Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 140: Ăn cơm cùng Hoắc Tân

Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:07:26
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Kỳ Tư Niên đang cầm miếng bánh mì nướng khẽ khựng giữa trung.

“Em chỉ thấy kỳ lạ thôi.” Trọng Hi Nhiên nghiêng đầu , “Anh vì thể diện mà bỏ mười triệu đô la Mỹ ? Chuyện đó… giống với hành động của một doanh nhân cho lắm.”

Kỳ Tư Niên đợi một lát, giọng điệu tự nhiên : “Cũng chẳng đáng là bao. Huống hồ…”

Anh về phía cô, chậm rãi , “Dù em cũng là đứa em lớn lên từ bé, thể trơ mắt em vì mà ngay cả danh tiếng cũng cần nữa.”

Từ “em gái” , ngay lập tức chạm một góc nào đó trong trái tim cô.

Tâm trạng cô lúc chút khó tả, vui vẻ, xen lẫn chút chua xót.

“Trước giờ… luôn coi em là em gái .”

“…”

Kỳ Tư Niên gì nữa.

Ăn xong đánh răng một nữa, gần mười hai giờ đêm.

Hai xuống, Kỳ Tư Niên ôm cô lòng.

Đến lúc mới hỏi: “Em chuyện gì với ?”

Giọng chút chua lè.

Trọng Hi Nhiên : “Em còn tưởng định hỏi chứ.”

Kỳ Tư Niên lạnh nhạt liếc cô một cái.

Trọng Hi Nhiên dám càn nữa, kể sơ qua nội dung cuộc trò chuyện với Hoắc Tân cho .

Kỳ Tư Niên xong chỉ hừ lạnh một tiếng, thêm gì nữa.

buồn ngủ, ngáp một cái, gối đầu lên vai , rõ ràng là mệt.

Kỳ Tư Niên vươn tay vỗ nhẹ lưng cô: “Ngủ .”

gần như ngủ , chợt nhớ điều gì đó mà gọi : “Kỳ Tư Niên.”

“Ừm?”

“Em sợ con .” Cô dường như đang cân nhắc từ ngữ, “Em chỉ sợ giận.”

Kỳ Tư Niên ừ một tiếng, : “Em còn sợ từ lâu .”

·

Sáng hôm tỉnh dậy, Trọng Hi Nhiên nhận tin nhắn của Hoắc Tân: “Anh xuất viện , em yên tâm nhé.”

Nhanh xuất viện ?

Điều cho thấy vết thương tuy nguy hiểm, nhưng khi qua khỏi giai đoạn nguy hiểm thì cũng .

Cô gõ chữ trả lời: “Vậy cẩn thận nghỉ ngơi, nhớ đừng để vết thương dính nước.”

Đang định nhập thêm gì đó, thì Kỳ Tư Niên giật phắt lấy điện thoại.

Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : “Đủ đấy, mặt chồng mà em quan tâm tình cũ như , hợp lý ?”

Trọng Hi Nhiên lẽ tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ hồ.

Cô hỏi: “Vậy lén lút thì ?”

Kỳ Tư Niên lạnh một tiếng: “Em nữa xem.”

“…”

Trọng Hi Nhiên đột nhiên tỉnh táo hẳn , quả quyết đổi chủ đề: “Em đói .”

Kỳ Tư Niên cô hai giây: “Đi vệ sinh cá nhân ăn sáng.”

Suýt nữa thì hỏng chuyện, nhưng cuối cùng cũng coi như tạm chấp nhận .

Trọng Hi Nhiên chạy phòng tắm.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô mặc một chiếc áo len cổ lọ màu đỏ retro, nhưng chỉ hai phút cảm thấy xương quai xanh đau nhói, như cọ xát. Cô đến gương phòng tắm soi thử, dấu răng tím .

Kỳ Tư Niên tới cô: “Sao ?”

“Anh còn dám hỏi?” Cô chỉ “chứng cứ phạm tội” “hung thủ”.

Kỳ Tư Niên rũ mắt xuống — xương quai xanh gầy gò của cô là một lớp da trắng muốt mỏng manh, dấu răng chuyển sang màu tím, thậm chí ở đầu vết cắn còn vương chút m.á.u rịn .

Anh khựng một chút, : “Anh lấy băng cá nhân.”

Lễ tân khách sạn nhanh chóng mang bông tẩm iod và băng cá nhân đến.

Kỳ Tư Niên khử trùng cho cô, dán băng cá nhân vết thương.

“Xin , tối qua cứ nghĩ… mất kiểm soát.”

Rõ ràng bây giờ đau là cô, nhưng lời đó khiến Trọng Hi Nhiên một nữa nảy sinh lòng thương cảm với .

Nghĩ đến việc tối qua chuyện đó với tâm trạng “ cuối với cô”, cô dường như cũng đành lòng trách móc thêm nữa.

“Thôi , cũng đau lắm.” Trọng Hi Nhiên .

Tay Kỳ Tư Niên vẫn còn kéo cổ áo len của cô, một lát , cúi đầu, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn đạp nước lên cạnh miếng băng cá nhân.

Sau khi thẳng dậy, chợt : “Chúng cũng xăm hình đôi , ? Cứ xăm ngay cạnh xương quai xanh .”

Trọng Hi Nhiên sững sờ.

sớm còn mặn mà với việc xăm nữa , Kỳ Tư Niên vẫn còn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-140-an-com-cung-hoac-tan.html.]

“Anh…” Cô do dự một lát, cắn môi , “Xăm khá đau đấy, chỗ xương quai xanh còn đau hơn. Anh xăm thì cũng , nhưng xóa hết những hình xăm liên quan đến khác .”

