Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 107: Anh thua rồi, bà xã
Cập nhật lúc: 2025-09-22 15:18:03
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Tư Niên chút bất lực, giơ tay đầu hàng những tiếng "ông xã" nũng nịu.
Anh cảm giác cả đời sẽ "chết mê c.h.ế.t mệt" vì cô.
Phòng bao lập tức sôi trào.
"Nhanh nhanh tránh , Tổng giám đốc Kỳ sắp chọn bài !"
Mọi lập tức nhường một lối .
Kỳ Tư Niên đến máy chọn bài, nghiêng đầu Trọng Hi Nhiên.
Cô giữa đám đông, hai tay chụm hình loa hướng về phía reo hò, đến cong cả mắt.
Kỳ Tư Niên khẽ cong môi, trượt màn hình máy tính bảng chọn bài, chọn một bài hát tên "Nhỏ Bé".
Đãi ngộ của đương nhiên là nhất, chọn bài xong đưa lên đầu danh sách.
Giai điệu quen thuộc vang lên, kèm theo khí tĩnh lặng.
Giọng Kỳ Tư Niên trong trẻo, âm sắc sạch sẽ, tuy thể sánh bằng ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng là hát , dễ khiến đồng cảm.
"Kể từ nay trong lòng em một
Từng là những đứa trẻ nhỏ bé của chúng ..."
Trọng Hi Nhiên một khoảnh khắc ngẩn .
Trong đầu cô chợt lóe lên đủ cảnh tượng thời thơ ấu của cô và Kỳ Tư Niên.
Mùa hè năm đó, cô cầm s.ú.n.g nước xịt ướt , rõ ràng phát cáu, nhưng cũng mắng cô, chỉ lạnh mặt về phòng quần áo;
Cô mang chiếc ghế đẩu nhỏ phòng bài tập hè, lộ vẻ mặt hận thể đuổi cô ngoài, nhưng cuối cùng vẫn mặc kệ cô hỏng bút máy của ;
Mùa đông năm đó, cô đầu tiên tự nướng thịt, nướng xong liền nhét miếng thịt miệng Kỳ Tư Niên, nóng đến nỗi bỏng rộp miệng. Cuối cùng, giật lấy que xiên sắt trong tay cô, tự nướng, bảo cô chỗ nào mát mà đó...
Vô ký ức tưởng chừng lãng quên bỗng chốc đánh thức giây phút .
Cô sang Kỳ Tư Niên, Kỳ Tư Niên cũng đang cô.
Tiếng hát dứt, trong phòng bùng nổ tràng pháo tay nhiệt liệt, đẩy khí lên đến cao trào tối nay.
Mọi đùa cợt: "Vẫn là phu nhân cách."
Trọng Hi Nhiên mỉm , đến ôm lấy cánh tay Kỳ Tư Niên bước xuống sân.
Kỳ Tư Niên cô: "Hài lòng ?"
Trọng Hi Nhiên gật đầu: "Còn bảo là bài bao giờ, hát quá chứ."
Kỳ Tư Niên: "Lần em bật trong xe thì học thôi."
Rõ ràng là bừa.
Trọng Hi Nhiên kéo tay góc sofa.
Không khí ca hát rõ ràng sôi động hơn nhiều, thậm chí thể coi là ồn ào náo nhiệt.
Chỉ là sự ồn ào đó dường như chẳng liên quan gì đến họ.
Trọng Hi Nhiên tựa lòng Kỳ Tư Niên, lắng tiếng tim đập mạnh mẽ, đột nhiên hỏi: "Lúc hát nhớ đến cô bạn thanh mai trúc mã nào ?"
Nói xong cô mới nhận , câu chút ý tứ ghen tuông.
Nói về thanh mai trúc mã, Thịnh Giai quen Kỳ Tư Niên còn sớm hơn cô.
Trong tiềm thức, cô dường như đang tự so sánh với Thịnh Giai.
Kỳ Tư Niên giọng nhàn nhạt: "Có chứ."
Anh nghiêng đầu, trong mắt ánh lên chút ý : "Em chẳng chính là thanh mai trúc mã của ?"
Trọng Hi Nhiên trong lòng cảm thấy bài hát đại khái chẳng liên quan gì đến , nhưng vẫn kìm mà đỏ mặt.
Anh đưa tay ôm lấy cô, chào Khương Chính một tiếng đưa cô về khách sạn.
·
Hôm cô dậy muộn.
Trọng Hi Nhiên sợ bàn tán, ngay cả trang điểm cũng , liền kéo Kỳ Tư Niên vội vàng xuống lầu ăn sáng.
Kỳ Tư Niên thấy buồn , dù họ ăn sáng thì cũng chẳng gì to tát, nhưng Trọng Hi Nhiên với vẻ mặt "nhất định thể hiện thật mặt đồng nghiệp của ", vẫn theo cô.
Cảnh núi , khí cũng trong lành.
Bữa sáng là buffet, vì ngại , Trọng Hi Nhiên ăn hoành thánh, cầm một cái đĩa trắng nhanh đến quầy hoành thánh.
Kỳ Tư Niên thong thả theo cô, giữa hai cách mấy mét.
Đi thêm hai bước, thấy phía một nam quản lý cấp cao tại chỗ, ngạc nhiên chọc chọc bên cạnh: "Phu nhân Kỳ quá nhỉ? Mặt mộc còn hơn cả trang điểm, làn da cứ như trứng gà bóc vỏ ."
Kỳ Tư Niên lạnh lùng cất tiếng: "Đó là vợ ."
