Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 157
Cập nhật lúc: 2024-09-03 10:26:02
Lượt xem: 97
Ông ngoại tự mình xuống bếp, làm một đĩa ớt xào thịt.
Thịt xào Tứ Xuyên chuẩn vị.
Mộc Dương ướm thử tay, đúng thật là miếng thịt to bằng bàn tay, xào trên lửa lớn đến khi hơi cong lại, lúc này mới đổ ớt vào xào cùng.
Khi xào thịt, mùi thơm nức mũi kia khiến cho Mộc Dương gần như chảy cả nước miếng.
Mộc Dương nhìn chằm chằm vào trong nồi, thầm nghĩ trong lòng: Thịt ở nhà họ Mộc gọi gì là thịt chứ? Rõ ràng là chỉ thấy vị mặn thôi!
Hơn nữa hương vị cũng chẳng ra gì, đúng là xỉ nhục thịt một cách trắng trợn!
Mộc Dương cảm thấy sâu đói trong bụng mình đều bị gọi dậy hết rồi.
Ông ngoại thấy Mộc Dương như vậy chỉ thấy buồn cười, bèn gắp một ít thịt cho cô: “Nào há miệng ra.”
Mộc Dương vội há to miệng, một miếng ăn trọn chỗ thịt đó, sau đó bị nóng đến độ há miệng hà hơi.
Có điều dù là vậy, Mộc Dương cũng không nỡ nhả miếng thịt này ra, chỉ cảm thấy mùi thơm của thịt tràn đầy khoang miệng, hạnh phúc đến mức muốn khóc.
Thơm quá, thơm lắm luôn á!
Mộc Dương há miệng hà hơi, dùng đầu lưỡi đảo qua đảo lại, mãi mới khiến miếng thịt nguội bớt, lúc này mới ngậm miệng lại.
Nhai một lúc, mỡ từ thịt ứa ra, cũng không phải kiểu quá ngấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-157.html.]
Cạnh miếng thịt được xào hơi xém giòn, hoà quyện cùng mùi thơm của tương ớt và vị cay của ớt xanh.
Miếng thịt có nạc có mỡ còn có cả bì.
Là thịt ba chỉ săn chắc.
Mộc Dương cứ như vậy đút vào miệng nhai rất lâu cũng không nỡ nuốt xuống.
Mùi vị này thực sự là quá ngon rồi! Món thịt lợn này thật sự cũng quá thơm rồi!
Chả trách mọi người nói thịt lợn ngày trước mới ngon và thơm!
Đối với cô đây chính là món thịt lợn ngon nhất từ trước đến nay, căn bản là chưa từng có hương vị nào ngon đến như vậy!
Mộc Dương liên tục giơ ngón tay cái về phía ông ngoại khiến cho ông vui vẻ đến mức cứ cười tươi như hoa.
Sau đó thì xào thêm mấy món ăn khác.
Một đĩa đậu phộng rang. Đậu phộng sau khi rang thơm trên lửa lớn, đợi đến khi trong chảo phát ra tiếng tách tách thì nhanh chóng cho một ít muối ăn vào.
Sau đó tiếp tục đảo một lúc rồi múc ra đĩa.
Lúc này đậu phộng vẫn chưa đủ thơm và giòn nên phải đợi một lúc nữa thì mới ngon.
Món này thường dùng để nhắm rượu.
Ngoài ra ông còn làm thêm món dưa chuột xào trứng gà.
Cuối cùng dùng một gáo nước nồi trên bếp lửa đang cháy, sau đó bảo Mộc Dương bê đồ ăn ra bàn mà không tiếp tục thêm lửa nữa.
Đợi đến khi Mộc Dương bưng hết thức ăn ra bàn, bày hét bát đũa ra thi nước trong nồi cũng đã sôi.
Ông ngoại bỏ một nắm rau muống xuống nồi, làm thành một món canh.
Sau đó mọi người trong gia đình vui vẻ bắt đầu ăn cơm.
Nhà họ Trương đã hoàn toàn sử dùng bóng đèn điện để thắp sáng, vậy nên sang hơn rất nhiều so với nhà họ Mộc.
Hơn nữa cơm nhà họ Trương ăn cũng đều là cơm trắng.
Bê bát cơm trắng trên tay khiến cho Mộc Dương cảm thấy hạnh phúc đến sắp rơi nước mắt.
Vì đây là lần đầu tiên mà Mộc Dương được ăn cơm trắng.
Từ sau khi đến thời đại này thì đây là lần đầu tiên cô được ăn cơm trắng.