Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 114: Tôi từng nghĩ đến việc cưới em

Cập nhật lúc: 2025-09-22 16:09:23
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường về khách sạn, hai gì nhiều.

Kỳ Tư Niên vẫn mặt cảm xúc gửi email, Trọng Hi Nhiên thì điềm tĩnh sửa kịch bản.

Trọng Hi Nhiên , cô căn bản hề điềm tĩnh như vẻ bề ngoài.

Những hành động mật quá mức hàng ngày đó, dường như chỉ xảy giữa các cặp đôi, giữa những yêu .

Mối quan hệ của cô và Kỳ Tư Niên tuy hơn nhiều, cũng sẽ đặc biệt bay tới để dỗ dành cô, ban ngày đôi khi cũng hôn cô, nhưng giữa họ và một cặp đôi thực sự yêu dường như vẫn còn một cách.

Giống như Lê Thành và Minh Nghiên sẽ vô thức hôn bất cứ lúc nào, tình yêu dành cho đối phương dường như thể kiểm soát .

Cô và Kỳ Tư Niên bao giờ những khoảnh khắc như .

Phát hiện nghĩ đến chữ "yêu", cô giật , theo bản năng sang Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên ngẩng đầu hỏi cô: "Sao thế?"

Trọng Hi Nhiên khẽ co ngón tay , hỏi: "Giả sử... chúng hàng ngày cũng mật như Minh Nghiên và Lê Thành, nghĩ chấp nhận ?"

Kỳ Tư Niên ngước mắt lên, cô, bình thản hỏi: "Trước đây em yêu đương cũng như ?"

"..." Hơi thở của Trọng Hi Nhiên nghẹn , "Đương nhiên là ."

Kỳ Tư Niên cúi mắt xuống, ánh tập trung email: "Cứ để chuyện thuận theo tự nhiên là , cần miễn cưỡng."

Trọng Hi Nhiên "" một tiếng, : " đây em yêu đương cũng nhàm chán như bây giờ."

Sẽ luôn những lúc kìm , những lúc mất kiểm soát.

ở Kỳ Tư Niên dường như từng xuất hiện điều đó – trừ những lúc lên giường với cô thì còn khá nồng nhiệt.

Lời của cô qua suy nghĩ, chỉ là bản năng tức thời, nhưng thốt biến vị.

Cô định giải thích, thì thấy Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : "Em đương nhiên thấy nhàm chán, vì chúng vốn dĩ hề yêu ."

Trọng Hi Nhiên hiểu, rõ ràng bầu khí đang đột nhiên trở nên chút cứng nhắc.

Kỳ Tư Niên lặn lội đường xa đặc biệt bay tới để bầu bạn với cô, lẽ vui mừng mới .

tại , khi ăn xong bữa cơm với Lê Thành và Minh Nghiên, trong lòng cô khao khát nhiều hơn.

Sau khi tắm xong, hai nửa nửa tựa giường khách sạn, Kỳ Tư Niên vẫn đeo tai họp hành.

Bị cảm xúc ảnh hưởng, ý tưởng kịch bản của Trọng Hi Nhiên cứ thuận lợi, cô bực bội đóng sập laptop quẳng sang một bên.

Vừa rơi trúng cạnh chân Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên liếc cô một cái, : "Đến đây thôi."

Rồi cúp điện thoại.

Trọng Hi Nhiên vội vàng lấy máy tính về, ngượng ngùng : "Em cố ý."

Kỳ Tư Niên bình thản : "Em thấy ở bên nhàm chán ?"

Cuộc sống của quả thực nhàm chán, cơ bản chỉ công việc. Dù cố gắng sắp xếp thời gian để gặp cô, phần lớn thời gian đó vẫn dùng để xử lý công việc.

Trọng Hi Nhiên mím môi: "Em ý đó, em chỉ là cảm thấy..."

Cô ngừng .

Cô cũng hiểu lúc đột nhiên thốt câu đó.

Xúc cảm nguyên thủy của khoảnh khắc dường như thể nào tìm hiểu nữa.

Chỉ là trong lòng cô dâng lên một sự thỏa mãn mơ hồ, dường như vô thức khao khát một điều gì đó nhiều hơn.

