Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 110: Rất nhiều 'tiểu thịt tươi' quan tâm đến vợ anh

Cập nhật lúc: 2025-09-22 15:18:06
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên cô thoang thoảng mùi hương hoa hồng nhạt quen thuộc của .

Kỳ Tư Niên xoa đầu cô: “Đợi lâu ?”

“Không lâu.” Trọng Hi Nhiên ôm chặt , cọ cằm lên vai , , “Không ai khiến em đợi lâu đến .”

Đây là đầu tiên cô nhắc đến chuyện đó một cách tự nhiên như thế mặt .

Kỳ Tư Niên , cô sẽ luôn như .

Anh cúi đầu hôn một cái lên má cô, ôm vai cô ngoài.

Vừa hai bước, bất chợt phát hiện phía một trai đang cầm điện thoại chụp ảnh họ – chính là trai hò hét to nhất trong bữa tiệc chúc mừng hôm .

Chàng trai đó chắc là một "đại phách" ( chụp ảnh thuê) nào đó.

Anh hét lớn: “Hôn một cái nữa Tổng Giám đốc Kỳ, vãi chưởng, hôn một cái nữa !!!”

Trọng Hi Nhiên: “……”

Cô nghiêng đầu Kỳ Tư Niên một cái, hai nhịn cùng bật thành tiếng.

Kỳ Tư Niên gật đầu với trai đó, nắm tay Trọng Hi Nhiên chạy nhanh ngoài. Đằng họ, tiếng reo hò của trai vẫn vang vọng: “Hôn một cái nữa Tổng Giám đốc Kỳ!!!”

Tay Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên nắm chặt.

Khoảnh khắc , cô chợt cảm thấy và Kỳ Tư Niên thật sự giống một cặp tình nhân.

Chạy vội lên xe, hai , nhịn đến run cả vai.

Kỳ Tư Niên tháo chiếc khăn quàng cổ màu xám , ôm cô lòng.

Anh gạt những bông tuyết đầu cô, tiện thể liếc ngoài cửa sổ: “Tuyết rơi dày .”

Tài xế Tiểu Trương lúc kìm : “Vâng, ngài , sáng nay phu nhân đích lái xe đến đó ạ, tự đón ngài về.”

Kỳ Tư Niên ngạc nhiên Trọng Hi Nhiên.

Tối hôm khi về, gọi điện đặc biệt dặn là trời lạnh quá, cần cô đón, nhưng cô vẫn kiên quyết .

Anh nghĩ tài xế , hiếm khi cô lòng như , nên ngăn cản.

Không ngờ cô đích lái xe.

Trọng Hi Nhiên chút thoải mái : “Em .”

Tiểu Trương : “Miệng ngài , nhưng lòng ngài thì nghĩ .”

Trọng Hi Nhiên: “……”

Tiểu Trương thường ngày lầm lì như khúc gỗ, hôm nay nhiều thế.

Cô ngẩng đầu Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên cô: “Tay lái tệ.”

Trọng Hi Nhiên: “……”

Hợp lý để nghi ngờ, đang ám chỉ điều gì đó.

Tuyết rơi càng lúc càng dày, chẳng mấy chốc phủ một lớp mỏng.

Trong tâm trí Trọng Hi Nhiên đột nhiên hiện lên cảnh tượng Kỳ Tư Niên nhét cô xe và đưa cô về nhà năm năm .

Lúc đó cô đau khổ tột cùng, để ý đến biểu cảm của Kỳ Tư Niên.

Bây giờ đột nhiên tâm trạng lúc đó.

Cô cẩn thận mở lời: “Em thể hỏi một chuyện , đừng giận nhé.”

Kỳ Tư Niên: “Em hỏi .”

Trọng Hi Nhiên dùng ngón cái và ngón trỏ hai tay xoa xoa , : “Anh đây…… lúc 'bắt' em về, tâm trạng của thế nào ?”

Kỳ Tư Niên cô: “Sao em ?”

