Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 127
Cập nhật lúc: 2024-08-02 18:16:34
Lượt xem: 216
Mộc Khai Kim nhả một ngụm khói thuốc, cười nói: “Việc vặt của trẻ con thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Có thể mua kẹo đã là tốt rồi. Nên là con cứ tự giữ lấy đi. Hơn nữa làm người phải có lương tâm. Cậu ta là ân nhân cứu mạng của con, con giúp cậu ấy chút việc không tính là gì hết, giả như sau này cậu ấy có muốn trả tiền công cho con thì con cũng nên từ chối.”
Mộc Dương giòn giã trả lời một câu: “Vâng ạ. Con xin nhớ lời ông nội dạy.”
Mộc Dương ngoan ngoãn vâng lời như vậy, Mộc Khai Kim chỉ thấy trái tim già cỗi được an ủi thêm.
Chẳng qua Mộc Khai Kim còn chưa nói xong, ngừng một lát ông lại nói: “Cơ mà bọn nhỏ cũng đã lớn rồi, chẳng mấy năm nữa là có thể ra ngoài kiếm tiền được. Bất kể là làm học việc hay là vào nhà máy, chung quy vẫn phải tìm kế sinh nhai. Cho nên hôm nay cũng đặt ra phép tắc luôn. Tiền mấy đứa kiếm được không thể tự mình giữ hết, phải đưa một nửa cho mẹ mấy đứa. Để bố mẹ giữ hộ mấy đứa, sau này còn dùng khi có việc.”
Mộc Khai Kim cũng là vì tốt cho mấy đứa cháu của mình.
Mộc Dương cũng không có dị nghị gì với chuyện này, lập tức gật đầu, ngoan ngoãn thưa: “Ông nội nói rất đúng. Sau này nếu con kiếm được tiền sẽ đưa cho mẹ con một nửa. Chỗ còn lại dùng để mua thuốc lào cho ông nội!”
Lời này đơn giản là để cho ông vui.
Chẳng qua với Mộc Dương mà nói, có hiếu với ông bà bố mẹ cũng là chuyện hiển nhiên, không thể hẹp hòi được.
Huống hồ Mộc Khai Kim thật sự là người rất tốt.
Về chuyện đưa một nửa số tiền cho Trương Hiểu Dung… với tính cách của Trương Hiểu Dung, giả như đưa cho bà ấy thật thì bà cũng đem cất giữ đâu đó, nên cũng không cần phải lo lắng.
Trong lòng Mộc Dương hiểu rõ, nói không chừng sau này Trương Hiểu Dung chẳng những không đòi mình nửa số tiền kia mà còn luôn hỏi ý kiến của cô, vô cùng ỷ lại vào cô con gái này.
Hơn nữa Mộc Dương cũng chưa từng có ý không nỡ đưa ra nửa số tiền này.
Trương Hiểu Dung đối xử tốt với cô, thương yêu cô, ở trong mắt cô hiện giờ, Trương Hiểu Dung không khác gì người nhà của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-127.html.]
Trương Hiểu Dung xem như là người thân cận nhất của cô.
Cho nên dù có đưa một nửa số tiền cho Trương Hiểu Dung, cô cũng chịu.
Còn chuyện này ngay từ khi Mộc Khai Kim ra quyết định đã là chiếu theo đó mà làm.
Mấy người khác trong nhà họ Mộc đều cảm thấy có chút mơ hồ.
Đối với nhà người khác thì đây là chuyện lớn vô cùng? Có thể sẽ vì việc này mà cãi nhau đến hai ngày mới có thể có được một kết quả?
Bây giờ sao Mộc Dương chỉ nói có vài lời đã có thể có được quyết định xong xuôi như vậy sao?
Sau khi Mộc Khai Kim quyết định xong thì trong lòng cũng nhẹ nhàng mà thở hắt ra một hơi.
Sau đó nhìn Mộc Dương một cái nói: “Đi, cháu đi đun nước rửa chân cho ông đi, phải nóng đấy.”
Mộc Dương cười hi hi rồi lớn tiếng đáp: “Vâng!”
Sau đó liền nhanh chóng chạy đi ra ngoài.
Ai cũng nhìn ra được sự yêu quý của Mộc Khai Kim đối với Mộc Dương.
Trần Xuân Hoa lại nhìn con gái của mình một cái, nhìn thế nào cũng thấy con gái mình ngơ ngác kém khôn.
Trong lòng vẫn cảm thấy có chút buồn phiền.
Bất luận là trong lòng Trần Xuân Hoa và Dương Thục Phương trong lòng nghĩ như thế nào thì dù sao Mộc Dương cũng đã đạt được mục đích của bản thân mình nên Mộc Dương đương nhiên cảm thấy rất vui vẻ.
Mộc Dương lắc đầu vui vẻ đun nước nóng, nhưng đang đun được một nửa thì phát hiện củi không còn nữa.
Mộc Dương đang định đi ra ngoài lấy củi vào thì không thể ngờ rằng Mộc Hồng Tinh đột nhiên ôm một bó củi đi vào.
Khiến cho Mộc Dương sửng sốt một lúc.
Không hiểu Mộc Hồng Tinh hôm nay bỗng nhiên như đã làm gì sai nên mới đột nhiên trở nên chăm chỉ như vậy.
Mộc Hồng Tinh im lặng xếp bó củi vào bên cạnh bếp lò rồi lại nhìn Mộc Dương một cái, cứ như vậy không nói câu nào rồi đi ra ngoài.
Mộc Dương trong đầu mơ hồ.
Chỉ cảm thấy không biết Mộc Hồng Tinh đây là có ý gì.