Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-09-17 13:50:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong chậu đồng đó đựng đầy than hồng đỏ rực, khói và nóng bốc lên nghi ngút.

 

"Tiểu Vũ, mau tránh , để ba liều mạng với lũ khốn !"

 

Lúc thấy nhân viên bưng chậu than hồng chạy , La Thường đoán ý định của ông . Vì bắt nạt đến đường cùng, ông liều c.h.ế.t một phen với lũ côn đồ .

 

Hàn Trầm đang ngay đám gây rối, nếu ông hất chậu than nóng , đầu tiên hứng trọn sẽ là Hàn Trầm.

 

Trong khoảnh khắc đó, La Thường cảm thấy tim như nhảy khỏi lồng ngực, cô vứt mạnh chiếc áo khoác sang một bên, lập tức đẩy cửa xe lao ngoài.

 

thứ quá muộn. Chỉ trong tích tắc, nhân viên hất tung chậu than. Mọi xung quanh hoảng loạn chạy tán loạn, ai cũng sợ ảnh hưởng.

 

Khoảng đất trống quán ăn bốc khói mù mịt, che khuất bóng . La Thường chỉ thấy tiếng la hét thất thanh như heo chọc tiết và những bóng nháo nhác bỏ chạy tán loạn.

 

Cô còn nhớ xuống xe bằng cách nào, và chen qua đám đông hiếu kỳ đang tán loạn bỏ chạy.

 

"Không , đừng sợ." Đến khi hồn, cô chợt thấy Hàn Trầm chắn mặt , tay trái vẫn nắm lấy thiếu niên , cả hai đều trông chật vật, quần áo đều cháy sém vài lỗ.

 

Tóc Hàn Trầm vốn ngắn, lúc một lọn tóc mai của cháy xém, khí nồng nặc mùi khét khét.

 

La Thường rõ, đất ba la liệt, còn ba khác thấy tình hình , phủi những mảnh than đỏ b.ắ.n , chạy thục mạng về phía xa, thèm quan tâm đến đồng bọn.

 

La Thường để ý đến những khác, cô thấy ống tay áo khoác da của Hàn Trầm vẫn còn bốc khói nghi ngút, chắc là do than đỏ b.ắ.n .

 

Tay cô run rẩy ngừng, cổ họng khô khốc, đó là phản ứng bản năng của nỗi sợ hãi tột độ. Thế nhưng, La Thường trải qua nhiều chuyện kinh hoàng hơn thường, nên khi thấy Hàn Trầm vẫn an , lý trí cô nhanh chóng trở về.

 

Mèo Dịch Truyện

"Cởi áo khoác ." La Thường giật mạnh tay khỏi Hàn Trầm, "xoạt" một tiếng, kéo khóa áo khoác của xuống tận cùng. Cô nắm lấy cổ áo khoác, dùng sức kéo từ phía , chỉ trong nháy mắt lột chiếc áo khoác da Hàn Trầm xuống, ném thẳng xuống đất.

 

Hàn Trầm hình.

 

Thấy La Thường đưa tay vỗ vỗ m.ô.n.g và chân , vội tự phủi bụi , giậm mạnh chân để rũ hết than dính giày da, đó nhanh chóng kéo La Thường thẳng dậy, cho cô tự ý động nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-408.html.]

"Được , . Chỗ quá hỗn độn, dễ bỏng lắm, em về xe . Cảnh sát tới , lát nữa sẽ lên ngay."

 

Hàn Trầm sợ La Thường ở lâu sẽ than rơi đất bỏng, cho nên tự đưa cô về xe, đóng cửa xe , mới tiếp tục kiểm tra tình hình của thiếu niên.

 

Chiếc áo bông thiếu niên nhân viên của cửa hàng cởi , lúc nhân viên đó cũng nhận Hàn Trầm là đến giúp bọn họ. Ông dám ngẩng đầu thẳng Hàn Trầm, vì nãy ông suýt chút nữa hất nguyên chậu than ân nhân của .

 

Nếu Hàn Trầm phản ứng nhanh lẹ để tránh kịp, ông vô tình hại c.h.ế.t ân nhân của .

 

Cảnh sát nhanh chóng xuất hiện, Hàn Trầm trao đổi với chỉ huy đến hiện trường một lúc, giải thích tình hình lúc đó, xe. Còn những việc còn sẽ do cảnh sát xử lý.

 

Lúc xuống xe, vẫn mặc chiếc áo khoác da còn mới tám phần, tóc tai gọn gàng. lúc lên xe, áo khoác da và đôi giày da đều cháy xém vài lỗ nhỏ, thể nào mặc tiếp .

 

Thấy lên xe, kịp đóng cửa xe, La Thường chìa chiếc áo khoác quân đội còn thừa , giọng cô đầy lo lắng: "Mau mặc ."

 

Hàn Trầm nhận lấy áo khoác, nhưng lắc đầu: "Trên xe lạnh , nhưng chân đau, để xem thử ."

 

La Thường cũng giày lỗ thủng, , ngón chân bỏng ?

 

Lúc Hàn Trầm cởi chiếc giày da bên chân , lấy chân , La Thường thấy chiếc tất cháy thủng một lỗ lớn.

 

"Đã nổi bọng nước , bôi thuốc ngay! Miễn là rách da thì sẽ lành nhanh và nhiễm trùng. Giày đừng nữa, về nhà đổi đôi rộng rãi hơn."

 

Hàn Trầm cô thoăn thoắt mở hộp thuốc, khéo léo thoa lên vết bỏng phồng rộp chân . Vẻ tập trung đó chẳng khác gì khi cô khám bệnh cho khác.

 

Bên cạnh La Thường lâu đến , đôi khi Hàn Trầm cũng tự hỏi, liệu tình cảm của cô dành cho rốt cuộc thật sự sâu đậm ? Có đáng tin cậy, gia cảnh cũng , nên cô mới chấp nhận ở bên ? Những suy nghĩ đó luôn len lỏi trong tâm trí , đôi lúc khiến thấy thật thất bại và bất lực.

 

Thế nhưng, khoảnh khắc La Thường vội vã xuống xe tìm , thấy bàn tay cô run rẩy, ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi rõ mồn một. Khi thấy điều đó, trái tim như một mũi kim đ.â.m nhẹ, một cảm giác hạnh phúc đau xót. Đau xót cho nỗi sợ hãi cô chịu đựng, hạnh phúc vì sự quan tâm sâu sắc cô dành cho . Hóa , đơn phương si tình.

 

La Thường còn kiểm tra những chỗ khác, Hàn Trầm nhẹ nhàng gạt chân sang một bên, kéo cô gần siết chặt lòng: "Không , chỉ là vết thương nhỏ ở chân thôi, thật sự đáng kể." Anh dịu dàng vuốt ve tấm lưng cô, định bụng thêm vài lời trấn an, nhưng bất chợt thấy tiếng nấc nghẹn ngào. Tiếng tuy lớn, nhưng đây là đầu tiên thấy La Thường rơi lệ. Tim như bóp chặt, cơ thể khẽ lùi , thẳng gương mặt cô.

 

La Thường đưa tay lau những giọt nước mắt đang ngừng tuôn rơi, dám đối diện với , chỉ lí nhí : "Sau nhiệm vụ một , nhất định thật cẩn thận."

 

 

Loading...