Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

YÊU LÀ VỎ BỌC - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-03 04:43:01
Lượt xem: 2,115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đừng gọi bậy, ngoan một chút... Trước kia ta đã thu thập được không ít chứng cứ tội trạng của phủ Quốc công, chỉ là vẫn luôn để đó chưa động tới. Bây giờ Hoàng thượng đã biết chuyện của nÀNG, bảo ta có thể lấy ra, coi như thay nàng và mẫu thân nàng xả giận.”

 

Ta nhất thời lặng người, hơi ngây ra, ngớ ngẩn lặp lại lời của Lục Vọng.

 

“Thay ta và mẫu thân ta xả giận?”

 

Giọng điệu của Lục Vọng cũng dịu lại, mang theo sự ôn hòa hiếm thấy.

 

“Ừ, xả giận. Thật ra Hoàng thượng đã muốn chỉnh đốn phủ Quốc công từ lâu, chỉ là chưa tìm được cớ. Nay chuyện thế thân thành thân xảy ra, cũng coi như cho người một cái cớ danh chính ngôn thuận.”

 

Ta chỉ cảm thấy một làn chua xót dâng lên trong ngực, xộc thẳng lên mũi, rồi tràn ra khóe mắt.

 

Ta ra sức nhăn mũi lại, nhưng nước mắt vẫn thi nhau trào ra từ khóe mắt.

 

Thời gian quá dài, dài đến mức ta gần như quên mất trong lòng mình từng chất chứa oán khí không cam lòng, quên mất rằng ta yêu tiền như mạng cũng chỉ vì từng nghĩ — nếu lúc đó ta có thật nhiều tiền, thì liệu mẫu thân có cần phải đêm ngày thêu thùa nuôi ta hay không? Liệu bệnh của người có thể cứu được không?

 

Một đôi tay khô ấm nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt ta.

 

“Đừng khóc nữa, sau này sẽ không ai dám bắt nạt nàng nữa. Là thê tử của Đại nhân Thống lĩnh cấm vệ quân — sao có thể để người khác bắt nạt được chứ!”

 

Ta hung hăng lau khô nước mắt, không ngờ những lời giáo lý mà sư trụ trì ngày nào cứ niệm đi niệm lại, hóa ra đều là thật.

 

Nào là thiện ác có báo, nào là nhân quả tuần hoàn.

 

Người của phủ Quốc công chắc chắn không ngờ được, bắt ta gả thay, vậy mà lại để ta tìm được chỗ dựa, còn có thể vì mẫu thân ta mà báo thù.

 

Nghĩ đến việc tiểu thư phủ Quốc công mắng Lục Vọng, nói hắn là con rắn vừa âm u vừa thất thường, ta cắn răng, thay hắn mắng lại một câu.

 

“Lục Vọng! Dù ngài có là rắn, thì cũng là con rắn giỏi nhất, lợi hại nhất thiên hạ!”

 

Lại bị Lục Vọng bịt miệng, ta chỉ có thể phát ra tiếng “ư ư” bất mãn trong lòng bàn tay hắn.

 

“Ta không thể làm người được à?”

 

Trong giọng Lục Vọng mang theo tiếng cười bất đắc dĩ rõ ràng.

 

06

 

Lục Vọng quả không hổ là Thống lĩnh cấm vệ quân bên cạnh Hoàng thượng, càng không hổ danh là thanh đao sắc bén nhất của Hoàng đế.

 

Chưa đến nửa tháng, toàn bộ chứng cứ tội trạng của phủ Quốc công đã bị hắn bày ra giữa triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-la-vo-boc/3.html.]

 

Trên đại điện im phăng phắc, chỉ còn lại tiếng Lục Vọng đọc cáo trạng của phủ Quốc công vang vọng suốt nửa canh giờ.

 

Khánh Quốc công bị phế bỏ tước vị ngay tại chỗ, cùng toàn bộ người thân trong phủ bị áp giải vào ngục ngự tiền.

 

Ta theo Lục Vọng đứng trước cửa ngục chiếu chỉ, nhìn vào cánh cổng tối om kia, trong lòng không ngờ lại dâng lên một cảm giác sung sướng thầm kín.

 

Sự sung sướng ấy lan ra tận đầu ngón tay, khiến bàn tay ta không kìm được mà run rẩy. Ta phải cắm móng tay thật sâu vào da thịt, mới miễn cưỡng ổn định lại thân thể đang run lên.

 

Một chiếc ngoại bào màu đen phủ lên vai ta, bàn tay ấm áp của hắn đan vào tay ta, từng ngón một tách ra giúp ta thả lỏng.

 

“Ta sai người đi mua món bánh nàng thích ăn, lát nữa sẽ đưa đến. Bên trong bẩn lắm, đi sát ta, đừng để dính bẩn vào áo.”

 

Ta kéo chặt áo khoác trên người, khẽ gật đầu.

 

Trong ngục không có ánh sáng, chỉ có ánh lửa mờ nhòe và mùi ẩm mốc thối rữa xộc thẳng vào mũi.

 

Bước chân ta hơi nhanh, bùn đất văng lên làm bẩn cả giày.

 

Lục Vọng đổi từ nắm tay sang ôm chặt, hoàn toàn kìm giữ ta trong vòng tay.

 

“Đi chậm thôi. Trước khi vào ta đã dặn gì, nàng quả thật chẳng nhớ được câu nào...”

 

Bị Lục Vọng dìu đi chầm chậm suốt nửa tuần trà, cuối cùng cũng dừng lại trước một phòng giam.

 

Rơm rạ trong ngục đã bị hơi nước lạnh lẽo làm ướt sũng, bốc lên mùi hôi thối rữa nát. Mấy con chuột bị tiếng bước chân dọa sợ, vội vã chui vào kẽ nứt trong tường.

 

Người đàn ông trong ngục ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức bừng sáng với tia hy vọng, thậm chí còn rực rỡ hơn cả ánh lửa bên tường.

 

“Tiểu Kiểu! Con gái! Con giúp cha với, giúp phủ Quốc công đi! Cha là cha của con mà! Con nói giúp chúng ta một câu đi! Con xem con giờ sống tốt thế nào, gấm vóc đầy nhà! Nếu không phải gả thay, làm sao con có được như bây giờ? Con không thể vong ân phụ nghĩa như vậy được!”

 

07

 

Ta nghiến răng hàm đến mức vang lên tiếng răng rắc, một cước đạp mạnh vào cửa ngục.

 

Mảnh gỗ vỡ tung bay lên, cào xẹt qua mặt người đàn ông trong ngục, khiến hắn lập tức im bặt.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

"Ta họ Lâm! Không phải họ An! Ta, Lâm Kiểu Kiểu, chưa bao giờ là con gái phủ Quốc công gì cả! Ta chỉ có một người mẹ!"

 

"Nếu không phải vì ngươi, nếu không phải vì các ngươi! Mẫu thân của ta đã không ôm nỗi uất hận mà chết, càng không đến nỗi ngay cả t.h.i t.h.ể nguyên vẹn cũng không giữ được!"

 

Loading...