Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 102: Chúng ta hôn nhau đi
Cập nhật lúc: 2025-09-22 15:06:36
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chốc lát , Kỳ Tư Niên mở mắt.
Dường như sợ phiền cặp tình nhân vẫn đang hôn say đắm ở gần đó, giọng Trọng Hi Nhiên nhỏ, như bằng thở.
“Thổi nến .”
Hai cùng thổi tắt nến.
Trọng Hi Nhiên dùng con d.a.o nhựa nhỏ sẵn cắt một miếng bánh nhỏ, cho miệng: “Vị cũng , thích ăn ngọt, ăn hộ hết nhé.”
Kỳ Tư Niên cầm thìa nhựa múc một thìa ăn , nhíu mày: “Nể mặt cô đấy, dù cũng là đầu tiên cô đón sinh nhật cùng khi kết hôn.”
Trọng Hi Nhiên gần như ngay lập tức tiếp lời : “Vậy mỗi năm đều đón sinh nhật cùng nhé?”
Kỳ Tư Niên khựng , khẽ : “Được.”
Cô đúng, điều ước sinh nhật của nhất định sẽ thành hiện thực.
Hai ăn xong một miếng bánh kem nhỏ, Trọng Hi Nhiên như ma xui quỷ ám liếc về phía cặp tình nhân , hai họ mà vẫn đang hôn .
Thật sự hôn lâu.
Kỳ Tư Niên theo ánh mắt cô.
Cô mặt nóng bừng, tùy tiện : “Yêu đương thật đáng sợ, trời lạnh thế còn đây hứng gió.”
Kỳ Tư Niên cúi mắt cô.
Cô đang cặp tình nhân , nhưng dứt lời, bỗng nhiên nhớ cũng đang đây hứng gió lạnh.
Cô lập tức theo bản năng giải thích: “ vì yêu đương, là vì…”
Lời của cô khựng . Nhận hôm nay cô đến đây là để dỗ Kỳ Tư Niên.
“…chụp ảnh.” Vài giây , Trọng Hi Nhiên tiếp, đưa tay chỉ mặt trăng lơ lửng phía .
Mặt trăng đêm nay đặc biệt tròn, đặc biệt sáng, đặc biệt lớn, dường như đặc biệt gần họ.
Để ngăn Kỳ Tư Niên hỏi cô tại đến đây chụp ảnh, điều đó quá vô lý.
Cô tay : “Chúng chụp một tấm ảnh , coi như đánh dấu kỷ niệm.”
Kỳ Tư Niên liếc cô một cái: “Được.”
Trọng Hi Nhiên giơ điện thoại lên, định chụp thì điện thoại của Kỳ Tư Niên reo.
Lúc là 00:03 phút.
Chu Vân gọi điện đến, : “Suýt nữa thì quên, hôm nay là sinh nhật con.”
Kỳ Tư Niên: “Không .”
Trên mặt biểu cảm gì, Trọng Hi Nhiên đang nghĩ, dùng tâm trạng như thế nào để câu “ ”.
Chu Vân trách móc: “Con cũng chẳng chủ động về ăn một bữa, dù cũng sinh con , Chu Tuấn còn hôm nay đến.”
Kỳ Tư Niên cụp mắt, đáp.
Chu Vân lạnh lùng : “Ngày mai con đến đây một chuyến, quà chuẩn xong .”
Kỳ Tư Niên nhàn nhạt: “Con bảo trợ lý đến lấy.”
Chu Vân khựng một chút, hỏi: “Bây giờ con đang ở ?”
Kỳ Tư Niên: “Đang ở ngoài với Hi Hi, cô giúp con mua bánh sinh nhật.”
Có lẽ vì lý do , giờ phút trong lòng cũng quá khó chịu.
Chu Vân dường như lạnh một tiếng: “Mua thì mua thôi, một cái bánh sinh nhật gì mà hiếm lạ?”
