Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 112: Anh biến thái
Cập nhật lúc: 2025-09-22 16:09:21
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hối hận.
Bây giờ chính là hối hận.
Rốt cuộc tại hồi cấp ba còn nhỏ hiểu chuyện học mê mẩn váy JK, bây giờ quả thực là báo ứng đích đáng.
May mà những năm nay vóc dáng cô đổi nhiều, váy hồi đó vẫn còn mặc .
Chỉ là trông đặc biệt ngây thơ và hổ.
Trọng Hi Nhiên khoanh tay , Kỳ Tư Niên đặt thức ăn dì giúp việc lên bàn ăn, đầu cô một cái, ánh mắt sâu.
Giọng khàn khàn: “Ăn cơm .”
Trọng Hi Nhiên ghế ăn, hai tay vẫn khoanh ngực.
Cô vô cớ cảm thấy động tác của buồn , chẳng cần thiết, dứt khoát buông xuôi luôn.
Dù Kỳ Tư Niên cái gì mà từng thấy.
Cô quả thực đói , trút bỏ gánh nặng ăn uống tử tế một bữa.
Sau bữa ăn, hai ghế sofa.
Không hiểu , Kỳ Tư Niên bỗng nhiên bật tivi lên.
Trọng Hi Nhiên nhớ điều gì đó, với Kỳ Tư Niên: “Em thật hiểu.”
Kỳ Tư Niên đặt điều khiển xuống: “Gì cơ?”
“Hồi cấp ba em mặc đồng phục JK nghỉ mát ở núi, em một cái lưng thẳng.”
Trọng Hi Nhiên nghiêng đầu quan sát biểu cảm của : “Rõ ràng ghét em mặc cái , bây giờ đột nhiên bắt em mặc?”
Sau cô “rút hố” một phần là vì thi đại học, một phần khác là vì Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên đưa tay móc chiếc nơ hồng nhạt áo sơ mi cô khẽ kéo một cái, cô liền ngã lòng .
Cô mặc áo sơ mi cộc tay màu trắng, bên ngoài khoác áo len trắng phong cách học đường, bên là váy caro nhỏ màu nâu, đôi chân thon dài thẳng tắp, làn da mịn màng như lụa.
Kỳ Tư Niên tay nhấc bắp chân cô, ôm cô lòng.
Hơi thở phả tai cô, giọng đầy kiềm chế: “Ai với em là ghét?”
Anh hôn lên dái tai cô, tay luồn trong vạt váy cô.
“Anh là dám thêm thứ hai.”
Trọng Hi Nhiên chợt nhớ — hôm đó ngủ trưa dậy, cô gặp Kỳ Tư Niên tắm xong .
Cô ngơ ngác, hỏi tại tắm buổi trưa?
Trên mặt dường như hiện lên chút ngượng ngùng, nhàn nhạt rằng trời quá nóng về phòng, nhưng rõ ràng núi vẫn se lạnh.
Trọng Hi Nhiên bỗng nhiên nhận điều gì đó.
Cô đẩy Kỳ Tư Niên , dám tin : “Anh lúc đó… đối với em, …”
Kỳ Tư Niên ánh mắt sâu thẳm, khẽ “ừm” một tiếng bằng .
— Vâng, lúc đó thích em .
Trọng Hi Nhiên chụp lấy cái gối ôm bên cạnh úp lên đầu : “Anh biến thái, lúc đó em còn thành niên, mà phản ứng với em.”
…
Kỳ Tư Niên nắm lấy cổ tay cô, mặc cho cái gối ôm lăn xuống đất.
Anh tháo kính ném lên bàn , khẽ một tiếng, : “Vậy đây?”
Trọng Hi Nhiên giật .
“Anh chuộc với em nhé?”
Anh quỳ một gối xuống đất, tay giữ lấy đầu gối cô.
Trọng Hi Nhiên theo bản năng ngăn , nhưng chỉ kịp nắm lấy những lọn tóc mềm mại của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-112-anh-bien-thai.html.]
Đây là một cảm giác mật lạ lùng, khác thường.
Đến lúc cô mới nhận , cô thể giao phó bản cho Kỳ Tư Niên.
Cô cũng chợt cảm thấy, Kỳ Tư Niên bao giờ dịu dàng đến thế.
Ngày hôm ghi hình chương trình tạp kỹ, Trọng Hi Nhiên vẫn còn chút mơ màng.
Mãi đến khi đoạn phim ngắn xong, cô mới bừng tỉnh khi nhà sản xuất chấm điểm.