Cô cứ cảm thấy — kết hôn mà từng yêu đương với Kỳ Tư Niên thì đáng tiếc.

Kỳ Tư Niên truy hỏi: "Cảm thấy gì?"

Trọng Hi Nhiên : "Cảm thấy... từng yêu đương mà kết hôn thì vẻ đáng tiếc."

Cô vô thức bỏ qua ba chữ "Kỳ Tư Niên".

Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : "Em yêu đương bao giờ ? Vậy còn yêu đương kiểu gì?"

Trọng Hi Nhiên: "..."

Cô lặng lẽ ngậm miệng, mở laptop và bắt đầu kịch bản.

Kỳ Tư Niên đến Hồng Kông quả thực là một thương vụ cần đàm phán.

Đối tác vợ cũng mặt, liền dẫn theo một nữ bạn, mời hai vợ chồng cùng cưỡi ngựa.

Người đàm phán là Đàm Diệu Huy, ba mươi tuổi, bên cạnh một phụ nữ khá quyến rũ tên Cindy, ngoài hai mươi, làn da màu lúa mì trông khỏe mạnh.

Đàm Diệu Huy giới thiệu là bạn gái.

Đến chuồng ngựa, khi đồ xong , Trọng Hi Nhiên lo lắng: "Em cưỡi ngựa bao giờ."

Kỳ Tư Niên mặc đồ xong từ sớm, bước tới, đưa tay chỉnh mũ bảo hiểm cho Trọng Hi Nhiên.

Cindy đồ xong , thấy dáng vẻ của hai liền trêu chọc: "Tổng giám đốc Kỳ đối xử với phu nhân Kỳ thật ."

Kỳ Tư Niên giúp cô chỉnh dây lưng, : "Ai bảo cô là vợ chứ."

Trọng Hi Nhiên bỗng nhiên thích cách gọi "vợ" .

Danh phận quá đường hoàng, dường như che giấu tất cả những sự mập mờ.

Kỳ Tư Niên đối xử với cô, chỉ vì cô là vợ ?

Niềm vui trong lòng cô dường như chợt phai nhạt, cô cũng hiểu đột nhiên bận tâm về chuyện .

Ngay cả khi cưỡi ngựa cũng chẳng còn hứng thú.

Ngồi lưng ngựa, Kỳ Tư Niên từ phía ôm lấy cô, hỏi: "Em thích gì? Ngày mai sẽ dành một ngày để cùng em."

Lời của nghi ngờ gì nữa là một sự nhượng bộ lớn.

Có lẽ vì câu "nhàm chán" hôm qua của cô mà mới nghĩ đến việc dành một ngày để cùng cô.

Trọng Hi Nhiên trong lòng nên lời là cảm giác gì.

Rõ ràng nên vui, nhưng điều dường như là do cô yêu cầu, tự nguyện ban tặng, niềm vui giảm một nửa.

đầu , hỏi : "Trước đây khi yêu đương, thường gì với đối phương ?"

Thời gian Kỳ Tư Niên yêu Thịnh Giai dường như cũng ngang với thời gian cô yêu Hoắc Tân.

Cô nhớ lúc đó lên năm hai đại học, Kỳ Tư Niên và Thịnh Giai nghiệp đại học.

Kỳ Tư Niên công ty của gia đình, còn Thịnh Giai thì bước chân giới giải trí trở thành ngôi nổi tiếng.

Vu Thục Lan khi tin Kỳ Tư Niên yêu Thịnh Giai, còn trách mắng cô "một con rể vàng như khác cướp mất", cô để ý.

Kỳ Tư Niên dừng một chút: "Sao đột nhiên hỏi chuyện ?"

"Tò mò thôi mà." Trọng Hi Nhiên giả vờ như để tâm, "Chưa từng thấy yêu đương là như thế nào."

Điều kỳ lạ là, đó mỗi kỳ nghỉ hè Kỳ Tư Niên vẫn đến biệt thự nghỉ dưỡng, nhưng Thịnh Giai thì từng đến, là vì lý do gì.

Cô thỉnh thoảng đến nhà họ Kỳ, Kỳ Tư Niên và Thịnh Giai dường như cũng cẩn trọng, ít nhất là ở nơi công cộng thể hiện bất kỳ cử chỉ mật nào.

