Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 470

Cập nhật lúc: 2025-09-19 01:10:11
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thực , phòng bệnh của Tiết Sí ngay sát bên cạnh, chỉ cần vài bước chân là tới nơi.

 

Lúc , Trương Nhất Hàng và thầy Hồng đều mặt. La Thường đến, ánh mắt đầu tiên liền lướt qua Tiết Sí đang hôn mê bất tỉnh giường bệnh, cô nhận thấy sắc mặt đỏ bừng một cách lạ thường, cứ như say rượu.

 

Thế nhưng bình thường nghiện rượu, đang nhiệm vụ bắt , càng thể uống rượu. La Thường tiến gần ngửi thử, mùi rượu. Cô khỏi thắc mắc: "Sao mặt thành thế ?"

 

Thầy Hồng chán nản đáp: "Bị của Hồ Tứ gia phục kích, rắc bột. Trời mới lão già đó rắc thứ quái quỷ gì!"

 

"Lão già đó dẫn theo vài từ một lối ngầm chui lên. và Tiết Sí canh ở đó, phía còn một nhóm thành viên Đội xử lý tình huống khẩn cấp, tưởng chừng thứ trong tầm kiểm soát. chúng ngờ tới, Hồ Tứ gia còn mang theo con tin..."

 

 

 

La Thường thoáng qua là hiểu ngay. Chỉ cần bọn họ con tin chết, đương nhiên chần chừ, việc trúng độc cũng chẳng gì lạ.

 

Cô xoay đầu Trương Nhất Hàng bên cạnh, thắc mắc hỏi: "Anh đó là cái gì ?"

 

"Người tên Hồ Tứ gia chẳng ít nghiên cứu những thứ quái đản, cũng chắc lắm. Tiết Sí lớn, chắc hẳn gì nghiêm trọng. Các cứ chữa , nếu hiệu quả thì tìm cách khác."

 

La Thường câu trả lời từ , liền hỏi thêm. Dù Đông y của bọn họ cũng phương pháp chữa trị riêng, dựa mạch tượng, sắc mặt cùng những biểu hiện khác của bệnh nhân để phân tích. Trong nhiều trường hợp, dù xác định nguyên nhân gây bệnh, vẫn thể tìm phương pháp điều trị phù hợp.

Mèo Dịch Truyện

 

Nửa giờ , La Thường, Quách lão và các đồng nghiệp ở phòng bệnh của Tiết Sí, thảo luận kỹ lưỡng một hồi, cuối cùng cũng đưa một phương thuốc chung. Còn phương thuốc hiệu quả , chẳng ai dám chắc, chỉ thể là cứ thử xem .

 

Trương Nhất Hàng cũng vội, bởi vì khi bọn họ xuất phát, sư phụ tiên đoán Tiết Sí sẽ gặp một kiếp nạn, nhưng sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Vì , khi La Thường và những khác lập xong phương thuốc, liền nhờ lấy thuốc theo đơn.

 

La Thường và đồng nghiệp bận rộn đến gần hai giờ sáng mới nghỉ ngơi đôi chút. Vì còn quan sát con tin nữ, La Thường về nhà khách. Cô rời , Hàn Trầm tất nhiên cũng ở cùng.

 

Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Hội Xuyên đích đến chào hỏi La Thường khi rời . Lúc ông rời khỏi bệnh viện, trực tiếp đưa vài cấp về cục. Hung thủ chính trong vụ án , Hồ Tứ gia, bắt giam tại cục. Kẻ mà họ vất vả lắm mới tóm , tất nhiên ông trực tiếp giám sát việc thẩm vấn. Cấp ở tỉnh cũng đang quan tâm, nếu tình hình mới, cần nhanh chóng báo cáo lên .

 

La Thường giấc ngủ sâu, lúc bốn giờ sáng, cô chợt bật dậy giường. Mở mắt rèm cửa màu xanh dương và bàn việc cũ kỹ trong phòng bác sĩ, cô nhất thời chút ngơ ngẩn.

