quả.

Thiếu 3 quả.

Thiếu 1 quả.

Không thử bao nhiêu , cuối cùng cô cũng b.ắ.n hạ tất cả bóng bay!

“A ——!” Cô nhịn mà phấn khích hét lên, “Thắng !”

Phía bỗng nhiên thở quen thuộc choàng lấy vai cô: “Chơi vui ?”

Là Kỳ Tư Niên.

Cô cong môi : “Em b.ắ.n hạ hết tất cả bóng bay , em giỏi ?”

“Giỏi lắm.” Hoắc Tân khen cô khi Kỳ Tư Niên kịp mở lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-142-ba-nguoi-vui-ve-dao-cho-dem.html.]

“…”

Cô khẽ ho một tiếng, ngượng ngùng đặt s.ú.n.g xuống.

Ông chủ tủm tỉm đưa quà cho cô: “Cô bé thật kiên trì đấy, b.ắ.n hơn hai mươi , cuối cùng cũng đổi thứ .”

Kỳ Tư Niên rủ mắt xuống, thấy chiếc bật lửa Sói Băng màu bạc trong tay ông chủ, trong lòng như móng vuốt của một chú mèo con cào nhẹ.

“Cho ?” Kỳ Tư Niên hỏi.

Trọng Hi Nhiên định “ừm”, thì thấy Hoắc Tân thong thả : “Không lẽ là quà tặng cho ân nhân cứu mạng như đây?”

Trọng Hi Nhiên ngừng vài giây, yếu ớt : “Em nhớ hình như hút thuốc.”

“Bây giờ thì .” Hoắc Tân ôn hòa , “Trước đây là em chọc tức đấy.”

Dừng một chút, thêm một câu, “Hút giỏi, thể học.”

“…”

“Ồ.” Trọng Hi Nhiên liếc một cái, , “Hút thuốc cho sức khỏe lắm, tặng cho ân nhân cứu mạng thì phù hợp.”

Cô nhanh chóng đặt chiếc bật lửa tay Kỳ Tư Niên.

Hoắc Tân nhướng mày: “Nghe vẻ như em chồng c.h.ế.t sớm.”

“…”

Kỳ Tư Niên thong thả nhận lấy chiếc bật lửa, mân mê trong tay một lát, lật nắp bạc lên, gạt bánh xe nhỏ, ngọn lửa bùng lên.

Anh khép nắp , phát một tiếng “tách” giòn tan của kim loại va chạm.

“Cũng .” Kỳ Tư Niên cong môi, cứ thế giơ ngọn lửa nhỏ của chiếc bật lửa lên khoe khoang mặt Hoắc Tân.

Hoắc Tân “hừ” một tiếng.

Kỳ Tư Niên khoe khoang xong mới cúi đầu Trọng Hi Nhiên: “Em thật sự b.ắ.n hơn hai mươi ?”

Trọng Hi Nhiên ngượng ngùng, nhưng vẫn gật đầu: “Vâng.”

“Thảo nào.” Kỳ Tư Niên nâng niu cất chiếc bật lửa túi áo khoác, “Có ghen tị đến mất hết lý trí kìa.”

“Không đến mức đó.” Hoắc Tân tiện tay cầm khẩu s.ú.n.g đặt bục, “Muốn đấu một ván , Tổng giám đốc Kỳ?”

Kỳ Tư Niên : “Được thôi.”

Món đồ Hoắc Tân chơi nhiều hồi nhỏ. Kỳ Tư Niên tuy từng chơi cái nhưng từng chơi s.ú.n.g ở trường bắn, nên việc chơi khẩu s.ú.n.g đương nhiên cũng thành vấn đề.

Hai “đoàng đoàng đoàng” liên tục bắn, những quả bóng bay mặt lượt nổ tung.

Hòa.

Hai đặt s.ú.n.g xuống.

Kỳ Tư Niên vươn tay ôm Trọng Hi Nhiên lòng: “Muốn gì nào?”

Hoắc Tân chỉ con thỏ MashiMaro ở hàng giải nhất: “Lấy con đó .”

Trọng Hi Nhiên trong lòng “thịch” một tiếng, Hoắc Tân chọn con thú bông mà cô .

hoảng.

cô dùng giọng điệu khá bình tĩnh : “Lấy con gấu bông , em cũng khá thích gấu bông.”

Kỳ Tư Niên thấy chữ “cũng” .

Anh khựng một chút, bảo ông chủ mang con gấu bông tới.

Trọng Hi Nhiên cong môi ôm lòng.

Kỳ Tư Niên nhớ , đây một thời gian cô thích thỏ MashiMaro, ngay cả móc khóa cũng là hình thỏ MashiMaro.

Anh cúi đầu hỏi cô: “Em vẫn thích thỏ MashiMaro ?”

“Hả?” Trọng Hi Nhiên vội , “Cũng thích đến mức đó nữa, gấu bông cũng mà, xem gấu bông trông lịch lãm bao.”

Hoắc Tân : “Hình như đó là gấu Teddy.”

Trọng Hi Nhiên “…”

Kỳ Tư Niên với giọng bình thản: “Thích thì cứ lấy, cả.”

Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu bằng ánh mắt chất vấn – hào phóng thế ?

Anh cho cô một ánh mắt khẳng định.

“Thôi cần.” Trọng Hi Nhiên vẫn lắc đầu.

còn quá để tâm nữa, khoảnh khắc chẳng qua là do quán tính mà thôi.

Cô một tay ôm gấu bông, một tay khoác tay Kỳ Tư Niên, : “Chúng thôi.”

Vừa hai bước, đột nhiên thấy tiếng lên đạn phía .

Cô theo bản năng dừng bước, đầu

Hoắc Tân giơ một khẩu s.ú.n.g trong tay, nheo mắt, chĩa thẳng đầu Kỳ Tư Niên.

Đầu óc cô bỗng chốc trống rỗng.

Không kịp suy nghĩ gì, cô theo bản năng bước tới một bước, chắn mặt Kỳ Tư Niên.

 

Loading...