Có lẽ nhà họ Kỳ đồng ý họ qua , nên họ chỉ thể giữ kín.

Kỳ Tư Niên cô một lát, : "Cũng giống như khác thôi."

Anh rõ ràng nhiều về chủ đề .

Trái tim Trọng Hi Nhiên dường như vô thức chùng xuống.

Anh vẫn với cô về chuyện của Thịnh Giai.

Sau khi cưỡi ngựa xong, Trọng Hi Nhiên khoác tay Kỳ Tư Niên trở về khán đài, mặt nở nụ lịch sự.

Ánh mắt Kỳ Tư Niên dừng cô một lát, hỏi: "Đã nghĩ xong ngày mai ?"

Trọng Hi Nhiên: "Đâu cũng ."

Cô giận .

Đàm Diệu Huy là một tay lão luyện tình trường, liếc mắt một cái nhận vợ chồng họ chút xích mích nhỏ, lúc : "Ngày mai thời tiết , chi bằng cùng biển tắm nắng."

Trọng Hi Nhiên gật đầu một cách thờ ơ, Kỳ Tư Niên liền đồng ý.

Trọng Hi Nhiên là đầu tiên biển.

Du thuyền trôi bồng bềnh, luôn cho cô một cảm giác bất an.

Đàm Diệu Huy đoán chừng là tạo gian riêng cho cô và Kỳ Tư Niên, nên cùng bạn gái nhỏ đến phía mũi thuyền, để boong tàu trống trải cho họ.

Kỳ Tư Niên mặc áo sơ mi trắng, tóc gió biển thổi rối tung.

Anh đưa cho cô một ly rượu vang: "Thử xem."

Trọng Hi Nhiên nhận lấy, mặt trời chói mắt, cô nghiêng đầu , liền thấy ở gian chật hẹp phía mũi thuyền, Cindy đang đùi Đàm Diệu Huy, Đàm Diệu Huy đang ôm cô nhiệt tình hôn mà chút né tránh.

Gió biển thổi bay kính râm đầu Cindy, rơi xuống biển.

Cindy "á" một tiếng, Đàm Diệu Huy gì đó, Cindy đánh một cái, hôn lấy.

Trọng Hi Nhiên ngượng ngùng đầu , thuyền đột nhiên rung lắc, cô vững, ly rượu trong tay rơi thẳng xuống boong tàu, vỡ tan thành nhiều mảnh chân cô.

Vệt rượu đỏ chói trông thật đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-114-toi-tung-nghi-den-viec-cuoi-em.html.]

Trọng Hi Nhiên cúi định nhặt, Kỳ Tư Niên nhanh tay hơn giữ lấy vai.

"Đừng động." Anh cúi đầu một cái, "Có đứt chân ?"

Trọng Hi Nhiên để trần đôi chân trắng nõn, tự nhiên nhúc nhích ngón chân: "Chắc là ."

Kỳ Tư Niên xổm xuống, nắm lấy cổ chân cô kiểm tra thêm một lúc, mới yên tâm, dậy bảo cô yên tại chỗ đợi.

Gió biển rõ ràng vẫn luôn thổi qua làn da cô.

cô cảm thấy vùng da ở cổ chân mà Kỳ Tư Niên chạm luôn nóng rực.

Kỳ Tư Niên lấy một cái đĩa, cúi nửa quỳ, từng chút một nhặt sạch những mảnh thủy tinh chân cô, dùng giấy lau lau mấy lượt, dùng tay cẩn thận sờ thử, mới : "Được ."

Anh mang cái đĩa trả .

Khi ngoài nữa, Trọng Hi Nhiên mới hồn từ hành động tỉ mỉ và chu đáo của .

Trong lòng cô đột nhiên trỗi dậy một sự thôi thúc, hỏi: "Anh đối xử với em như , chỉ vì em là vợ thôi ?"

Kỳ Tư Niên rũ rũ những giọt nước tay: "Nếu thì vì ?"

Anh dường như hiểu ý cô.

Trọng Hi Nhiên cắn môi, hỏi: "Vậy nếu vợ là em, mà là khác thì ? Anh cũng sẽ đối xử với cô như ?"