Trọng Hi Nhiên lúc lên tiếng: “Mẹ.”
Chu Vân nghẹn lời, thêm gì nữa, vội vàng cúp điện thoại.
Đêm khuya đặc biệt tĩnh mịch.
Kỳ Tư Niên một tay chống lên lan can một lát, mới bỏ điện thoại túi: “Đi thôi?”
Trọng Hi Nhiên “nhưng vẫn chụp ảnh”, nhưng thấy vẻ vui, nhất thời nên lời, đành gật đầu.
Anh cất bước về phía , Trọng Hi Nhiên đuổi kịp, khoác tay .
Anh dường như khẽ một tiếng, đặt tay cô túi áo khoác của , vòng tay ôm lấy vai cô.
Khi ngang qua đôi tình nhân nhỏ, cô thấy cô gái buôn chuyện: “Đây là Kỳ thị , là fan Hoắc Nhiên, thật sự thấy Trọng Hi Nhiên và chồng cô vấn đề, vợ chồng công khai hôn thì , nếu thật lòng thích thì hôn mãi đủ, hơn nữa bình thường hai họ cũng chẳng mật về mặt thể xác chút nào…”
Trọng Hi Nhiên khựng .
Cô đầu Kỳ Tư Niên, Kỳ Tư Niên : “Không .”
Giống hệt biểu cảm và giọng điệu khi “ ” với Chu Vân nãy.
Trái tim Trọng Hi Nhiên chợt nhói lên.
Rõ ràng là cả.
Có lẽ ngay từ khi Hoắc Tân và cô đầu gặp mặt lộ, thì chuyện .
Chỉ là quen với việc kìm nén cảm xúc trong lòng, nên mới luôn khiến cô cảm thấy chuyện cả, cứ như thể tất cả đều chẳng chuyện lớn.
Những sóng gió đó, đều bình thản cô gánh vác hết.
Trọng Hi Nhiên dừng bước.
Cô Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên: “Sao thế?”
Thần sắc vẫn nhạt, nhạt nhẽo như ánh trăng phủ lên thành phố một lớp màn trắng.
Đôi mắt dài hẹp toát lên vẻ lạnh lùng và sắc bén, khiến dám gần.
Đôi tình nhân bên cạnh cuối cùng cũng cảm thấy quá lạnh, dậy về phía ngược , tiếng bước chân dần xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-102-chung-ta-hon-nhau-di.html.]
Cô gì, Kỳ Tư Niên cứ thế đợi cô.
Đợi đến khi tiếng bước chân của họ biến mất, Trọng Hi Nhiên mới mở miệng : “Chúng vẫn chụp ảnh chung mà.”
Kỳ Tư Niên cô gật đầu: “Muốn chụp ở ?”
Trọng Hi Nhiên nắm lấy tay .
Cách một lớp găng tay, cô cảm thấy thoải mái, dứt khoát tháo găng tay , bỏ túi Kỳ Tư Niên.
Cô mở camera của điện thoại, giơ điện thoại lên cao, hướng ống kính về phía cô và Kỳ Tư Niên.
Trong chế độ ban đêm, khuôn mặt hai trong ống kính một cảm giác mờ ảo như ảnh phim kỹ thuật độ phân giải thấp.
Cô áp mặt sát Kỳ Tư Niên, thu nhỏ tiêu cự, tìm một góc để đưa cả vầng trăng phía ống kính.
“Kỳ Tư Niên.” Cô gọi .
“Ừm?”
“Anh chuẩn xong ?”
“Ừm.”
Giọng cô nhẹ, nhưng mang theo một sự kiên định quyết định từ lâu: “Chúng hôn .”
Cô đầu , nhón gót chân, chút do dự hôn lên môi , ấn chụp liên tiếp nhiều tấm.
Kỳ Tư Niên bất động tại chỗ.
Dòng điện ở khóe môi trong khoảnh khắc lan tỏa khắp cơ thể.