 

Bừng tỉnh nửa đêm, đầu óc vẫn còn mơ hồ, ở trong môi trường xa lạ , cảm giác chân thực nữa ập đến với La Thường. Như tiếng văng vẳng bên tai cô, tất cả những gì cô đang thấy mắt đều chỉ là ảo ảnh, cô vẫn còn đang chìm trong giấc mơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-470.html.]

 

La Thường xoa trán, thở hắt , giống hệt như những đêm bé cô gặp ác mộng.

 

Lúc , phía bức bình phong, một bóng xuất hiện. Hàn Trầm mặc áo sơ mi trắng và áo len, thậm chí còn kịp khoác thêm áo khoác, vội vàng bước tới.

 

"Có mệt ? Em giấc ngủ sâu, còn mê vài , nhưng gì." Trên trán Hàn Trầm in hằn vài vết lõm. Nhìn những vết hằn , vẻ gục xuống bàn chợp mắt một lát.

 

Anh ở ngay bên cạnh, dù là mùi hương thoang thoảng lẫn thở ấm áp đều vô cùng chân thực và quen thuộc, một nữa kéo La Thường trở về với thực tại.

 

Cô từ từ thở phào một , thắc mắc hỏi: "Sao ở đây? Bác sĩ sắp xếp một phòng khác ?"

 

"Anh thấy tinh thần em nên yên tâm rời . Quách lão cũng tối nay em mất tập trung, ngoài việc khám bệnh, những lúc khác cứ như mất hồn mất vía. Cả và Quách lão đều yên tâm, nên đây, Quách lão chiếc giường gấp đằng ."

 

Hàn Trầm xong, chẳng từ lấy một chiếc khăn sạch, nhúng nước trong chậu ở góc tường vắt nhẹ. Anh đến bên cạnh La Thường, thêm lời nào, nhẹ nhàng lau mặt cho cô, dường như cô tỉnh táo hơn.

 

La Thường ngửa mặt để lau qua một lượt. Đợi treo khăn lên lưng ghế, cô liền vỗ nhẹ mép giường, ý bảo xuống: "Ngồi đây một lát , em thực sự chút mất tập trung. Cứ rảnh rỗi là thấy hoảng hốt, cũng hiểu vì ."

 

Hàn Trầm , vội vàng xuống mép giường, nắm lấy tay cô, đặt lòng bàn tay ấm áp của .

 

Anh là thông minh, quen La Thường nửa năm nay . Khi rảnh rỗi, cũng tránh khỏi suy nghĩ, La Thường còn trẻ như , cớ năng lực phi thường đến thế?

 

Dù nghĩ cách nào cũng thấy vô lý. Theo như , lúc La Thường ở Bệnh viện 8 chẳng biểu hiện gì nổi bật, mà đột nhiên trở thành một bác sĩ tài năng đến .

 

Trước đây lẽ vẫn thể tự dối lòng , nhưng khi tiếp xúc với Trương Nhất Hành và Tiết Sí, mới dần hiểu đời còn vô chuyện vượt ngoài tầm hiểu của thường.

 

Nhận thức khiến suy nghĩ về những điều từng nghi ngờ đây. Dù bận tâm, nhưng đôi lúc vẫn khỏi nghĩ về nguyên nhân thật sự đằng sự đặc biệt của La Thường.

 

Điều khiến hiểu nảy sinh một nỗi sợ hãi mơ hồ. Anh sợ rằng nếu buông tay, La Thường sẽ biến mất khỏi thế giới .

 

May lát La Thường chìm giấc ngủ. Hàn Trầm cô ngủ say, giúp cô kéo chăn lên. Anh tự kéo ghế cạnh đầu giường, đến khi cơn buồn ngủ kéo đến cưỡng nữa, mới khẽ nhắm mắt, tựa đầu gục xuống mép giường, tay vẫn rời bàn tay của La Thường.

 

 

Loading...