Yêu Thầm - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-11-11 06:27:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu đột nhiên vứt phịch cái cặp xuống đất, tiếng va chạm vang lên nặng nề, gương mặt sa sầm, túm lấy cổ áo Giang Nghiên, đẩy mạnh ép tường: "Giang Nghiên! Anh còn là ?! Ngay cả bạn gái học trò mà cũng nỡ cướp ?!"

Hứa Hạo Hải thằng ngu. Nhìn thấy bức ảnh chụp trộm đó, nhận ngay bóng lưng là Giang Nghiên, và xe chính là xe của Nhan Yểu.

Tuy chắc Nhan Yểu kiểu bắt cá hai tay, nhưng vẫn thấy như cắm sừng.

Hồi hai còn mặt bảo quen , thế mà bao lâu yêu ? Coi là khỉ ?

Giang Nghiên nhíu mày, giây liền giơ tay bóp lấy cổ tay Hứa Hạo Hải, siết nhẹ, mạnh đến mức bắt buông tay .

Hứa Hạo Hải cứng mặt , ngờ thầy Giang sức mạnh đến . Cổ tay bóp đau đến phát run, chẳng còn sức chống cự.

Cậu càng thêm khó chịu, định tiếp tục thì Giang Nghiên hất mạnh tay , khiến tay cũng theo đó buông áo, đẩy lùi hai bước để giữ thăng bằng, bắt buộc kéo giãn cách.

Ngay đó, Hứa Hạo Hải trơ mắt thầy Giang chỉnh cổ áo, thong thả đặt cặp xuống đất, nhàn nhạt hỏi: "Muốn đ.á.n.h ?"

Hứa Hạo Hải: "..."

Vô thức nuốt nước miếng, mắt dán tay Giang Nghiên đang tháo cúc tay áo, nhịn gào lên: "Giang Nghiên! Thầy hổ ? Giật của thì thôi, giờ còn định đ.á.n.h ?!"

Bản năng sinh tồn mách bảo : nếu thực sự đ.á.n.h , chắc chắn sẽ đè ăn đấm.

Thầy Giang vẻ lịch thiệp nho nhã, ai dè sức mạnh như hack cheat trời ơi!

Hứa Hạo Hải tuy là sinh viên năm hai, chơi bóng rổ, cũng chút cơ bụng, nhưng so với một luyện tập nghiêm túc như Giang Nghiên thì đúng là đủ trình.

Giang Nghiên khựng , ngước mắt lên, ánh sắc lạnh như dao, toát hàn ý rợn : "Sao thể đánh? dạy một trận từ lâu ."

Hứa Hạo Hải trố mắt, bản năng rụt một bước, thẳng mắt , cảm giác như lời đó chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-bpna/chuong-90.html.]

"Giang Nghiên, dù gì thầy cũng là giáo sư đại học, thể lý chút ?!"

"Nói lý ?" Giang Nghiên chậm rãi hỏi , giọng lạnh buốt, "Nói lý gì? Lý do vì quen cô từ mười năm để theo đuổi ?"

"Lý do vì thích cô suốt mười năm mà thua một thằng mới yêu vài ngày như ?"

Hai câu chất vấn Hứa Hạo Hải nghẹn họng, gương mặt tối sầm . Một lúc mới lắp bắp một câu: "Thầy... thầy chẳng hai ?!"

"Ừ, ." Giang Nghiên cài cúc tay áo, hiệu còn đ.á.n.h nữa. Hứa Hạo Hải thấy thế mới âm thầm thở phào.

giây tiếp theo, buông một câu lạnh như băng: "Cho nên mới là đơn phương. Có vấn đề ?"

Chẳng rõ từ lúc nào, việc thích Nhan Yểu trở thành chuyện thể chút do dự.

Bây giờ ngẫm mới thấy, suốt bao năm qua, chuyện thích Nhan Yểu từng sợ khác , chỉ dám để cô mà thôi, nên mới giấu kỹ đến thế, cẩn thận từng chút một mà ôm giữ đoạn tình cảm .

Còn bây giờ thì chẳng còn gì sợ nữa .

Giọng điệu dõng dạc của Giang Nghiên khiến Hứa Hạo Hải cứng họng. Không rõ là vì bất ngờ vẻ bình thản ung dung của , là đang ngạc nhiên khi phát hiện cái khiến cả trường run như cầy sấy mỗi nhắc đến, hóa cũng chơi trò "thầm yêu trộm nhớ".

"Thế giờ chẳng thầy toại nguyện ?! Còn đ.á.n.h gì nữa?"

Giang Nghiên cúi , nhặt chiếc cặp tài liệu đất lên, sự hung hăng thoáng qua khi nãy cũng theo động tác đó mà thu sạch sẽ, cả như thể vị giáo sư lạnh lùng như ngày thường.

"Là tay ."

Quả thật là Hứa Hạo Hải tay .

 

Loading...