Vị quản lý cấp cao giật , vội vàng xua tay: "Đương nhiên đương nhiên, tuyệt đối ý nghĩ gì khác, chỉ là vẻ của phu nhân ngài cho kinh ngạc thôi ạ."
Kỳ Tư Niên mặt cảm xúc lướt một cái, lập tức về hướng ngược , miệng ngừng lẩm bẩm " gì chứ".
Chuyện nhỏ Trọng Hi Nhiên đương nhiên hề .
Cô lấy một bát hoành thánh nhỏ, tìm một bàn trống xuống, vẫy tay gọi Kỳ Tư Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-107-anh-thua-roi-ba-xa.html.]
Kỳ Tư Niên đến, đĩa của một bát tào phớ nhỏ, một lát bánh mì nhỏ, bên cạnh còn giăm bông và trứng.
Trọng Hi Nhiên liếc thấy bát tào phớ lá rau mùi, thể là quầy hàng thêm hàng loạt, hoặc cũng thể Kỳ Tư Niên quên dặn.
Cô tiện tay dùng thìa gạt rau mùi sang bát của .
Tay Kỳ Tư Niên đang cầm thìa khựng giữa trung một chút, lát tự nhiên đưa bát.
"Bát hoành thánh em thấy ăn hết." Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu .
Kỳ Tư Niên đẩy đĩa qua, Trọng Hi Nhiên múc bốn chiếc hoành thánh đĩa .
Anh hỏi: “Ăn trứng ?”
Trọng Hi Nhiên quả trứng luộc trong đĩa : “Không thích ăn lòng đỏ.”
Anh đưa tay, từ từ bóc quả trứng , đưa lòng trắng cho cô.
Bên ngoài cửa sổ vọng tiếng chim hót, khiến Trọng Hi Nhiên thoáng chốc ngẩn ngơ.
Buổi sáng hoạt động ngoài trời là bộ đường dài trong rừng nguyên sinh.
Giữa đường gặp một cây cầu treo, cầu treo khá mảnh, lắc lư dữ dội, mấy cô gái dám , đành qua cây cầu lát đá xanh bên .
Mùa đông, sông phủ một lớp băng mỏng, tựa như những bông tuyết đóng băng cửa sổ ngày đông.
Trọng Hi Nhiên cây cầu treo phía , hỏi Kỳ Tư Niên: “Anh dám ?”
Kỳ Tư Niên: “Anh sợ em dám.”
“Làm gì chuyện đó.” Quả nhiên cô mắc bẫy, lập tức kéo lên từ bậc thang bên cạnh.
Kỳ Tư Niên nhớ đây từng một thuật ngữ, gọi là hiệu ứng cầu treo.
Một nam một nữ cầu treo sẽ cảm thấy rung động vì căng thẳng, từ đó cho rằng thích đối phương.
Anh thật giả, nhưng đáng để thử.
Quả nhiên lên cầu, Trọng Hi Nhiên kiểm soát lực, hình loạng choạng.
Anh lập tức đỡ lấy eo cô.
Họ cao, chân là suối và cỏ dại, xa xa là những hàng cây cao trơ trụi.
Gió thổi qua, cầu treo vẫn lắc lư.
Anh cảm thấy tim đập nhanh hơn, lúc Trọng Hi Nhiên : “Anh xem nếu hai chúng chạy qua đó thì ai sẽ nhanh hơn?”
Rõ ràng là một câu phá hỏng cảnh , nhưng Kỳ Tư Niên thấy khẽ .
“Cá cược ?”
“Cá cái gì?”
“Để nghĩ .”
Mặt trời mọc từ kẽ rừng, xích sắt của cầu treo lấp lánh một lớp hạt nước li ti.
Trọng Hi Nhiên cảm thấy thật khó hiểu, bỗng nhiên Kỳ Tư Niên kéo một cuộc cá cược.
Không sẽ cá cược với cô điều gì.
Cô lo lắng, nhưng cô phát hiện nhiều sự mong chờ hơn.
Cô cụp mắt, qua khe hở của những tấm ván cầu treo, thấy ở đang thành từng nhóm về phía , phía còn mấy .
Kỳ Tư Niên liền lúc đó mở miệng: “Nếu thắng, em gọi là chồng.”
Cái mà cũng cá cược ư?
Trọng Hi Nhiên: “Được thôi.”
Mặc dù tiền cược lớn, nhưng cô cũng thua.
Lần cá cược , cô thua tiền mà lòng đau như cắt.
Cô nghiêng đầu chỉ xuống cầu: “Kia là cái gì?”
Kỳ Tư Niên nhướng mày sang, Trọng Hi Nhiên nhanh chóng chạy về phía , bất giác mỉm .
Cầu lắc lư dữ dội, Kỳ Tư Niên cũng vội, từ từ đuổi theo cô.
Rất nhanh Trọng Hi Nhiên đến cuối cầu.
Cô mỉm : “Em thắng .”
Kỳ Tư Niên vài bước tới, đưa tay xoa đầu cô.
Trái tim cô bỗng đập thình thịch: “Anh thua .”
Kỳ Tư Niên: “Ừm.”
cô dường như quên mất đặt hình phạt cho Kỳ Tư Niên khi thua.
Cô thì cần gọi là chồng, nhưng cô cũng chẳng thắng gì.
Cuộc cá cược vô vị.
Đang nghĩ , cô Kỳ Tư Niên nhàn nhạt : “Anh thật sự thua , bà xã.”
“…”