Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 119: Bạn gái cũ và vợ, anh thích ai?
Cập nhật lúc: 2025-09-22 16:09:28
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông dáng trung bình, cao hơn Chu Vân một cái đầu, mặc đồ bệnh nhân, tóc bạc nửa đầu, trông chừng sáu mươi mấy tuổi, rõ ràng Kỳ Quang Viễn.
Trọng Hi Nhiên trong lòng chấn động, nắm c.h.ặ.t t.a.y Kỳ Tư Niên, như thể sợ mất kiểm soát.
Kỳ Tư Niên lúc lên tiếng: “Hôn đủ ?”
Hai lầu đột nhiên tách , Chu Vân thấy Kỳ Tư Niên, mặt lóe lên một vẻ hoảng sợ.
Người đàn ông cũng sững sờ: “Đây là…”
Chu Vân : “Anh về đợi em.”
Người đàn ông Kỳ Tư Niên một cái, gật đầu, mở cánh cửa sắt dày nặng của cầu thang rời .
Trên mặt Chu Vân dường như còn vương vệt nước mắt, giọng bà đặc biệt lãnh đạm: “ sẽ ly hôn với bố con.”
Giọng Kỳ Tư Niên cực kỳ bình tĩnh: “Đó chính là mà bà vẫn luôn yêu thích ?”
Chu Vân : “Phải.”
·
Kỳ Tư Niên trở xe bằng cách nào, dường như là do Trọng Hi Nhiên đưa đến.
Trọng Hi Nhiên bảo tài xế ngoài ăn cơm , còn cô thì ở trong xe cùng .
Bên ngoài cửa sổ xe là ánh nắng cuối xuân, trông ấm áp nhưng khi chiếu khiến thấy lạnh lẽo.
Từ nãy đến giờ, Trọng Hi Nhiên vẫn luôn nắm tay .
Kỳ Tư Niên đột nhiên nhớ hồi nhỏ, từng hưng phấn tự tay gấp một giỏ hoa cẩm chướng bằng giấy tặng Chu Vân quà sinh nhật, nhưng Chu Vân chỉ liếc một cái, gì với .
Ngược , những bức tranh do Chu Tuấn vẽ Chu Vân treo trong phòng ngủ phụ.
Ngày hôm , khi cô giúp việc dọn rác cầm một túi lớn màu đen, tình cờ ngang qua và thấy những bông hoa gấp.
Anh mất ba ngày để gấp 99 bông cẩm chướng bằng giấy, tô màu, dán hình dáng cẩn thận, nhưng vứt như rác rưởi.
Rất lâu mới , Chu Vân thích Kỳ Quang Viễn, cho nên ngay cả bà cũng thích.
Từ đó về , còn tự tay bất cứ món quà nào nữa.
Trong nhiều chuyện, cũng còn chủ động gì nữa.
Anh là cảm nhận sự yêu thích và thiết của Trọng Hi Nhiên, chỉ là sợ rằng nếu trao thứ quý giá nhất của , nó sẽ vứt bỏ.
Vẻ mặt Kỳ Tư Niên vẫn luôn bình tĩnh, chỉ là ánh mắt vô hồn, dường như chút mất tiêu cự.
Trọng Hi Nhiên ghé sát , nhẹ nhàng hôn lên môi : “Em gì để vui hơn một chút?”
Giọng cô mềm mại, mềm mại đến nỗi chính cô cũng cảm thấy như bao bọc trong một đám kẹo bông gòn.
Anh cụp mắt, cô hỏi: “Nếu lúc đó chủ động theo đuổi em, theo đuổi ?”
Sao đột nhiên thốt một câu hỏi như ?
Trọng Hi Nhiên ngẩn : “Lúc đó là khi nào?”
Kỳ Tư Niên: “Trước khi em thích khác.”
“Chắc là… theo đuổi chứ.” Dù vì hỏi như , Trọng Hi Nhiên vẫn nghiêm túc suy nghĩ một chút, , “Không lý do gì mà đồng ý cả.”
Anh vẻ ngoài thanh tú và cao quý, khí chất hợp với gu thẩm mỹ của cô.
Cô cũng thiện cảm với .
Môi Kỳ Tư Niên dừng bên má cô, hỏi: “Vậy em sẽ chia tay với ?”
Trọng Hi Nhiên dừng một chút: “Đang yên đang lành tại chia tay? Luôn một lý do chứ.”
Kỳ Tư Niên khẽ : “Gặp Hoắc Tân em còn sẽ thích ? Có vì mà bỏ rơi ?”