Kỳ Tư Niên cau mày: "Đây là câu hỏi vớ vẩn gì ."

Trọng Hi Nhiên cảm thấy hình như đang đào sâu ngõ cụt.

câu trả lời.

Cô đẩy nhẹ Kỳ Tư Niên: "Anh trả lời ."

Kỳ Tư Niên: "Anh từng nghĩ đến việc cưới khác."

Trọng Hi Nhiên sững .

Thần sắc bình tĩnh, hề cảm giác đang dối.

"Vậy... Thịnh Giai thì ?" Cô hỏi.

Kỳ Tư Niên bình thản : "Không ."

Trọng Hi Nhiên càng ngạc nhiên hơn: "Vậy chẳng lẽ từng nghĩ đến việc cưới em?"

dám tin.

"Cần ngạc nhiên đến ?" Kỳ Tư Niên nhướng mày, "Không lâu khi quen em, hai bên gia đình luôn tác hợp cho chúng , nghĩ đến việc cưới em chẳng bình thường ?"

"Ồ." Trọng Hi Nhiên cong môi.

Cô thừa nhận, vì lời của Kỳ Tư Niên mà tâm trạng cô hơn nhiều.

Toàn cô thả lỏng liền dựa Kỳ Tư Niên, Kỳ Tư Niên thuận thế ôm lấy cô.

Cô như ma xui quỷ khiến liếc về phía mũi thuyền, Đàm Diệu Huy vẫn đang ôm Cindy mật.

Trọng Hi Nhiên chọc chọc cánh tay Kỳ Tư Niên, hiệu đầu .

Kỳ Tư Niên liếc theo hướng cô hiệu, hỏi: "Ý gì?"

Trọng Hi Nhiên mím môi: "Tại đàn ông khác hôn bạn gái mật như thể dửng dưng chứ?"

"..."

Kỳ Tư Niên để lời của cô lướt qua trong đầu mấy , mới nhận ý gì.

Anh phát một tiếng khẽ, vươn tay kéo cô lòng.

"Vòng vo tam quốc cả buổi chỉ vì chuyện ? Em đúng là..."

Anh như trừng phạt mà dùng sức véo một cái phần thịt mềm ở eo cô, đó cúi đầu, hôn lên môi cô.

Mọi thứ ở Hồng Kông dường như là một giấc mơ.

giành giải thưởng danh giá nhất, Kỳ Tư Niên đến thăm cô, còn đặc biệt dành một ngày trọn vẹn để ở bên cô.

Trở về Bắc Thành, giấc mơ dường như chợt tan biến.

Bên cạnh trống rỗng, Kỳ Tư Niên Mỹ .

Cúp thu , một tháng mới gửi bức tượng vàng nhỏ thuộc về cô.

Mở điện thoại , Weibo cũng là tin tức "Hoắc Tân đến phòng VIP hậu trường Liên hoan phim Hồng Kông đợi Trọng Hi Nhiên, Kỳ Tư Niên đột nhiên xuất hiện, cùng Trọng Hi Nhiên trở về phòng VIP và đụng mặt Hoắc Tân".

Bài đăng chỉ ảnh Hoắc Tân chật vật từ căn phòng, các phần khác chỉ chữ, rõ ràng là do một nhân viên hậu trường nào đó tiết lộ.

Cô đang định dậy, Tạ Ngu gửi một tin nhắn: "Chuyện bát quái thật ?"

Trọng Hi Nhiên trả lời: "Ừ."

Tạ Ngu: "Hay ho thế, hai gì với ? [Tò mò]"

Trọng Hi Nhiên khiến cô sốc: "Suýt nữa thì chuyện đó ngay mặt và Kỳ Tư Niên."

Tạ Ngu: "Đt m!"

Tạ Ngu: "Cái ... cuối cùng cũng chịu từ bỏ nhỉ."

Chắc .

Đến nước , Hoắc Tân khó mà từ bỏ.

Trọng Hi Nhiên trong lòng nhẹ nhõm hẳn trong khoảnh khắc – vở kịch cuối cùng cũng sắp hạ màn .

