“Có.”
Anh nhắm mắt , trầm giọng .
Âm thanh trở nên chút khàn khàn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh ôm cô lên , đó im lặng một lúc mới khẽ giọng : “Tiểu Khê, đừng nôn nóng.”
Cho dù là cô vẫn luôn thích hôn , dính lấy , từ đến nay bao giờ ngần ngại bày tỏ tình yêu và sự say mê của cô dành cho . Cho dù hai đăng ký kết hôn , cũng phát triển đến mức độ , nhưng cô vẫn luôn một tính xác định mạnh mẽ, chỉ là bởi vì tuổi tác nhỏ, lẽ còn bởi vì tính xác định của tương lai. Cô sẽ lên đại học học, sẽ tiếp xúc với nhiều với nhiều sự việc, tương lai của cô mới bắt đầu, thậm chí phương hướng cụ thể cũng rõ ràng, nhiều suy nghĩ quan niệm của cô khả năng sẽ đổi triệt để, những nhu cầu và suy nghĩ về tình cảm cũng khả năng sẽ sự biến đổi lớn.
Anh là một kiên định, đối với bản đối với khác đều rõ ràng, nhưng cô thì .
Đây thậm chí còn là của cô.
Anh ôm cô dựa trái tim cô câu đó, giọng trầm như bóp nghẹt , dường như thấy gì bởi lẽ vốn dĩ cho cô .
Lâm Khê vẫn thấy .
Cô cái gì đó, điều căn bản còn kịp thì cô thở hổn hển mà hôn đến gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-228.html.]
Bởi vì quá mức mạnh mẽ, ở bên ngoài nhiều lúc là cô trêu chọc , nhưng thật là thật lòng nghiêm túc. Mặc kệ là ở phương diện nào thì cô cũng đều áp chế, cô giày vò đến lóc cầu xin, nhưng đó cô quên mất chuyện .
Lương Triệu Thành đặt một vé tàu hỏa toa giường từ Tân An đến thành phố Bắc, buổi trưa ngày hai chín tháng mười hai âm lịch bọn họ sẽ lên tàu, ngày hôm buổi trưa ngày ba mươi Tết mới đến.
Anh gọi điện về nhà, là đêm ba mươi sẽ đến, tướng quân Lương hỏi chuyến tàu lúc mấy giờ để ông cho đến đón .
Lương Triệu Thành : “Không cần, Tiểu Dã sẽ cùng chúng con đến đây, năm mới trong nhà nhiều , con đưa hai bọn họ đến nhà cũ bên ở, thuận tiện đến thăm thím Lưu. Chúng con xuống tàu xong sẽ qua bên đó thu xếp thỏa một chút, buổi tối đưa hai qua nhà ăn cơm.”
Nhà cũ mà đang đến là một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, bên đó ngay cạnh học viện In Ấn, cũng từng là giáo viên của học viện In Ấn , ở bên đó sống nhiều năm, đó viện nhỏ đó chu chuyển nhiều , hai năm về trong tay . Thím Lưu đây là giúp việc bên nhà đẻ nhà họ Nguyễn của Nguyễn Song Ngưng, của Lương Triệu Thành, cả một đời bà kết hôn, của Lương Triệu Thành con thì vẫn luôn giúp đỡ chăm sóc Nguyễn Song Ngưng và hai đứa trẻ, lúc nhỏ Lương Hằng Nghị và Lương Triệu Thành đều là do bà chăm sóc. Khi Lương Triệu Thành lấy căn nhà thì hai năm gần đây thím Lưu vẫn luôn sống ở trong ngôi nhà kề của căn viện đó.
Tướng quân Lương trầm mặc một lúc đó : “Mấy ngày thành phố Bắc tuyết rơi lớn, giao thông thuận tiện, thời tiết cũng đặc biệt lạnh. Bọn Tiểu Khê từng đến phương Bắc nào, sợ là trong chốc lát dễ dàng thích ứng , con trở về cũng mới mấy ngày, cha thấy vẫn nên ở bên trong phòng tiếp khách của nhà lớn .”
“Nếu để cho bọn họ đến đây bôn ba cũng vất vả, còn về thím Lưu bên , con thăm bà , đợi đến đây thì bớt chút thời gian thăm.”
Ông cũng yêu cầu bọn họ ở bên trong nhà.
Nhà của nhà họ Lương tuy là lớn, căn viện trong nhà hai tầng, bảy tám căn phòng, nhưng căn nhà lớn, cũng nhiều, phòng ngủ chính là của tướng quân Lương và Chu Văn Thục vợ của ông bây giờ, phòng sách của tướng quân Lương, đứa con trai nhỏ Lương Hằng Hiên và đứa con gái nhỏ Lương Tuyết Đình mỗi đứa một căn phòng. Một nhà ba của con trai cả sống hai phòng, ngoài còn một căn phòng trong nhà để cho hai dì bảo mẫu ở, cuối cùng chỉ còn một căn phòng khác.
Hóa trong nhà giữ cho Lương Hằng Nghị và Lương Triệu Thành mỗi một căn, nhưng Lương Triệu Thành Tân An. Ngược do năm ngoái bởi vì thể của tướng quân Lương khỏe cho nên chị dâu cả vẫn luôn cùng Lương Hằng Nghị sống trong quân đội địa phương, dắt theo đứa con của chuyển trở về thành phố Bắc, tạm thời sống ở trong nhà, vì thế Lương Triệu Thành dọn căn phòng của để cho cháu trai ở, cũng chính là đứa con trai sáu tuổi của Lương Hằng Nghị, Lương Vệ chuyển ở.