“Đương nhiên là .” Trọng Hi Nhiên , “Em là loại ba .”
“Anh .” Kỳ Tư Niên khẽ nhắm mắt, “Anh chỉ là…”
Sợ hãi và bất an.
Trên đời ngay cả ruột còn thích , thì còn ai sẽ thích nữa chứ?
Vậy nên vì gửi gắm tình yêu, thà dùng tiền bạc và tài nguyên để trói buộc ở bên cạnh, dường như sẽ an tâm hơn một chút.
Anh tiếp.
Trong lòng lẽ hỗn loạn, bao giờ chuyện cụt ngủn như .
Trọng Hi Nhiên hôn một cái, đổi đề tài: “Vậy … cho bố ?”
Kỳ Tư Niên thản nhiên : “Ông .”
Sau khi Kỳ Tư Niên xong câu , vẻ mặt khôi phục bình thường.
Anh lấy điện thoại , gọi cho Khương Chính: "Giúp điều tra một ."
·
Ca phẫu thuật thành công, ngày thứ ba Trọng Quảng Tài chuyển về phòng bệnh thường.
Tinh thần ông khá , chỉ là ông cảm thán già, ngờ ngay cả bệnh huyết khối cũng tìm đến. Vu Thục Lan ở bên cạnh ngừng an ủi ông.
Trọng Hi Nhiên xuống lầu lấy thuốc, ngờ khi lấy thuốc, đường về khi qua sảnh phòng khám, Khang Kế vặn cầm một chồng báo cáo ngang qua.
Nhìn thấy cô, ngẩn , cất báo cáo , gật đầu với cô: "Hi Hi."
Hành động của khiến Trọng Hi Nhiên sinh lòng cảnh giác.
Cô dường như gặp Khang Kế ở bệnh viện chỉ một .
Cô hỏi: "Anh thật sự chứ?"
Như thể thể giấu , Khang Kế khẽ mỉm : "Thật sự , tái khám ung thư, nên họ kiểm tra kỹ lưỡng hơn một chút."
Trọng Hi Nhiên ngạc nhiên .
Gương mặt gầy, khiến gò má trông cao hơn hẳn, thậm chí phần xương xẩu.
Trọng Hi Nhiên chợt thấy buồn trong lòng: " còn trẻ như ..."
"Đã khỏi ." Cô rõ ràng hiểu lầm, Khang Kế lập tức giải thích, "Mấy năm nay tái phát, kết quả kiểm tra cũng vấn đề gì."
Khang Kế suy nghĩ một lát, đưa báo cáo cho cô.
Trọng Hi Nhiên lật từng trang xem xét kỹ lưỡng, khi thấy nhiều dòng chữ " phát hiện bất thường rõ rệt" thì cô mới yên tâm, trả báo cáo cho : "Vậy thì ."
Khang Kế cô một lúc, : "Hi Hi, em vẫn thiện lương như , thảo nào thể buông bỏ em."
·
Ngày hôm là những ngày cuối cùng ghi hình cho tập ba của chương trình " Là Đạo Diễn".
Tập ba yêu cầu hai phim ngắn với chủ đề khác . Phim ngắn đầu tiên thành ngày mưa bão, còn kịch bản phim ngắn thứ hai quyết định bằng cách bốc thăm.
Bốc thăm thì dễ dính chủ đề sở đoản.
Trọng Hi Nhiên quả nhiên bốc trúng một chủ đề về cuộc sống mà cô giỏi.
Đó là cảnh nữ chính mắc bệnh ung thư công ty sa thải, vì kiếm tiền nuôi con nên chợ lớn bán hàng, bất ngờ gặp chồng và tiểu tam nắm tay mua rau, khiến cô suy sụp.
Cô cả đời từng chợ mua rau.
Thời gian eo hẹp, cô quyết định phim ngay tại một khu chợ lớn ở địa phương để tính chân thực hơn.
Chợ lớn ở Bắc Thành đông buổi sáng, nên đoàn phim chỉ thể buổi chiều.
Trọng Hi Nhiên đưa nữ diễn viên quan sát suốt một buổi sáng, nhờ mà cô cũng thêm chút tự tin.
Máy dựng lên, dòng qua khỏi vây quanh thành một vòng.
Trong đám đông, một cặp vợ chồng già lớn tuổi, xách chiếc túi vải, liếc . Người phụ nữ đột nhiên : "Ông ơi, đó là Hi Hi ..."
