Thế nên, ông La Kiếm vẫn mãi thể hiểu nổi. Lần khi cảnh sát đến nhà máy điều tra, ông về nhà lúc nào, tại Trưởng phòng Trương dối?
Trưởng phòng Trương rõ ràng ông về nhà trễ vài ngày so với dự định. Ông gọi điện thoại báo cáo với Trưởng phòng, và cũng đồng ý. Vậy mà, khi cảnh sát đến, Trưởng phòng phủ nhận, hề việc La Kiếm về muộn, cũng nhận cuộc gọi nào.
Điều khiến La Kiếm băn khoăn mãi thôi. Trưởng phòng như , mối quan hệ giữa hai chắc chắn sẽ . Liệu việc lợi ích gì cho ông chăng?
Ông rõ chuyện, nhưng chẳng cảnh sát điều tra án theo cách nào. Thế là, ông đành tìm một cách khá ngốc nghếch: gần đây, hễ thời gian rảnh rỗi, ông âm thầm tìm đến những nơi Trưởng phòng Trương thể lui tới để theo dõi.
Mèo Dịch Truyện
Đã mấy ngày trôi qua, đến giờ ông mới tìm một vài manh mối từ sửa giày .
Dù rõ manh mối liên quan đến việc Trưởng phòng Trương dối vu oan cho ông , nhưng ở thời điểm hiện tại, ông sẽ bỏ qua bất cứ điều gì bất thường.
Ông lặng lẽ rít một thuốc, hai khuỷu tay chống lên đầu gối, ánh mắt dõi về tòa nhà hai tầng đối diện. Vì lúc ai , ông bắt đầu suy nghĩ về những lời với ông chủ tiệm sửa giày.
Những lời ông là để lừa dối. Thực lòng mà , về công việc ở nhà máy, gần đây ông cũng đang phân vân nên tiếp tục gắn bó nữa .
Hơn một năm nay, hiệu quả hoạt động của nhà máy cơ khí quả thực còn như . Tạm thời thì lương vẫn trả đầy đủ, nhưng ông bàn tán, chẳng bao lâu nữa, lương thể trì hoãn, chỉ , thậm chí còn trả đủ, khi chỉ còn 2/3 hoặc thậm chí là 1/2 mức ban đầu.
Nếu công nhân chịu nổi, thể nộp đơn xin nghỉ việc, nhà máy còn đỡ mất công thuyết phục họ.
Ngược , những quen của ban lãnh đạo trong bộ phận hậu cần của nhà máy vẫn sống cuộc đời an nhàn, chỉ nhận tiền mà việc. Họ thậm chí còn ngang nhiên chỉ trỏ, quát mắng những công nhân và kỹ thuật viên đang đổ mồ hôi. Thậm chí, kẻ còn ăn bám, chẳng gì hồn.
Xưởng trưởng về hưu từ lâu, mấy năm qua, chức Xưởng trưởng liên tục đổi. Xưởng trưởng hiện tại thì chẳng quản lý gì, Phó xưởng trưởng Quảng sát hại, công việc trì trệ, . Nhiều nguyên nhân chồng chất lên khiến La Kiếm càng thêm bất mãn với nhà máy.
Chỉ là ông dành gần như cả nửa đời ở nhà máy cơ khí , mấy đứa con của ông cũng lớn lên từ nhà trẻ của nhà máy. Ông một cảm giác gắn bó mạnh mẽ, một tình cảm sâu nặng khó lòng cắt đứt.
Bất mãn thì bất mãn thật, nhưng đây ông bao giờ ý định rời bỏ nhà máy cơ khí.
Sau cái c.h.ế.t của Phó xưởng trưởng Quảng, đến chuyện ông hãm hại, càng khiến ông cảm thấy vô cùng chán nản.
Ông yêu nhà máy, yêu nơi lưu giữ những năm tháng nhất của cuộc đời . nhà máy tạo nên bởi con , nhà máy vẫn còn đó, mà lòng đổi . Nhà máy cơ khí hiện tại còn là nơi mà ông cống hiến hết như nữa. Dù tình yêu của ông dành cho nơi sâu đậm đến , cũng còn nơi nào để gửi gắm.
Trình độ văn hóa của ông cao, chữ, nhưng thơ ca thì hiểu thấu. Đương nhiên, ông cũng câu thơ " hướng tâm hồn về ánh trăng, nhưng ánh trăng soi sáng dòng kênh". Câu thơ khá giống với tâm trạng hiện tại của ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-269.html.]
Nghĩ đến đây, La Kiếm khẽ thở dài, đưa tay lau khóe mắt chút ẩm ướt.
Ông tự mắng một câu: "Chẳng qua là tiếp tục việc ở nhà máy thôi mà? Khóc cái gì mà ? Thật là vô dụng!"
La Kiếm đến lúc tám giờ rưỡi sáng, đến hơn mười giờ vẫn rời . Ông hề để ý rằng, một bán hàng rong ven đường cũng âm thầm quan sát ông hồi lâu.
Trong lúc La Kiếm đang sửa giày, một khách hàng ghé qua gian hàng của bán rong, lựa chọn từng món đồ. Gian hàng bày bán nhiều loại hàng hóa, từ kìm cắt móng tay, dụng cụ gãi lưng, cho đến bông gòn, miếng lót giày – thứ lặt vặt dùng trong gia đình đều đủ cả.
"Anh để ý đàn ông bên cạnh quầy sửa giày ?" Khách hàng chọn vài món đồ, nhưng hỏi giá. Anh liếc mắt về phía La Kiếm, bán hàng rong hiểu ý ngay.
" để ý từ lâu . Người ở đó cả buổi, từ tám giờ sáng. Chẳng gì cả, chỉ chăm chú quán mạt chược đối diện."
"Anh nghĩ ông là ai? Chắc chắn là của chúng . Người của chúng cũng kỹ năng theo dõi kém cỏi như ."
" là của chúng , nhưng ông cũng giống đồng bọn của mấy trong quán mạt chược. cũng rõ lắm. đoán nếu ông cứ chằm chằm như , bên sẽ sớm phát hiện thôi."
"Vậy ông quan hệ gì với phía Quan đại sư ?" Người bán hàng rong buột miệng đoán.
Hai bọn họ là cảnh sát của đội cảnh sát hình sự khu vực Ngọc Sơn, cử đến đây để trinh sát, cũng là nhiệm vụ do Đội trưởng Hình giao phó.
Còn quán mạt chược thực chất là tài sản của một tử cận của Quan đại sư.
Cả hai đều thể đoán phận và mục đích của La Kiếm. Khách hàng liền : "Hay là thử đến gần ông xem ?"
"Cũng , cẩn thận một chút, đừng để ông phát hiện là cảnh sát." Người bán hàng rong đóng gói đồ đạc, trả tiền thừa, dặn dò cẩn thận.
Người khách hàng giơ tay hiệu cứ yên tâm, bảo bán hàng rong cần lo lắng, định cầm mấy món đồ mua dạo chơi về phía La Kiếm.
Ông La Kiếm vẫn đang sửa giày, chân đôi dép lê màu xanh do ông chủ tiệm sửa giày đưa cho.
Ông đang suy nghĩ về việc nên gì tiếp theo, lúc cửa quán mạt chược mở , hai thanh niên đôi mươi ngang qua đường, đảo mắt quanh một lượt, về phía .