Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-06-15 00:17:20
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thắc mắc:

đang tò mò thứ hai ở đây bao nhiêu điểm? Lâm Cảnh Lan bỏ xa bao nhiêu điểm nhỉ?”

“Làm việc nhanh lên, nhanh thì ngay mà!”

Câu dứt, cả phòng lập tức tăng tốc. Ai cũng nóng lòng : Lâm Cảnh Lan điểm cao như thế, thì xếp thứ hai cách xa đến mức nào? Có khi tới 500 điểm chứ!

Niềm phấn khích ban đầu dần lắng xuống, hẹn mà cùng nảy sinh suy nghĩ:

Dù năm nay Lâm Cảnh Lan đạt điểm cao đến mức tưởng, nhưng tình hình chung của thị trấn Thanh Sơn chắc vẫn mấy khả quan. Dựa theo các năm , tổng học sinh đủ điểm đại học chỉ đếm đầu ngón tay — giỏi lắm là ba, bốn .

Trong văn phòng hiệu trưởng của trường Thanh Sơn, thầy hiệu trưởng đang cầm bảng thành tích đỏ rực trong tay, kích động đến mức cả hai tay run lên ngừng.

Toàn trường, đầu là Lâm Cảnh Lan, với điểm cực cao – 583 điểm!

Trong mấy năm gần đây, điểm cao nhất của thủ khoa tỉnh còn bao giờ vượt qua 550 điểm!

Hiệu trưởng xúc động đến mức cứ tới lui trong phòng, trong lòng dâng trào bao cảm xúc. Năm nay thủ khoa tỉnh chắc chắn sẽ rơi tay Thanh Sơn ! Nếu vì kỳ thi đại học của tỉnh dùng đề chung với cả nước, ông thậm chí còn nghi ngờ Lâm Cảnh Lan thể là thủ khoa quốc nữa.

Ông cố trấn tĩnh , tiếp tục xuống danh sách. Vừa thấy điểm của thứ hai, hiệu trưởng suýt nữa thì nhảy dựng lên.

Người thứ hai cũng đạt tận 520 điểm!

Hiệu trưởng sững sờ. Kể từ khi khôi phục kỳ thi đại học, trường từng học sinh nào vượt qua mốc 500 điểm. Bình thường 400 xem là điểm cao . Vì 400 điểm là thể đậu đại học chính quy, mà đậu đại học thì đúng là hiếm như lông phượng sừng lân.

Thế mà năm nay, năm đầu đều 500 điểm!

Hiệu trưởng cau mày, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đề thi năm nay dễ quá?”

“Lâm Cảnh Lan đạt 583 điểm thì còn hiểu , con bé đó từ tới nay bao giờ thể dùng tiêu chuẩn bình thường để đánh giá. thứ hai cũng 520 điểm, mà cả top 5 đều 500, thế thì thật quá bất thường…”

Ông càng nghĩ càng thấy bất an: “Nếu năm nay điểm trung bình của thí sinh tỉnh đều cao, thì điểm chuẩn các trường đại học chắc chắn cũng sẽ tăng theo. Đến lúc đó, ít nhận đại học hơn.”

Hiệu trưởng lo lắng mặt. Nếu đúng là điểm cao lan rộng cả tỉnh, Lâm Cảnh Lan còn giữ vị trí thủ khoa nữa ?

Thở dài một thật nặng nề, hiệu trưởng dặn giáo viên mang bảng điểm dán trường. Ông chỉ thể tiếp tục chờ thêm hai ngày nữa — đến lúc đó, thủ khoa tỉnh sẽ chính thức công bố.

Trong mỗi lớp, giáo viên chủ nhiệm thông báo kết quả cho từng học sinh.

Dù ai cũng điểm , nhưng bảng điểm đỏ rực, vẫn chật kín .

Cố Bàn Bàn đạt hơn 450 điểm, khiến cô nàng bất ngờ mừng rỡ. Cô từng nghĩ thi đến đó thi thử còn đủ điểm qua.

Có điểm cao như thế , khả năng đậu nguyện vọng đại học là gần như chắc chắn!

Nhớ hồi lớp 10, lớp 11, cô bao giờ dám mơ thi đậu đại học trong đầu tiên thi. Từ khi quen Lâm Cảnh Lan, thứ như đổi hẳn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-86.html.]

Cố Bàn Bàn bước đến bảng thành tích, ngay lập tức tìm thấy tên . Cô chằm chằm tên và điểm của , trong lòng tràn đầy niềm hạnh phúc, còn ngắm nghía một lúc mới chịu dời mắt để xem điểm của các bạn khác.

Đột nhiên cô nhớ hôm khi hỏi Ngụy Dĩnh bao nhiêu điểm thì cô cứ ấp úng mãi, còn ngày thi nhất quyết chịu xem tài liệu trọng điểm mà Lâm Cảnh Lan tổng hợp. Trong lòng Cố Bàn Bàn dấy lên lo lắng.

Ngụy Dĩnh từng ước chừng thi 470 điểm, Cố Bàn Bàn tuy nghi ngờ nhưng vẫn bắt đầu tìm từ tên trở lên.

Tìm mãi, ngẩng đầu đến mỏi cả cổ mà vẫn thấy tên Ngụy Dĩnh.

Cô bắt đầu tìm xuống phía .

Mục 440 điểm hai , Ngụy Dĩnh… 430 điểm hai , vẫn thấy tên…

Đến khi cô gần xuống mốc 400 điểm, trái tim bắt đầu run rẩy. Dưới 400 là đậu đại học chính quy nữa !

Thế mà tìm đến tận dòng cuối cùng, vẫn Ngụy Dĩnh.

Cố Bàn Bàn càng lúc càng bồn chồn, vội kéo tay Lâm Cảnh Lan bên cạnh:

“Cảnh Lan, thấy tên Ngụy Dĩnh ?”

Lâm Cảnh Lan ngẩn : “Ai cơ?”

“Ngụy Dĩnh! Cô thi trượt ? Tớ tìm mãi vẫn thấy tên, đậu nổi cao đẳng nữa…”

Vẻ mặt Lâm Cảnh Lan lúc càng kỳ lạ.

Cố Bàn Bàn ngơ ngác cô: “Sao mặt như ? Thấy điểm đúng ?”

Lâm Cảnh Lan gật đầu: “Tớ thấy lâu .”

Cố Bàn Bàn kiễng chân lên: “Ở chứ?”

Lâm Cảnh Lan hỏi : “Tên tớ thì tìm thấy đúng ?”

Cố Bàn Bàn trợn mắt: “Đương nhiên! Tên ở ngay hàng đầu tiên, ai mà thấy?”

Lâm Cảnh Lan : “Vậy thì, từ tên tớ, xuống một chút thôi. Cậu thấy tên Ngụy Dĩnh chứ?”

Cố Bàn Bàn còn hiểu câu đó nghĩa là gì, chỉ theo một cách máy móc — đột nhiên hét toáng lên:

“AAAA! Thứ, thứ hai!”

DTV

“Ngụy Dĩnh thứ hai trường á!”

“Chính là cái 520 điểm !”

“Trời đất ơi! Ngụy Dĩnh mà cũng thi điểm cao thế ?!”

Tiếng hét của Cố Bàn Bàn Lâm Cảnh Lan giật nảy , vội bịt tai : “Cậu Bàn Bàn, dọa c.h.ế.t …”

Loading...