Hoắc phụ theo hướng tay bà chỉ, khỏi cảm thán: " là con bé, trưởng thành , cũng hơn ."
Hoắc mẫu ngập ngừng: "Có nên qua chào một tiếng , dù thì ngày ..."
Ngày Trọng Hi Nhiên thường xuyên xách đồ cùng Hoắc Tân đến thăm hai ông bà, họ từ tận đáy lòng quý cô.
"Thôi ." Hoắc phụ thở dài, "Đừng phiền ."
Hoắc mẫu gật đầu, hai liền lưng nắm tay rời .
Quay phim cả ngày, Trọng Hi Nhiên màn hình giám sát, tạm hài lòng với cảnh .
Vừa tan lên xe, cô nhận điện thoại của Tạ Ngu, rủ cô tụ tập.
Cô cũng đang thư giãn, nên .
Vừa đến quán bar, cô thấy Chu Húc Dao ở đó. Chu Húc Dao thấy cô : "Sáu vạn tệ thắng năm ngoái là tiền dễ kiếm nhất đời đấy."
Trọng Hi Nhiên: "..."
Chu Húc Dao lấy điện thoại lắc lắc, với vẻ cà lơ phất phơ: "Thế nào? Có đánh cược nữa ?"
Trọng Hi Nhiên mỉm lịch sự, dùng túi xách mạnh tay đập một cái: "Anh kiếm tiền của vợ như sợ tìm tính sổ ?"
Chu Húc Dao ngạc nhiên cô một cái: "Ối, xem hai gần đây khá là mặn nồng nhỉ."
Anh gọi điện cho Kỳ Tư Niên: "Anh đến đấy, vợ đến ."
Trọng Hi Nhiên ném túi xách lên ghế bên cạnh, giả vờ thoải mái uống một ngụm rượu, cũng về phía Chu Húc Dao.
Chỉ thấy Chu Húc Dao gian: " ngay sẽ đến mà. Ôi chao, nào dám bắt nạt vợ , thật sự là cô tự uống say đấy chứ."
Trọng Hi Nhiên khẽ cong môi, cụng ly với Tạ Ngu.
Tạ Ngu cô: "Được đấy cô, đang xuân sắc rạng rỡ quá nhỉ."
Trọng Hi Nhiên gật đầu: "Cũng tạm."
Chưa đầy nửa tiếng , Kỳ Tư Niên đến.
Anh đến, Tạ Ngu liền tự động nhường chỗ bên cạnh Trọng Hi Nhiên. Kỳ Tư Niên cũng khách sáo, thẳng đến, tiện tay ôm Trọng Hi Nhiên lòng.
Những khác từng thấy hai mật như , ai nấy đều chút ngạc nhiên.
Chu Húc Dao trêu chọc: "Thất ca của xem khai sáng đây."
Kỳ Tư Niên liếc một cái hờ hững: "Anh bạn gái mà dám bình phẩm về thế."
Chu Húc Dao: "..."
Tạ Ngu sặc sụa.
Mọi trò chuyện một lúc, uống vài vòng rượu, khí dần trở nên sôi nổi hơn.
Chu Húc Dao : "Chơi trò chơi nhé? Thật lòng thách đố?"
Kỳ Tư Niên xưa nay vẫn coi thường loại trò chơi : "Không chơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-119-ban-gai-cu-va-vo-anh-thich-ai.html.]
Chu Húc Dao chỉ : "Anh đúng là quá nhàm chán..."
Kỳ Tư Niên khựng .
Trọng Hi Nhiên mắt cong như vầng trăng khuyết, : "Em chơi, chồng."
Kỳ Tư Niên: "..."
Chu Húc Dao điên cuồng vỗ tay: "Xem kìa, vợ chơi đấy."
Một phút , trò chơi thật lòng thách đố chính thức bắt đầu.
Chu Húc Dao hiếm khi tóm Kỳ Tư Niên, đương nhiên hỏi cho thỏa.
Anh bắt đầu xoay chai rượu trúng Kỳ Tư Niên, hỏi: "Nào, thử xem địa điểm nụ hôn đầu của là ở ."
Anh hỏi xong sang Trọng Hi Nhiên: "Hi Hi em chắc để ý nhỉ, dù hai cũng kết hôn lâu mà."
Trọng Hi Nhiên cong mắt Kỳ Tư Niên: "Em để ý, em cũng ."
Kỳ Tư Niên liếc cô một cái.
Chu Húc Dao & Tạ Ngu: "Ha ha ha."
