Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 382

Cập nhật lúc: 2025-09-17 10:10:23
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàn Trầm mặc áo khoác da đen, mặc đồng phục. khi ngẩng đầu lên, hai y tá , tức thì lời của họ cũng trở nên lịch sự hơn hẳn.

 

"Đồng chí, bây giờ quá khuya , cánh cửa phép mở tùy tiện. Anh ? Giờ thăm bệnh hết, giờ thì phép ."

 

" là thật sự muộn ." Tay Hàn Trầm còn xách một túi lưới đựng đầy trái cây tươi, đồ hộp, bánh quy, quả sơn tra và hạt dưa mà ghé mua vội đường. Vẻ mặt thoáng hiện lên một chút băn khoăn.

 

Hàn Trầm cũng rằng thời điểm , bệnh viện thực sự cho lạ khu viện, cốt là để tránh phiền bệnh nhân nghỉ ngơi.

 

Thế nhưng, khi rời khỏi đơn vị, cứ thế mà lái xe thẳng đến Bệnh viện 4.

 

Trong lúc thẩm vấn, gọi điện cho Quý Thường Minh tại văn phòng của cô. Lúc đó, Quý Thường Minh vẫn đang ở đó, và cho La Thường chuyển đến phòng bệnh đơn trong khu viện để cách ly theo dõi. Cô khẳng định rằng tạm thời thứ vẫn .

 

Quý Thường Minh vấn đề gì, tin, nhưng luôn tận mắt chứng kiến mới thể thật sự yên tâm.

 

Cô y tá trẻ hơn đành lòng thấy vẻ mặt thất thần của , liền hỏi ngay: "Anh khu điều trị nội trú ? Anh tìm ai?"

 

"La Thường, mấy cô quen ? Cô ?" Hàn Trầm vốn khéo léo trong giao tiếp với phụ nữ, nhưng thấy cô y tá chủ động bắt chuyện, đương nhiên bỏ lỡ cơ hội .

 

"La Thường? À, bác sĩ La ? Là bác sĩ Đông y hả?"

 

Cả hai cô y tá đều quen La Thường, khi đến tên cô, nét mặt họ rõ ràng tươi tỉnh hẳn.

 

" , là cô . Cô thế nào ? Ban ngày bận quá, ghé qua , giờ mới đến mà thấy cô , lòng cứ yên."

 

Hàn Trầm dứt lời, hai cô y tá liền sáng mắt, một hỏi ngay: "Anh với bác sĩ La quan hệ gì thế ạ?"

 

"Trời ơi, còn hỏi ? Bác sĩ La vẫn độc , sốt sắng hỏi han như thế, bạn trai thì là gì nữa!" Cô y tá vội tiếp lời.

 

Hàn Trầm khẽ mỉm , coi như ngầm thừa nhận.

 

Mặc dù nụ của đỗi dịu dàng, nhưng vẫn khiến trái tim hai cô y tá đập loạn nhịp. Họ thầm nghĩ, đàn ông đúng là quá trai, chỉ cần nhẹ một cái thôi cũng đủ xiêu lòng.

 

Một trong hai , dù lập gia đình vài năm, con cái cũng học tiểu học, vẫn kìm mà liếc thêm mấy bận.

 

ngẩn trong chốc lát, nhanh chóng sang dặn dò cô y tá trẻ hơn: "Cô gọi điện hỏi bên khu nội trú xem bác sĩ La thế nào nhé? Nhớ bảo họ nhắn với bác sĩ La là bạn trai cô tới."

 

Cô y tá trẻ hơn quen ở khu cách ly nội trú. Mặc dù họ thể tự ý đưa Hàn Trầm đó, nhưng việc hỏi thăm giúp thì chẳng vấn đề gì.

 

"Anh cứ chờ ở đây. Lát nữa tin tức, sẽ báo cho . còn chút việc, xin phép ."

 

Hai cô y tá vội vã rời . Hàn Trầm tìm một chiếc ghế băng trống trong hành lang kiên nhẫn đợi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-382.html.]

Chừng mười lăm phút , cô y tá gọi điện thoại lúc nãy thông báo: " gọi hỏi , hiện tại bác sĩ La . Cô ở phòng bệnh riêng, ăn uống đầy đủ tiện nghi, thiếu thứ gì. Bác sĩ La là chuyên gia của bệnh viện chúng , nên về khoản cần bận tâm, luôn đội ngũ chuyên môn giám sát cô ."