Kỳ Tư Niên khẽ vùi đầu vai cô, nhẹ nhàng thở dài: “Thôi .”

Có những chuyện qua cái tuổi đó , hình như thật sự chẳng còn ý nghĩa gì.

Trọng Hi Nhiên chua chát: “Ồ, hình xăm với bạn gái cũ của quý giá đến ?”

“Em mới là bảo bối của .” Kỳ Tư Niên ôm cô lòng, “Anh sợ em đau.”

Anh thường lời ngon tiếng ngọt, nên khi càng động lòng .

Trọng Hi Nhiên kìm mỉm rạng rỡ.

Anh vòng tay ôm cổ cô về phía phòng khách : “Về Bắc Thành sẽ xóa hình xăm, thế thì ?”

“Không cần .” Cô nhỏ, “Em cũng nhỏ mọn đến thế.”

Ăn sáng xong, Kỳ Tư Niên bắt đầu bận rộn với công việc.

Vì Hoắc Tân mà Kỳ Tư Niên đây thêm mấy ngày, quá hạn từ lâu .

Đáng lẽ hôm nay trực tiếp về Bắc Thành, nhưng Kỳ Tư Niên thiếu một ngày , nhất định đưa cô chợ đêm một chuyến nữa.

Thế là đợi Kỳ Tư Niên giải quyết xong công việc, hai tranh thủ thời gian chợ đêm.

Để đề phòng, Kỳ Tư Niên cho hai vệ sĩ theo họ.

Kỳ Tư Niên phát hiện, Trọng Hi Nhiên mấy hứng thú với các món ăn chính thống, ngược cứ thấy đồ ăn vặt là mắt sáng rực lên.

đến chợ đêm hưng phấn lao thẳng đến quầy cá nướng đĩa sắt.

Hôm nay cuối tuần, chợ đêm vắng hơn một nửa .

Trước quầy cá nướng đĩa sắt chỉ năm sáu .

Có lẽ chuyện Hoắc Tân đỡ d.a.o cho cô đó lên top tìm kiếm, thỉnh thoảng họ mấy , nhưng hai cũng mấy bận tâm.

chuyện giải quyết thỏa.

Hiện giờ Trọng Hi Nhiên nhắc đến Hoắc Tân mặt Kỳ Tư Niên cũng cần dè dặt nữa.

với Kỳ Tư Niên: “Hôm đó em ăn món , nhưng thấy Hoắc Tân và họ đang ăn, em dám gần.”

“Vậy .” Phía , một giọng ôn hòa nhưng lạnh nhạt vang lên, “Thật hôm đó cũng ăn ngon miệng.”

“…”

Trọng Hi Nhiên đầu , thấy Hoắc Tân xuất hiện phía .

— Đây là cái nghiệt duyên gì ?

Vết thương của còn lành hẳn, nhanh ngoài việc ?

Hoắc Tân đội một chiếc mũ len đen, vành mũ lộ một đoạn băng gạc trắng.

Ánh mắt khá bình tĩnh hỏi: “Đi cùng nhé?”

???

Đây là loại lời mời đáng sợ gì ?

Trọng Hi Nhiên theo bản năng Kỳ Tư Niên — khuôn mặt lạnh như băng của biểu cảm gì.

Cô uyển chuyển từ chối: “Thôi khỏi , đừng ảnh hưởng đến công việc của đội .”

Phía Hoắc Tân xa còn Khang Kế và vài nhân viên, chắc hẳn cũng đang tiếp tục cuộc khảo sát đó.

“Không ảnh hưởng.” Hoắc Tân ôn hòa , “Tối nay là ngoài chơi thôi.”

Trọng Hi Nhiên đang nghĩ lý do từ chối tiếp theo, thì thấy Hoắc Tân Kỳ Tư Niên, : “Kỳ tổng phiền chứ? Dù cũng cứu phu nhân của , xét về tình về lý, mời một bữa cơm chắc cũng quá đáng nhỉ?”

Kỳ Tư Niân nhướng mắt lên, .

Hoắc Tân một tiếng: “Hay là, Kỳ tổng dám?”

chiêu đãi Hoắc tổng thật .” Kỳ Tư Niên lạnh nhạt , “Hoắc tổng, một kẻ bại trận tay còn dám, gì mà dám?”

Anh , “Hi Hi, bảo chủ quán thêm vài con cá nữa, mời Hoắc tổng và bạn bè của .”

Trọng Hi Nhiên liếc một cái, liếc Hoắc Tân một cái, đành nuốt ngược câu “cá là thức ăn cho vết thương” đến miệng .

Cô gọi thêm vài con cá nữa, : “Mua thêm vài món ăn vặt khác nữa nhé.”

Kỳ Tư Niên gật đầu, cùng cô mua.

Mười mấy phút , ba họ kỳ lạ cùng một bàn.

Hai vợ chồng cùng một bên, Hoắc Tân đối diện Kỳ Tư Niên.

— Cảnh tượng quá mức căng thẳng như địa ngục, Khang Kế và những khác sớm tránh xa .

Trước mặt là hai con cá nướng xì xèo bốc khói.

Còn bánh mỳ hầm Hồ Dương, lòng xào Hà Tây, cơm nắm Ô Tôn và tàu hũ đá.

Trọng Hi Nhiên cảm thấy giống như một loài cây nhỏ đáng thương đang cố gắng tồn tại trong khe nứt, sắp khí chất của hai đàn ông đè nén đến mức thở nổi.

Cô định thần , định vươn tay cầm đũa, thì gần như đồng thời, hai đôi đũa, một từ bên trái và một từ phía , đưa đến mặt cô.

Trọng Hi Nhiên: “…”

Bây giờ rút lui còn kịp ?

 

Loading...