Chu Húc Dao: "Anh mau thành thật khai báo ."
Kỳ Tư Niên bằng giọng bình thản: "Phòng ngủ."
Chu Húc Dao lộ vẻ mặt "đù má": "Kịch tính ghê."
Nụ môi Trọng Hi Nhiên bỗng nhiên chút cứng .
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác chua chát khó tả, giống như lỡ ăn vỏ quýt .
Vừa nãy rõ ràng là để ý, còn mang theo vài phần xem kịch vui.
khi hai chữ "phòng ngủ" thoát từ miệng Kỳ Tư Niên, dường như cảm xúc bỗng chốc đổi hương vị.
Thì là cảm giác .
Thì khi thấy những bức ảnh cũ, video cũ của cô và Hoắc Tân, cũng cảm giác .
Tạ Ngu vốn là khéo léo, nhanh chóng nhận cảm xúc của Trọng Hi Nhiên , liền vỗ Chu Húc Dao một cái.
Chu Húc Dao dường như cảm nhận , vội vàng chọn cách "tổn thương" đều tất cả , chai rượu xoay một cái liền hướng về Trọng Hi Nhiên: "Hi Hi, địa điểm nụ hôn đầu của em là ở ?"
Trọng Hi Nhiên: "..."
Kỳ Tư Niên chút biểu cảm.
Chu Húc Dao sợ nhất biểu cảm của Kỳ Tư Niên, khan một tiếng: "Anh chắc để ý nhỉ? Anh trong lòng chắc cũng mà."
Kỳ Tư Niên thản nhiên : " ."
Trọng Hi Nhiên lập tức cầm ly rượu bàn lên, uống một cạn sạch.
Cô chọn uống rượu.
Sau hai vòng, chai bia xoay đến Kỳ Tư Niên.
Chu Húc Dao nháy mắt với : "Cho một cơ hội chuộc , bạn gái cũ và vợ, thích ai hơn?"
"..."
Thích.
Kỳ Tư Niên gì.
Không khí xung quanh bỗng chốc im lặng.
Chu Húc Dao kinh ngạc: "Đây câu hỏi tặng điểm ? Còn suy nghĩ ?"
Anh lộ vẻ mặt " giúp cũng giúp thế nào".
Kỳ Tư Niên bình thản : "So sánh như là bất lịch sự."
Trong lòng chợt chút sợ hãi.
Sợ rằng câu hỏi tiếp theo của Chu Húc Dao sẽ là so sánh với Hoắc Tân, sợ thấy câu trả lời của Trọng Hi Nhiên.
Trọng Hi Nhiên đẩy ly rượu mặt phía : "Thôi, chơi nữa."
Giọng cô nhạt, mặt vẫn nở một nụ nhẹ, nhưng ánh mắt hề ý .
Cô Kỳ Tư Niên trả lời câu hỏi là vì thể so sánh tình cảm của dành cho Thịnh Giai và cô, là vì hai chữ "thích", vốn dĩ tồn tại giữa họ.
Chu Húc Dao cũng dám hỏi thêm, dựng chai rượu đang bàn lên, ngượng ngùng : "Không chơi thì chơi ."
Không khí buổi tụ tập đó còn sôi nổi nữa, đến 11 giờ, vài giải tán.
Sau khi kết thúc, xe, Kỳ Tư Niên vẫn tự nhiên ôm cô lòng.
Cô cử động, nhưng lòng ngừng xao động, như thể treo lơ lửng giữa trung.
Trong xe yên tĩnh.
Trọng Hi Nhiên đột nhiên lên tiếng: "Thật em ngờ năm đó yêu Thịnh Giai."
Trong thời gian hữu hạn mà cô từng thấy Kỳ Tư Niên và Thịnh Giai bên , cô hề cảm thấy hai họ gì bất thường.
Có lẽ Kỳ Tư Niên quá giỏi che giấu.
Vừa câu , cô còn chút lo lắng, vì sợ Kỳ Tư Niên chuyện với cô về chủ đề .
Nếu né tránh, cô dường như cách nào.
Nghĩ đến đây, cô chợt cảm thấy buồn.
Vài giây , Kỳ Tư Niên thản nhiên : "Anh cũng ngờ."
Vai đang căng thẳng của Trọng Hi Nhiên khẽ thả lỏng, : "Vì em thể tưởng tượng dáng vẻ khi thích một sẽ như thế nào, quá lạnh lùng."
Kỳ Tư Niên cúi đầu, tay khẽ dùng lực, ôm cô ghì chặt hơn lòng.
