Vợ ông ông bận, cho nên lập tức : "Ông bận thì cứ , bên thiếu . Nếu thấy đau quá thì uống thuốc giảm đau nhé. Đừng cố chịu đựng."
" ." Tiêu Chính Tường bước khỏi phòng bệnh, xuống lầu, bước lên chiếc Jeep công vụ do cơ quan cấp cho ông.
"Cục Tiêu, ạ?" Tài xế hỏi.
"Đi ngoại ô phía Bắc." Ông cụ thể địa điểm cụ thể, nhưng tài xế ông đến .
Ở ngoại ô phía Bắc một trung tâm cai nghiện vô danh, nhưng nơi khá đặc biệt. Lần , bọn họ đến thăm là một nghiện ma túy thông thường, mà là một cảnh sát chống ma túy.
Do thực hiện nhiệm vụ bí mật, nhiễm ma túy trong tình huống bất đắc dĩ, buộc cơ sở để phục hồi trở bình thường.
quá trình phục hồi cực kỳ khó khăn. Mặc dù tài xế từng gặp , nhưng thể nhận điều gì đó qua thái độ của Cục Tiêu mỗi trở về.
Một tình huống khiến đến một như Cục Tiêu cũng đau đáu, hẳn là chẳng mấy khả quan.
Anh gì thêm, chỉ khởi động xe chầm chậm lái về phía ngoại ô phía Bắc.
Cục Tiêu xe, đầu óc vẫn luẩn quẩn với chuyện vợ . Các phương pháp thông thường thử qua, liệu thể thử phương pháp châm cứu ?
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, ông mới với trợ lý đang ghế phụ: "Cậu giúp điều tra kỹ về y thuật của bác sĩ La, đồng thời xem xét các mối quan hệ xã hội và nhân cách của đó, đảm bảo đây là một đáng tin cậy."
Mặc dù mục đích của Cục Tiêu, nhưng trợ lý việc khá quan trọng, lập tức đồng ý: "Vâng, thưa Cục Tiêu, khi về sẽ ngay."
Trên đường ngoại ô phía Bắc, qua một cây cầu. Tiêu Chính Tường từ cửa sổ xe thành cầu, ánh mắt mang theo nỗi suy tư. Ông vô thức ngoài, thoáng giật vì dường như thấy một bóng quen phóng xe máy lướt qua.
"Mấy xem, qua là Hàn Trầm của Đội Xử Lý Tình Huống Khẩn Cấp ?"
Trợ lý ngoài, chỉ thấy bóng càng lúc càng nhỏ dần, ngoài , chỉ còn thấy những họa tiết trang trí lan can cầu và vài cọng sen khô xơ xác mặt sông.
"Cục Tiêu, rõ."
Tiêu Chính Tường khoát tay: "Thôi, khi nào rảnh sẽ hỏi ."
Lúc , Hàn Trầm xuống khỏi cầu. Cây cầu chính là địa điểm mà Đội Xử Lý Tình Huống Khẩn Cấp đang theo dõi. Tuy nhiên, hôm nay Hàn Trầm nhận tin nhóm chỉ thường xuyên chặn ở gần cầu, mà còn kiêm nhiệm thêm nhiều việc khác.
Ban đêm nhóm bảo vệ cho một hộp đêm, ban ngày thì thu tiền bảo kê ở vài con phố thương mại gần đó. Lúc Hàn Trầm nhận tin , đến trưa, hộp đêm vẫn đến giờ mở cửa.
Hàn Trầm quyết định loanh quanh vài con phố xung quanh , nếu may mắn thì thể chạm mặt nhóm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-306.html.]
Anh xe hơn mười phút thì thấy một khung cảnh phố xá quen thuộc. Mấy ngày , đến khu vực , bắt một cặp cướp giật xe máy.
Trùng hợp là hai đó cướp túi của La Kiếm.
Tại lúc đó La Kiếm xuất hiện ở đây, còn ăn mặc chỉnh tề như ? Hoàn giống phong cách ăn mặc thường ngày của ông ?
Hàn Trầm thoáng nhận , lẽ La Kiếm ý định mở cửa hàng.
Nếu ông thực sự mở cửa hàng ở đây, thì cửa hàng mới lẽ sẽ thu hút nhóm đó đến.
Nghĩ đến đây, Hàn Trầm lấy bộ đàm từ lưng , gọi Tiểu Tề cùng nhóm. Tiểu Tề đến sớm hơn , lúc chắc đến nơi .
"Anh phố Chính Tân ? Bên tạm thời phát hiện gì bất thường. cũng mới đến lâu, để xem ." Tiểu Tề vẻ thở dốc, đang bận gì.
" qua đó xem thử, lát nữa gặp ." Hàn Trầm xong, cất bộ đàm tiếp tục về phía phố Chính Tân.
Vừa qua trưa, phố Chính Tân nhiều qua .
Đi vài chục mét, Hàn Trầm phát hiện một hiện tượng kỳ lạ: hình như nhiều cửa hàng con phố đang chuyển nhượng. Chỉ hơn ba mươi mét, thấy đến ba cửa hàng treo biển thông báo sang nhượng.
Mèo Dịch Truyện
Thời buổi , việc kinh doanh nhỏ lẻ đang phát đạt, kiếm tiền hề khó. Những cửa hàng phố lưu lượng qua cao như thế đều đắt hàng, nếu lý do đặc biệt gì, các chủ cửa hàng thường dễ dàng sang nhượng cửa hàng của .
Vì , điểm khá kỳ lạ. Một hiện tượng chuyển nhượng tập trung như , phía nguyên nhân gì ?
Hàn Trầm nửa đường, tùy ý bước một cửa hàng tạp hóa, định mua chút đồ hỏi thăm.
"Ông chủ, ăn thế nào?" Hàn Trầm nhận chai nước ngọt từ tay chủ quán, uống một ngụm lớn, hỏi một cách tùy ý.
Người chủ quán mím môi, cẩn thận quan sát : "Làm ăn khó khăn lắm, cửa hàng của nhỏ, một ngày chẳng mấy đến mua đồ, kiếm tiền chỉ đủ ăn thôi."
Hàn Trầm nhận ánh mắt cảnh giác của chủ quán trung niên. Anh thoáng hiểu , lẽ đối phương hiểu lầm về phận của .
Anh đôi giày cảnh sát, vì nóng nên kéo khóa áo khoác xuống, để lộ bộ quân phục màu đen ôm sát bên trong. Bộ quân phục đó nổi bật cơ bắp .
Có lẽ cũng coi là một tay chị trong xã hội, nếu thì chủ quán cần chuyện thận trọng như .
Hàn Trầm đặt chai nước ngọt lên quầy kính. Đáy chai chạm nhẹ mặt kính, âm thanh tuy lớn, nhưng chủ quán vẫn khỏi rùng . Sau đó, mặt ông nở một nụ nịnh nọt.
Hàn Trầm im lặng ông một lúc, chủ quán càng thêm căng thẳng, mặt bắt đầu đổ mồ hôi. Cuối cùng, Hàn Trầm cầm chai nước lên, hỏi: "Sao sợ như ? Có ai gây rắc rối cho chú ?"