Nhà sản xuất Lê Lý nhận xét ngôn ngữ điện ảnh của Mạnh Niệm Niệm thành thục, thứ đều đúng chỗ, còn đoạn phim ngắn do Trọng Hi Nhiên tiết tấu quá chậm, quy củ và điểm nhấn.
Lê Lý và Mạnh Cảnh Công là bạn bè lâu năm, nhiều điều Mạnh Cảnh Công tiện , đương nhiên ông sẽ .
Ban giám khảo tại trường cũng bày tỏ rằng kỹ thuật của Mạnh Niệm Niệm quả thực thành thục hơn, lời đều ám chỉ rằng bộ phim đây của Trọng Hi Nhiên đoạt giải là nhờ Bào lão.
Việc giới phim tụ tập bè phái rõ ràng, Trọng Hi Nhiên cũng chỉ là giúp đỡ vài kỳ mà thôi, cô đón nhận tất cả những nhận xét mà hề bận tâm.
Ngược , Khang Kế : “ thích tác phẩm của đạo diễn Trọng hơn.”
Khang Kế là kiểm duyệt phim của nền tảng, cho thấy chương trình sự đầu tư của Phi Khách.
Tuy nhiên, bản Hoắc Tân xuất hiện, đây vốn là một tín hiệu .
Khang Kế : “Thật và Hi Hi, Niệm Niệm đều quen từ đại học, hề sự thiên vị. xin thế , đoạn phim ngắn của Niệm Niệm kỹ thuật ngôn ngữ điện ảnh , nhưng đoạn phim ngắn của Hi Hi, sẽ lưu để xem xem , cô luôn thể lay động bằng những chi tiết nhỏ.”
Trọng Hi Nhiên sân khấu, cúi chào Khang Kế một cách lịch sự.
Sau đó là công bố phần bình chọn của một trăm khán giả, bất ngờ , Trọng Hi Nhiên giành 96 phiếu, đầu trường; Nhan Diệc Khả 89 phiếu, thứ hai trường; còn Mạnh Niệm Niệm, giới chuyên môn đánh giá cao, chỉ nhận 84 phiếu, xếp thứ ba.
Nhan Diệc Khả đắc ý nhướng mày về phía Trọng Hi Nhiên, Trọng Hi Nhiên đáp cô một nụ "ghê gớm".
Chỉ Lê Lý chịu bỏ cuộc : “ thực sự hiểu khán giả bây giờ xem cái gì.”
Trọng Hi Nhiên : “Nên các bộ phim ông đều kiếm tiền đấy thôi.”
Lê Lý: “…”
Cả trường bật .
·
Sau khi ghi hình xong kỳ tạp kỹ , trở về hậu trường, Trọng Hi Nhiên cầm lấy quần áo chuẩn rời , Khang Kế đột nhiên xuất hiện phía cô.
Khang Kế hỏi: “Đi ăn cơm cùng ?”
Trọng Hi Nhiên lạnh nhạt: “Không, đang vội về.”
Khang Kế chặn đường cô: “ đỡ cho , cũng chỉ hỏi cô cuối cùng thôi, rõ ngọn nguồn chuyện năm xưa, thật sự ?”
Trọng Hi Nhiên: “Thật sự .”
Khang Kế thở dài: “Được , sẽ nhắc nữa. Hy vọng gặp mặt, cô thể ăn cơm với mà gánh nặng gì.”
Trọng Hi Nhiên lúc mới gật đầu, một cái, : “Anh gầy nhiều so với hồi đại học, đây gặp ở bệnh viện, cơ thể …”
Thật đây cô thắc mắc, chỉ là vẫn cơ hội hỏi .
Khang Kế : “Yên tâm, . Gầy một chút khỏe mạnh hơn.”
Trọng Hi Nhiên gật đầu: “Vậy thì .”
·
Khang Kế trở về nơi ở của Hoắc Tân, giúp kéo rèm cửa.
Anh vẻ mặt mệt mỏi cùng cực: “ hỏi giúp cuối , hy vọng.”
Hoắc Tân như thể thấy.
Anh ở góc cửa sổ sát đất, tay nắm điện thoại, đột nhiên ngẩng đầu Khang Kế: “Kỳ Tư Niên Hong Kong, Hi Hi tự đặt vé máy bay.”
Khang Kế đến mặt , túm lấy dậy: “Hoắc Tân —— chỉ tự hành hạ bản , còn hành hạ nữa ? Biết thế , năm đó thà c.h.ế.t quách cho xong ——”
“Khang ca.” Hoắc Tân mặt mày tái nhợt, tóc tai bù xù Khang Kế, “ thử thêm nữa, cuối cùng.”