"Anh vẫn lạnh lùng với em ?"
Trọng Hi Nhiên mím môi: "Gần đây thì đỡ hơn chút."
Cô cắn môi, lắng tiếng tim đập của , tay ngừng nghịch ngợm ống tay áo : "Khi thích cô thì trông như thế nào?"
Kỳ Tư Niên đáp lời.
Trọng Hi Nhiên: "Vì em từng thấy, nên... tò mò."
Kỳ Tư Niên: "Em để tâm đến cô ?"
Trọng Hi Nhiên: "Có vẻ là một chút."
"Không cần để tâm." Kỳ Tư Niên nghĩ một lát, , "Anh từng chạm cô ."
Câu Trọng Hi Nhiên tự động hiểu thành từng quan hệ mật với Thịnh Giai.
Nhớ đầu của họ, Kỳ Tư Niên quả thực vẻ quá thuần thục.
Cô "" một tiếng, trong lòng dường như thoải mái hơn một chút, đột nhiên nhớ – Kỳ Tư Niên nụ hôn đầu ở trong phòng ngủ.
Cô lập tức bật khỏi Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên cô.
Trọng Hi Nhiên hoài nghi : "Anh thật sự từng chạm cô ? Anh còn đưa cô phòng ngủ mà."
Trong lòng cô bỗng dâng lên cảm xúc ghen tuông: "Là chạm cô là chỉ thiếu bước cuối cùng thôi..."
Kỳ Tư Niên bật , ôm cô trở lòng, bỗng nhiên hiểu vì từ nãy đến giờ cô vẫn cứ buồn bực.
Anh thì thầm: "Là phòng ngủ của em."
Trọng Hi Nhiên thể tin : “Anh đưa cô phòng ngủ của em? Hai hôn trong phòng ngủ của em ư???”
Kỳ Tư Niên và Thịnh Giai quả thật đều từng đến nhà cô.
Kỳ Tư Niên cạn lời: “Em nghĩ gì , là đêm ở nhà em đó.”
Trọng Hi Nhiên lúc mới phản ứng rằng đối tượng nụ hôn đầu mà chính là cô.
Ai mà ngờ cơ chứ.
Trọng Hi Nhiên vẫn dám tin: “Anh và em… đó là nụ hôn đầu của ?”
Kỳ Tư Niên: “Ừm.”
“Không thể nào.” Trọng Hi Nhiên hồi tưởng cảnh tượng lúc đó, khi hôn cô, quả thực cứng nhắc, nhưng cô cứ nghĩ là vì thích cô, cơ thể họ đủ quen thuộc.
Vậy mà đó là nụ hôn đầu của ư???
Kỳ Tư Niên với giọng bình thản: “Tại thể?”
Trọng Hi Nhiên : “Hai hẹn hò bao lâu ?”
Kỳ Tư Niên: “……”
Trọng Hi Nhiên bắt đầu đếm ngón tay: “Em nhớ là lâu khi em yêu đương thì hai cũng hẹn hò, đó em chia tay thì đến bắt em về, lúc đó hai chắc là chia tay ?”
Kỳ Tư Niên ừ một tiếng.
Trọng Hi Nhiên: “Hơn ba năm, từng hôn cô ?”
Kỳ Tư Niên: “Chưa từng.”
Anh trả lời quá dứt khoát và chắc chắn, khiến Trọng Hi Nhiên thể gạt bỏ sự nghi ngờ của .
Hơn nữa, trong chuyện cũng cần thiết dối.
Trọng Hi Nhiên ồ một tiếng, cúi đầu : “Tại hôn? Yêu quá nên nỡ ư?”
Kỳ Tư Niên thể nhịn nữa: “Ngậm miệng em .”
“……”
Trọng Hi Nhiên: “Sao mắng em? Em đoán đúng ? Anh thích một sẽ đặc biệt trân trọng, lúc đầu khi mật với em với bây giờ cứ như hai khác .”
Vừa dứt lời, Trọng Hi Nhiên chợt khựng .
Lời của cô nghi ngờ gì nữa là ám chỉ Kỳ Tư Niên thích cô.
Cô vội vàng bổ sung: “Tất nhiên thể em đoán sai …”
Trong lòng mong thể thừa nhận.
Giọng Kỳ Tư Niên trầm xuống một chút: “Em quả thực đoán sai .”
Anh cúi đầu, bỗng nhiên trở nên tàn bạo, cắn lấy môi cô.
Trọng Hi Nhiên: “……”
Anh là chó ?