 

"Bác sĩ La dặn chuyển lời đến , bảo cứ về nghỉ ngơi sớm , công việc đấy, chuyện gia đình cô thì cứ giữ kín, đừng để ba lo lắng."

 

"Mấy thứ cầm đây là mang cho bác sĩ La ? Đưa nhé, lát nữa từ khu nội trú sang, sẽ gửi họ mang thẳng cho bác sĩ La."

 

Hàn Trầm vội vã đưa túi đồ cho cô y tá trẻ, lời cảm ơn mới rời khỏi khu cấp cứu.

Mèo Dịch Truyện

 

Trong thời gian đợi ở hành lang, bao nhiêu y tá lướt qua, ngay cả vài bác sĩ cũng hiếu kỳ, khỏi liếc ít .

 

Hàn Trầm vốn quen với việc nhiều chú ý như , nên nhanh chóng gửi đồ vội vã rời .

 

Rời Bệnh viện 4, Hàn Trầm lái xe về con đường Sơn Hà. Về đến căn nhà quen thuộc, phòng khám tối om.

 

Anh đậu xe cạnh lề đường, lấy chìa khóa mở cổng. Vừa mở cửa chính, cánh cửa phòng khám kế bên cũng hé mở.

 

"Hai đều ở đây ?" Nhìn thấy Giang Thiếu Hoa và Vu Hàng ngay ngưỡng cửa, Hàn Trầm ngạc nhiên hỏi.

 

Vu Hàng gật đầu xác nhận: "Chuyện nhà họ Thôi, bọn đều ngóng ."

 

Dù lời ngắn gọn, nhưng Hàn Trầm vẫn đủ tinh ý để hiểu những điều thành lời ẩn chứa bên trong.

 

Anh gật đầu, bước phòng khám. Thấy hai chiếc giường xếp đơn sơ, Hàn Trầm liền lên tiếng: "Ngủ thế chắc sẽ lạnh lắm đây."

 

"Đành chịu đựng một chút thôi. Tối đến thể đốt lò sưởi ."

 

Giang Thiếu Hoa giải thích thêm: "Nếu đốt lò sẽ bốc khói, khói bay lên trời sẽ khiến khác phát hiện trong phòng khám ."

 

"La Thường hai đang canh giữ ở đây ?" Hàn Trầm những La Thường tin tưởng đều đáng quý, nhưng việc họ nhiệt tình bảo vệ cô đến vẫn khiến khỏi cảm động.

 

Lúc là giữa tháng Mười Hai, ban đêm đốt lò sưởi, nhiệt độ trong phòng thật sự thấp.

 

"Có chứ, nhưng sư phụ sớm cho bọn canh gác nữa , là do bọn tự nguyện ở thôi." Giang Thiếu Hoa kéo chăn của lên, khoe: "Sư phụ mua cho bọn chăn điện đấy, cắm là ấm ngay. Nè, còn túi nước nóng nữa, mỗi hai cái!"

 

Hàn Trầm sờ thử bên trong chăn, cảm thấy cũng tàm tạm.

 

Thực dạo điện đóm chập chờn, chăn điện đôi khi cũng chẳng dùng , nhưng túi nước nóng vẫn đỡ hơn nhiều. Anh bèn : "Cũng , cứ canh gác , nếu thật sự bắt cũng đừng cố quá gì, chỉ cần nhận diện gương mặt đối phương là thành công . cũng tìm một hỗ trợ cho La Thường, mới tất thủ tục nghỉ việc, hai ngày nữa sẽ đến."

 

"À, sư phụ , nhà cách đây đến năm trăm dặm ( hơn 200km). Bọn dọn sẵn một chỗ ở trong nhà trọ cho , chăn màn, đồ dùng sinh hoạt đều đầy đủ cả, thiếu thứ gì. Cậu đến chỉ cần mang theo giấy tờ tùy ." Giang Thiếu Hoa .

 

Bất cứ chuyện gì xảy ở phòng khám, La Thường đều sẽ trao đổi với họ, nên và Vu Hàng đều nắm rõ việc.

 

 

Loading...