Tạ Ngu ở quán bar, khi buôn chuyện bát quái với vẻ mặt hưng phấn, liền tắt màn hình điện thoại.

Chu Húc Dao thò tay tới giật lấy điện thoại: "Cho tớ xem một chút thì ? Có chuyện gì thế?"

Tạ Ngu nhanh chóng nhét điện thoại túi, đầu chợt liếc thấy Hoắc Tân.

Anh đang trong góc, hình tượng sạch sẽ ấm áp biến mất, râu ria mọc lởm chởm, chỉ im lặng uống rượu.

Cô chọc chọc Chu Húc Dao.

Chu Húc Dao lười biếng liếc qua: "Uống chứ, thể chỉ em tớ khó chịu, giờ đến lượt khó chịu ."

Tạ Ngu hỏi: "Anh em khó chịu từ khi nào ?"

Chu Húc Dao: "Chắc là lúc bỏ trốn cùng khác, tớ cùng cả đêm, hút thuốc suốt đêm, từng như bao giờ."

Hai trò chuyện, vẫn nhịn thỉnh thoảng liếc về phía Hoắc Tân.

Khoảng mười phút , Khang Kế đến, bên cạnh còn một , trông quen mắt, Tạ Ngu hình như từng gặp ở đại học.

Người đó là Tề Phóng, bạn cùng phòng đại học của Hoắc Tân.

Thời đại học cả ký túc xá họ mối quan hệ khá , dù lâu liên lạc, Khang Kế vẫn đặc biệt gọi để khuyên Hoắc Tân.

Tề Phóng trong chuyện tình cảm giờ luôn giữ thái độ chỉ là vui chơi qua đường.

Khang Kế thể Hoắc Tân như mãi, xuống đối diện Hoắc Tân, : "Vì một phụ nữ thôi mà, đáng đến mức đó ?"

Hoắc Tân đáp, một cạn sạch ly rượu.

Khang Kế thở dài, khuyên thế nào nữa.

Rồi thấy Tề Phóng lười nhác : "Thôi nghĩ thoáng , em, Trọng Hi Nhiên xinh đến mấy thì chẳng cũng là đồ chơi chán ?"

Giọng khá lớn, những lời lọt rõ tai Tạ Ngu.

Tạ Ngu lập tức nổi giận.

đầu sang.

Hoắc Tân ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh Tề Phóng.

Tề Phóng tưởng rằng lời khuyên của tác dụng, liền : "Hai chắc chắn ngủ với , cũng lỗ ."

Tạ Ngu đột ngột dậy, tới đó, nhưng Chu Húc Dao giữ : "Để tìm mặt, đến lượt ."

Lời dứt, liền thấy Hoắc Tân dường như một tiếng, vớ lấy chai rượu bàn, đập thẳng đầu .

Người đó đập cho choáng váng, trực tiếp quỵ ngã xuống đất.

Xung quanh tức thì vang lên một tràng kinh hô.

Hoắc Tân mặt mũi lạnh lùng, ánh đèn xanh của quán bar càng lộ vẻ âm u.

Anh dậy, một tay xách cánh tay , kéo lê khỏi quán bar.

Khang Kế theo ngừng khuyên can, nhưng Hoắc Tân vẫn hề lay chuyển.

Dưới sàn quán bar kéo lê thành một vệt sạch sẽ, bên cạnh vệt đó lấm tấm những vệt máu.

Tạ Ngu trợn mắt há hốc mồm.

theo ngoài, thấy Hoắc Tân trong tay từ bàn nào vớ một chai rượu, đập thẳng lên đầu vỡ tan tành, dùng mảnh thủy tinh sắc nhọn ở miệng chai chỉ mặt đó : "Mày thử sỉ nhục cô nữa xem?"

Người đàn ông bắt đầu chửi rủa: "Đt mày điên ? Đừng với tao là bọn mày yêu bốn năm mà ngủ với bao giờ, đo ai mà tin?"

Hoắc Tân lập tức giơ tay, đ.â.m mảnh thủy tinh sắc nhọn về phía cổ .

Bị Khang Kế giữ chặt .

Khang Kế mà thấy cô và Chu Húc Dao, liền hét về phía họ: "Sao còn qua giúp một tay?"

 

Loading...