Toàn toát một cảm giác vui sướng tuyệt vời khó tả, đây từng trải qua.
Nụ hôn của cô chút vụng về.
Có lẽ vì họ hôn nhiều.
Một lát , cô hạ tay đang cầm điện thoại xuống, nhét điện thoại túi áo khoác của , hai tay vòng qua cổ , thấy mãi động thái gì, cô dừng nụ hôn , khẽ hỏi : “Anh thích ?”
Cô ngẩng đầu, đôi mắt vô cùng ngây thơ.
Kỳ Tư Niên đặt tay lên eo cô, đưa cô tiến lên hai bước, dùng sức, ép cô lan can.
Trọng Hi Nhiên khẽ thở, lồng n.g.ự.c phập phồng ngừng.
Kỳ Tư Niên một tay chống lên lan can lạnh lẽo, cảm giác trái tim sắp nổ tung.
giọng bình tĩnh hơn bình thường ba phần: “Có paparazzi.”
Đôi mắt đen láy của Trọng Hi Nhiên, dường như đang xác nhận với cô – em chắc chắn hôn ở đây chứ?
Trọng Hi Nhiên thấy lưng cứng, may mà quá cấn.
Cô Kỳ Tư Niên, chớp mắt: “Vậy là em chụp hơn họ chụp hơn?”
Kỳ Tư Niên cảm thấy những cảm xúc bấy lâu kiềm chế trong lòng bỗng chốc như sắp vỡ đê.
Anh nghiêng về phía thêm vài phần, thấy thở của Trọng Hi Nhiên bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Bàn tay buông thõng bên chân nắm chặt thành nắm đấm, khàn giọng : “Thật em cưới .”
Dưới ánh trăng, Trọng Hi Nhiên ngẩng mắt , trong mắt chút bất ngờ.
Dường như cô ngờ sẽ nhắc đến chuyện lúc .
Anh lưng về phía ánh trăng, cảm xúc trong mắt cô rõ.
giọng dường như đang run rẩy.
“Anh cũng đầu tiên đó em hề …” Giọng như thấm đượm sự áy náy, “Anh vẫn luôn cảm thấy đủ hèn hạ, nên em cần khó bản .”
Anh : “Tài liệu đính chính đủ , cần …”
“Kỳ Tư Niên.” Cô nhẹ giọng ngắt lời .
Ánh mắt họ chạm .
Ánh mắt kiềm chế mà quấn quýt.
Ánh mắt cô thẳng thắn mà nồng nhiệt.
Không bao lâu , Trọng Hi Nhiên mới tiếp lời: “Em hôn .”
“Vừa nãy thấy đôi tình nhân hôn thì .”
Dòng lũ cuồn cuộn từ cao đổ xuống, cuốn trôi tất cả thứ.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, hôn lên môi cô.
Dịu dàng, mãnh liệt, quấn quýt, thể kiềm chế.
Trọng Hi Nhiên đột nhiên hiểu điều mà mạng thường – thích từ bản năng sinh lý.
Cơ thể cô gần hơn một chút, gần hơn một chút nữa.
Ánh trăng chiếu lên họ, mặt cầu, bóng của hai kéo dài .
Con phố yên tĩnh thỉnh thoảng đèn xe lướt qua.
Hai tay siết c.h.ặ.t t.a.y cô, bám lan can, thở chút hỗn loạn nhưng hòa quyện .
Hoàn khác biệt so với đây.
Khi cô hôn còn là sự tiếp nhận thụ động, còn vô cảm.
Cô chủ động và nồng nhiệt, tay siết chặt cổ , cơ thể cũng kìm mà ghì sát , mềm mại dán chặt.
Giống như cô , cô dường như thực sự hôn .
Không thể diễn tả cụ thể là cảm giác gì.
Đã chuyện đó nhiều như , nhưng dường như bằng nụ hôn khiến rung động và mê đắm.