Câu vẻ quen thuộc.

Trọng Hi Nhiên mím môi: “Trời đang đổ tuyết , hợp cảnh mà.”

Kỳ Tư Niên gì.

Trọng Hi Nhiên tự tiếp: “Anh chắc chắn đau lòng, cũng đến nỗi hả hê, thấy phiền ? Thấy em gây thêm rắc rối cho ? Bị ép đón một vị hôn thê mà thích.”

Cô chỉ thể suy đoán dựa những gì từng về .

“Không thấy phiền.” Kỳ Tư Niên siết chặt cánh tay đang ôm cô, “Hơi lo cho em.”

Lúc đó cả cô gần như tuyệt vọng.

Trong lòng thậm chí còn khó chịu hơn cô, nhưng trong nỗi buồn vô tận đó nảy sinh một niềm vui thầm kín – cô sẽ là của .

Trọng Hi Nhiên nghi ngờ nhầm.

Kỳ Tư Niên lo cho cô ?

Kỳ Tư Niên: “Sao bắt đầu chuyện một cách bình thường ?”

“……”

Kỳ Tư Niên dùng đầu ngón tay mơ hồ cọ nhẹ lên xương quai xanh của cô: “Em 'xử lý' ?”

Mặt Trọng Hi Nhiên chợt đỏ bừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-110-rat-nhieu-tieu-thit-tuoi-quan-tam-den-vo-anh.html.]

Cuối cùng thì đương nhiên thể " gì đó" xe, nhưng khi về đến nhà, Trọng Hi Nhiên trải nghiệm sâu sắc ý nghĩa của câu .

·

Gần đến Tết, Trọng Hi Nhiên cùng Trọng Quảng Tài đến bệnh viện tái khám chân.

Đây là việc cô mỗi năm.

Cứ thấy cái chân thương của Trọng Quảng Tài, trong lòng cô dâng lên cảm giác tội và bất an.

Chụp X-quang xong, Trọng Quảng Tài thấy Trọng Hi Nhiên đang đợi bên ngoài, vỗ vai cô: “Hi Hi, đừng tự trách nữa, chuyện của con.”

Trời tuyết đường trơn, xảy tai nạn liên ai cả.

chuyện trở thành một trở ngại mà Trọng Hi Nhiên thể vượt qua.

Cô hít một thật sâu, chợt thấy một giọng ôn hòa vang lên bên tai.

“Là vì năm đó bỏ trốn……”

Cô ngẩng đầu lên, thấy Hoắc Tân và Khang Kế.

Khang Kế đang cầm một bản báo cáo giấy.

Tay Hoắc Tân khẽ nắm chặt thành nắm đấm, cái chân trái của Trọng Quảng Tài: “Vì năm đó , cho nên……”

“Thôi bỏ .” Không ngờ gặp Hoắc Tân ở bệnh viện, Trọng Quảng Tài chỉ tránh mặt ngay lập tức, “Tất cả qua , chuyện cũng thể trách , chỉ mong tránh xa con gái một chút.”

Hoắc Tân suýt chút nữa thốt : “Năm đó……”

“Sự thật còn quan trọng nữa.” Giọng Trọng Hi Nhiên dường như vô cùng mệt mỏi, “Chân cha sẽ lành , chuyện cũng thể về như , cứ mãi day dứt quá khứ chẳng ý nghĩa gì.”

Sắc mặt Hoắc Tân tái nhợt.

Anh , đẩy Trọng Hi Nhiên xa càng lúc càng nhiều.

chính là từ bỏ, cố chấp mượn cơ hội để cô thể dính dáng đến dù chỉ một chút.

Trọng Hi Nhiên liếc tờ báo cáo tay Khang Kế, hỏi: “Anh là?”

Khang Kế ôn tồn : “Chỉ là khám sức khỏe thôi.”

Trọng Hi Nhiên thêm gì nữa, đưa Trọng Quảng Tài rời .

