Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-09-16 11:27:49
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

cô cảm thấy tệ, đôi khi cũng hòa nhã, điều quan trọng là trái.

 

La Thường nhận quà khai trương của , thậm chí còn suy nghĩ xem nên tặng một quẻ bói . cô cảm thấy Hàn Trầm chắc chắn tin mấy chuyện , nắm ngày tháng năm sinh của , hẳn cũng hợp tác, nên cô đành gác .

 

Khoảng năm giờ rưỡi chiều, cuối cùng ông nội Hàn cũng về. Hàn Trầm tưởng ông câu cá, nhưng ông cụ cầm theo cần giỏ đựng cá.

 

"Cả ngày nay ông cả ngày ạ?" Hàn Trầm nghi ngờ hỏi.

 

Về chuyện La Thường thuê nhà, hỏi.

 

Bởi vì thừa hiểu, nếu dám hỏi, chắc chắn sẽ ông nội mắng cho một trận. Ông cụ với , nhưng rõ, chẳng là coi thường lời lớn ư?

 

"Đi chuyện với bố con một chút, , về nhà ." Thái độ của ông nội Hàn tình lạ thường, đưa tay chỉ, hiệu cho Hàn Trầm về phòng riêng của ông.

 

Khi ngang gốc cây, Hàn Trầm vô tình hỏi: "Ông nội ơi, hôm nay cháu gặp cô bác sĩ trẻ mở phòng khám ngay dãy nhà phía nhà ."

 

Ông nội Hàn chắp tay lưng, đầu : "Thế nào , con bé xem bệnh trò ?"

 

Quả nhiên là ông nội cho La Thường thuê nhà, Hàn Trầm thử thăm dò một chút thì rõ.

 

"Ông nội thích lạ bước chân nhà ? Tại đột nhiên cho thuê nhà?" Cuối cùng Hàn Trầm cũng hỏi nỗi nghi hoặc bấy lâu trong lòng .

 

"Cứ phòng khắc , hôm nay ông gặp bố con, chính là để bàn về chuyện ."

 

Ông cụ trả lời ngay, ngược còn tỏ vẻ như một bí mật lớn.

 

Hàn Trầm hiểu, chuyện liên quan gì đến bố ?

 

Rốt cuộc cô bác sĩ La như thế nào?

 

"Đi xem ." Ông nội Hàn dẫn Hàn Trầm phòng ngủ của , kéo một chiếc gương cũ kỹ mấy nổi bật sang một bên, hé lộ một gian bí mật phía .

 

Người ngoài , đó chính là một chiếc gương lắp sát tường, chẳng ai ngờ rằng bên trong một gian riêng biệt, rộng chừng năm mét vuông.

 

Trên giá sát tường, đặt chừng mấy chục món đồ sứ cổ. Những đồ sứ đều là những năm tháng đất nước yên bình trở , các cơ quan chức năng trả cho gia đình ông.

 

Thực đồ sứ do tổ tiên truyền thể lên đến cả ngàn món, nhưng trong những năm tháng loạn lạc, biến động, những thứ tài nào giữ , đều tịch thu sạch. Một phần đưa kho, nhưng vẫn một phần lọt tay tư nhân.

 

Số đồ trả, tổng cộng hơn ba trăm món. Ở đây, ông nội Hàn chỉ giữ một phần nhỏ. Những món khác, mấy năm chia cho các con cái .

 

Nơi Hàn Trầm vốn rõ, tài nào hiểu nổi ông nội đang định gì. Lúc ông nội Hàn nhón gót, vươn tay lấy xuống một chiếc hộp gỗ ở tủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-66.html.]

 

Hàn Trầm thấy ông e rằng sẽ đau lưng, vội vã lên đỡ lời, lấy hộ ông chiếc hộp.

Mèo Dịch Truyện

 

“Mở xem .” Ông nội Hàn chìa cho Hàn Trầm một chiếc chìa khóa, hiệu bảo mở chiếc hộp .

 

Hàn Trầm lòng đầy nghi hoặc, từ từ mở hộp, lật từng lớp vải nhung bên trong.

 

Lúc tất cả vải nhung lật , cả một đống vàng ròng lấp lánh đột nhiên xuất hiện mắt, mắt Hàn Trầm ánh vàng chói lóa đến mức hoa cả mắt.

 

“Nhiều vàng ròng như ? Ông nội, đây là từ ?” Hàn Trầm vốn rõ trong căn nhà giấu những gì. từng thấy những món đồ bằng vàng , chắc chắn bố cũng tỏng chuyện từ .

 

Ông nội Hàn thở dài một , tay chỉ hướng phòng khám ngoài cửa, : “Từ ư, cháu gặp cô bác sĩ La đấy chứ? Chính cô phát hiện , đồ cất giấu xà nhà ngay trong chính căn phòng mà cô thuê phòng khám.”

 

Hàn Trầm sững sờ, im lặng một lúc lâu.

 

Chuyện xảy còn ly kỳ hơn cả chuyện xảy ! Những gì thấy và ban ngày đủ khiến ngỡ ngàng, nào ngờ ông nội còn giấu một bí mật lớn đến thế.

 

Chuyện ly kỳ hơn nữa còn đang chờ đợi phía !

 

Một lúc , mới : “Sao trong phòng đó những thứ ? Mà cô gái thể phát hiện ?”

 

Ông nội Hàn khẽ "hừ" một tiếng, : “Làm thế nào phát hiện ư, con bé "tính" đấy!”

 

“Cô gái bấm đốt ngón tay, chỉ xà nhà, bảo ông rằng xà nhà vàng bạc cất giấu. Khi đó ông còn bán tín bán nghi, leo lên thang, thử cạy xà nhà ... ôi chao, quả thật là thật! Thì , đó chính là bảo vật gia truyền của tổ tiên nhà !”

 

Hàn Trầm: . . .

 

Chuyện như thể trong cổ tích, nhưng những thứ mắt đều là thật, là giả , khiến Hàn Trầm thể tin.

 

Cô gái đó thật sự tài xem bói? Như thể giải thích tại la bàn phong thủy trong tay?

 

Nếu mắt những món đồ bằng vàng chói lọi thế , sẽ cho rằng ông nội mất trí .

 

Anh đưa tay lấy một thỏi vàng, cầm lên cân thử trong tay, cảm giác nặng trịch vô cùng chân thực. Lại cầm món kỳ lân bằng vàng đó lật lật , khiến thật sự nghi ngờ về nhân sinh.

 

Ông cụ Hàn vẫn ngớt lời: “Ông chuyện với bố cháu , cháu bảo đây chính là đại sư. Trước mặt đại sư chúng thể bất kính, căn nhà nhất định cho cô thuê, cô dùng thì tùy ý.”

 

con , một đại sư trình độ như khó tìm, nếu chỉ giảm tiền thuê nhà thì vẻ đủ thành ý. Mà đó Tiểu La cũng với ông là cần trả tiền bói toán, nên giờ nhắc đến chuyện tiền bạc cũng phần .”

 

“Mẹ cháu chiếc tủ thuốc tử tế nào, nên với ông sẽ tìm một chiếc tủ thuốc đông y trăm ngăn, tặng cho bác sĩ La dùng. Nếu thì lúc cô lấy thuốc cũng bất tiện lắm ?”

 

 

Loading...