Mới hơn mười giờ đôi chút, La Thường đón một bệnh nhân quen mặt.
"Chị Lý tới , mời chị ạ." Là một trong những bệnh đầu tiên của cô từ khi mở phòng khám, La Thường tất nhiên chẳng thể nào quên .
Mặt Lý Tú Mãn tươi rói rạng rỡ, hiển nhiên là chuyện vui trong lòng.
Lần chị đến một , cùng chị đổi. Người phụ nữ cùng trông vẻ khỏe, mặt mày xanh xao, nom thiếu hẳn sinh khí.
"Bác sĩ La, chị báo cho em một tin lành nhé, chị đúng là mang thai , thầy thuốc bảo cái thai gần hai tháng ." Lý Tú Mãn vui vẻ .
La Thường hiền chúc mừng, đoạn hỏi han về tình trạng đau vai của chị .
"Cũng đỡ hơn , nhưng vẫn thấy vai nặng, em châm cứu cho chị thêm một bận nữa nhé."
Mèo Dịch Truyện
Tất nhiên La Thường chẳng ý kiến gì, song cô vẫn dặn dò Lý Tú Mãn: "Hôm nay châm cứu một , nếu đỡ hẳn thì cần châm nữa, bây giờ chị đang mang thai, cũng nên hạn chế châm cứu thôi. Bình thường việc đừng quá vất vả, cần vận động cổ, vai, gáy cho hợp lý."
Lý Tú Mãn lời La Thường, đoạn sang giới thiệu cùng: "Đây là chị họ bên nhà dì , tên là Vu Phượng Kiều."
La Thường liếc qua Vu Phượng Kiều một cái, hỏi: "Chị thấy trong khỏe ở chỗ nào ạ?"
Vu Phượng Kiều ngập ngừng, lén ngoài cửa, thấy ai mới dám hạ giọng khẽ: " tiểu són, thể nhịn , đêm thức dậy vệ sinh tới bốn năm lượt, ban ngày cũng ."
La Thường mỉm độ lượng: "Không chị. Khi lâm bệnh, khả năng điều khiển cơ thể ắt sẽ giảm sút, lúc xảy đôi ba chuyện khó cũng là lẽ thường tình, chỉ cần chữa khỏi là cả."
"Đưa tay đây, bắt mạch cho." Lời lẽ của La Thường tuy xã giao, nhưng quả thực trấn an Vu Phượng Kiều. Nỗi niềm phiền muộn trong lòng chị quả thực giảm phân nửa, thậm chí còn cảm thấy, dù thổ lộ điều gì mặt vị thầy thuốc trẻ tuổi cũng sẽ chẳng ai chê .
Chuyện thầm kín , ngoài nhà thiết nhất, chị nào dám hé răng cùng ai, chỉ sợ thiên hạ đem trò .
Chị chỉ đành lẳng lặng giấy lót luôn phiên, cố gắng giảm bớt mùi khai, cốt đừng để ngoài đánh thấy.
La Thường bắt mạch xong xuôi, nhưng cô vội vã đưa kết luận. Thay đó, cô hỏi Vu Phượng Kiều: "Trước đây chị từng khám thầy thuốc đông y nào ? Thầy kê đơn thuốc gì ạ?"
Vu Phượng Kiều vội gật đầu: " khám hai , cả hai đều là thận hư, kê cho một mớ thuốc, ròng rã uống hai tháng trời mà chẳng thấy ăn thua gì sất."
La Thường lật mở bệnh án Vu Phượng Kiều đưa tới, lướt qua đơn thuốc của hai vị lương y .
Vị kê là thuốc Chân Vũ Thang, vị còn dùng bài thuốc tự chế, song cả hai đều nhắm hướng điều trị bổ thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-71.html.]
Thực tình, tiểu són ở già là chuyện khá phổ biến. Bởi lẽ khi già thận hư, huyệt Mệnh Môn suy yếu, ắt sẽ dẫn đến khả năng hấp thu kém, từ đó mà sinh chứng tiểu són. Trong những trường hợp như thế, việc điều trị từ thận thường là sai.
Vu Phượng Kiều mặt cô thuộc trường hợp .
La Thường khép bệnh án , đoạn : "Chị mới ngoài ba mươi, thận hư, vẫn còn chán."
"Loại thuốc lẽ già dùng nhiều hơn, bài thuốc cũng đúng đấy, nhưng thấy, hợp với trường hợp của chị."
Vu Phượng Kiều từng tìm hiểu qua sách vở ở thư viện, nên chị , nhiều tiểu són là do thận vấn đề. Song những tài liệu mà chị tìm thể đủ, thành thử chị từng đến cách giải thích của La Thường.
Chị lập tức ngờ vực hỏi: "Bác sĩ, hiểu rõ lắm, phổi thì liên quan gì đến chứng tiểu són ạ?"
Chị hỏi nhã nhặn, chẳng hoài nghi, mà chỉ là thật lòng hiểu mà thôi.
La Thường kiên nhẫn giải thích tường tận: "Tất nhiên là liên quan chứ. Khi chị ho mạnh, tiểu són ạ?"
Vu Phượng Kiều gật gù chiều hiểu, Lý Tú Mãn liền bổ sung: "Chị thì , nhưng dì với thì ."
"Bác sĩ, hiểu , bác cứ giải thích kê đơn thuốc cho là ." Vu Phượng Kiều sợ bác sĩ mệt, nên bảo La Thường kê đơn thuốc cho .
Điều khiến chị sửng sốt là, La Thường chỉ kê cho chị vỏn vẹn hai vị thuốc: cam thảo và gừng khô. Mãi đến khi La Thường xong, đậy nắp bút , chị mới kịp hồn, cất lời: "Chỉ hai vị thôi ư? Không thêm chút nào nữa ? mang đủ tiền đây mà."
La Thường khẽ : "Vấn đề ở chỗ nhiều ít, mà là trường hợp của chị, dùng bài thuốc là đủ để giải quyết vấn đề . Thuốc cứ nhiều là , hiệu nghiệm là . Mà bài thuốc của chị thực tình là rẻ, thuốc uống một tuần chỉ tốn vỏn vẹn một đồng một hào thôi."
Vu Phượng Kiều vẫn thấy trong lòng ít ỏi, song chị cũng chẳng tiện thêm gì nữa, bèn nghĩ bụng là cứ về nhà uống thử xem , dù gì thì cũng chẳng tốn kém là bao.
Trước tiên La Thường kê thuốc cho Vu Phượng Kiều, đó châm cứu cho Lý Tú Mãn. Đến khi việc đấy, gần mười một giờ .
Nhìn đồng hồ, đến giờ rút kim châm cứu cho Lý Tú Mãn. La Thường dậy, bước về phía chị .
lúc , cô thấy tiếng bước từ cửa. Người đang trò chuyện là giọng nữ, chất giọng the thé quen thuộc khiến La Thường đầu .
Giọng the thé thì , trời sinh . cái giọng the thé cố tình nũng nịu, giả trẻ con , thật chướng tai.
Hơn nữa, chủ nhân của cái giọng the thé là La Thường quen mặt, ai khác chính là Đại Diễm Linh, cô em gái nuôi của chồng cũ của nguyên chủ.
Đứng bên cạnh Đại Diễm Linh là Trương Vượng, trai nuôi của cô .