·

Chương trình tạp kỹ bắt đầu ghi hình thứ hai.

Tổ sản xuất chương trình khá “ cách tạo drama”, rõ ràng đầu tiên chọn xong diễn viên , thứ hai công bố quy tắc mới: những diễn viên chọn kịch bản ưng ý thể gửi yêu cầu thử vai cho đạo diễn của kịch bản đó, chỉ cần “PK” (đánh bại) diễn viên dự tuyển, họ sẽ giành vai diễn.

Có chút ý nghĩa mô phỏng môi trường đoàn phim thực tế.

Hiện trường gần như hỗn loạn.

Nam nữ chính mà Trọng Hi Nhiên chọn thì đổi, nhưng hai vai phụ đều chạy sang nhóm của Mạnh Niệm Niệm.

Trong đó, một nữ phụ vì lời thoại nên mãi tìm phù hợp, cuối cùng Hoắc Tịnh lẻ loi, buộc gia nhập nhóm của Trọng Hi Nhiên.

Trọng Hi Nhiên thấy rõ, Hoắc Tịnh vẻ mặt căng thẳng.

hẳn là cố gắng hết sức tránh né .

Chuyện đến nước , cũng chỉ thể thuận theo tự nhiên.

Trọng Hi Nhiên gật đầu với cô .

rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Trong lúc ghi hình, Hoắc Tịnh đến mặt Trọng Hi Nhiên, cố ý tắt mic : “Xin , em cố ý , lẽ là em quá kém, PK với ai cả.”

từ trong ngoài toát vẻ thận trọng.

Trọng Hi Nhiên cũng tắt mic.

với giọng ôn hòa: “Em , của em.”

Hoắc Tịnh gật đầu: “À, em thể thêm WeChat của chị ? Muốn trả tiền đây cho chị.”

Hồi cấp hai cô điện thoại, nghĩ bụng showbiz kiểu gì cũng cách liên lạc với cô, thế là gặp .

Hình như từng cho Hoắc Tịnh một khoản tiền, trả cũng .

Trọng Hi Nhiên gật đầu, thêm WeChat của cô .

Tiếp theo, khi ghi hình, họ phân chia ngân sách phim. Mỗi đạo diễn nhận ngân sách nhiều, Trọng Hi Nhiên bên còn tạm , còn Nhan Diệc Khả sự “bóc lột” của Mạnh Cảnh Công chỉ cấp hai trăm nghìn tệ ngân sách, vô cùng đáng thương.

Ghi hình xong, cô nhịn chạy đến chỗ Trọng Hi Nhiên than vãn: “Em phim tổng tài bá đạo mà tổng tài bá đạo, hai trăm nghìn tệ còn đủ tiền trang phục nữa.”

Cô chớp chớp mắt, “Có thể mượn chiếc Rolls-Royce của chồng chị một chút ?”

Trọng Hi Nhiên đang cầm điện thoại gửi gì cho Kỳ Tư Niên thì mắt sáng lên: “Em hỏi xem.”

Lúc là giờ tan , Kỳ Tư Niên nhanh chóng nhấc máy.

Anh lẽ đang bận, Trọng Hi Nhiên thấy tiếng lật giấy ở đầu dây bên .

Nghe xong lời cô, trực tiếp đồng ý: “Anh sẽ bảo lái xe qua đó.”

Nhan Diệc Khả lúc ghé đầu : “Tổng Giám đốc Kỳ đích qua đây một chuyến , ở đây nhiều diễn viên ‘tiểu thịt tươi’ đó, quan tâm đến vợ ít , cẩn thận đấy.”

Trọng Hi Nhiên đẩy cô một cái, vội vàng micro: “Anh đừng bậy bạ.”

“Ồ ?” Giọng Kỳ Tư Niên khẽ nâng lên, “Vậy thì ‘kiểm tra ca’ thôi.”

Trọng Hi Nhiên: “……”

Loading...