“ là một ý .” Hàn Trầm tấm tắc khen ngợi.
Mèo Dịch Truyện
La Thường lườm một cái: “Em chẳng tin từng nghĩ đến chuyện .”
Hàn Trầm bật , lắc đầu: “Anh thề là thật sự từng nghĩ tới.”
La Thường thấy Hàn Trầm vẫn ôm theo một chiếc cặp tài liệu trông khá phồng, cô đoán hẳn còn việc cần giải quyết, liền giơ tay ý bảo : “Anh mau việc , em cũng về nhà đây. Hôm nay cần đưa, Hai lát nữa sẽ đến đón em.”
Hàn Trầm quả tình còn nhiều việc , những tài liệu mượn , tối nay cho xong xuôi. Lại còn sắp xếp việc điều tra Quan Nhất Hạ. Nghe cô La Đằng sẽ đến đón, cũng chẳng còn gì bận tâm, liền gật đầu đồng ý.
khi rời , vẫn hạ giọng hỏi La Thường: “Chuyện tình cảm của hai đứa , em thưa với ba má ?”
“Thưa , ba má em cả , coi như vượt qua cửa ải khó khăn .”
“Anh Hai sắp tới nơi , mau .” La Thường liếc chiếc đồng hồ đeo tay, dậy, đẩy Hàn Trầm cửa.
La Đằng quả nhiên đến đúng giờ, chỉ tám phút mặt. Khi tới, Hàn Trầm về phòng phía đông, mặt đón tiếp. Bởi , đến lúc La Đằng vẫn Hàn Trầm chính là vị hôn phu tương lai của em gái .
Khi em họ về đến nhà, La Kiếm mặt ở đó. Ông kể với La về sự việc xảy ở nhà máy, cả chuyện đội cảnh sát hình sự mời lên thẩm vấn. Ông hề Hàn Trầm ngấm ngầm giúp đỡ , chỉ nghĩ cảnh sát tìm thấy chứng cứ chứng minh ông mặt ở hiện trường vụ án, nên cũng quá lo lắng về chuyện .
Thế nhưng, sự việc vẫn ảnh hưởng nhỏ đến ông, một trong nhà máy khiến ông thấy lạnh lòng, nghĩ đến những đồng nghiệp xin nghỉ việc trong hai năm qua, ông cũng bắt đầu nảy sinh ý định rời .
Dù , thói quen cố hữu bám víu quá khứ cùng tâm lý ngại đổi, thích an phận khiến ông khó lòng bước khỏi vòng luẩn quẩn . Ông còn e ngại nếu thật sự nghỉ việc, chi tiêu trong gia đình sẽ chẳng đủ trang trải. Bởi , bữa tối, ông cùng La bàn bạc chuyện trong phòng riêng.
Sự việc bất ngờ ập đến, đến nỗi ba má còn chẳng màng hỏi han chuyện tình cảm của La Thường và Hàn Trầm tiến triển đến , đối xử với cô nữa.
La Thường thấy mà mừng thầm, ai dò hỏi, đúng là quá đỗi nhẹ nhõm.
Bởi , những ngày cô sống khá thảnh thơi, vui vẻ. La Kiếm vẫn như thường, nội dung công việc gì đổi khác, nhưng mối quan hệ của ông với một vài trong nhà máy trở nên khó xử và tế nhị hơn.
Dù ông hề hé răng, La Thường cũng thừa sức đoán , thực tế thì vị thế của La Kiếm trong nhà máy hiện tại khá là khó chịu.
Những kẻ chuyên thích thêu dệt chuyện thị phi chẳng cần thực hư, cũng chẳng màng đến sự thật, họ cứ thế lái câu chuyện theo hướng mà mong , kết quả là chuyện càng truyền càng trở nên hoang đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-226.html.]
Việc La Kiếm cảnh sát mời , dẫu đó họ xác minh ông mặt ở hiện trường vụ án, nhưng một vẫn cố tình nhắm mắt bịt tai sự thật . Có vẻ như tai họ tráng men, chẳng lọt lời lẽ công bằng, tự động chặn tiếng ồn từ bên ngoài. Cãi lý với loại , quả thật hề tác dụng.
Dù chủ nhiệm và đồng chí kế toán lịch sự giải thích với La Kiếm, thậm chí công khai bênh vực ông thể công nhân, nhưng tình cảnh của La Kiếm trong nhà máy vẫn chẳng hề khá hơn.
Tuy nhiên, ông vốn là trầm tính, phiền muộn trong công việc, ông thường giấu kín, hề hé răng với nhà.
Những lúc rảnh rỗi, La Thường lẩm nhẩm tính toán ngày tháng. Sau thêm vài ngày nữa, Bệnh viện 4 cuối cùng cũng tất thống kê kết quả đợt kiểm tra thứ hai.
Lần , đến thông báo cho La Thường, ngoài Quý Thường Minh, còn một vị cán bộ cấp trung của Bệnh viện 4. Riêng Phó Viện trưởng Từ, ông bận công tác ở tỉnh xa, nên thể mặt.
“Tiểu La, chúc mừng cô nhé, từ nay chúng chính thức là đồng nghiệp !” Quý Thường Minh bước phòng khám, rạng rỡ chúc mừng La Thường.
La Thường lập tức hiểu ý, Quý Thường Minh chắc chắn cũng vượt qua cuộc sát hạch. Quả nhiên, vị cán bộ cấp trung đích trao danh sách cho La Thường, cô liếc nhanh vài lượt, liền tìm thấy tên và tên Quý Thường Minh đó.
Tổng cộng năm thành viên trong tổ chuyên trách. Ngoài Quý Thường Minh và một vị bác sĩ khác, những còn hiện đang công tác ở các bệnh viện khác.
Những bệnh nhân liệu thể chuyển đến Bệnh viện 4 , điều đó còn là một dấu hỏi lớn. việc La Thường thường xuyên lui tới Bệnh viện 4 thì là điều chắc chắn. Cơ hội như là hiếm , cả thành phố cũng chỉ đếm đầu ngón tay.
Quý Thường Minh thêm một việc : “Tiểu La, một hoạt động, cô nên góp mặt.”
“Hoạt động gì ?” La Thường khẽ nhướng mày.
“Đây là hoạt động khám chữa bệnh từ thiện liên tỉnh, do thành phố và tỉnh lỵ cùng phối hợp tổ chức. Việc khám chữa bệnh từ thiện , thực còn ngầm ẩn ý tranh tài, vì thành phố chúng cử những giỏi nhất, cố gắng thể để lép vế.”
La Thường hiểu . Bây giờ cô mặt trong hàng ngũ chuyên gia, ở thành phố cũng coi là chút danh tiếng và trọng lượng. Vì , trong hoạt động phối hợp mang tính so tài , việc cô nhắc đến là điều đương nhiên.
“Được, sẽ tham gia. Thời gian và địa điểm định ?”
“Chưa, tiên sẽ tổ chức một lượt ở thành phố , đó mới sang tỉnh lỵ. Buổi tổ chức ở thành phố , phần lớn do bên sắp xếp. Chắc một tuần nữa. Tiểu La thu xếp thời gian ?” Quý Thường Minh hỏi.
“Được, thể thông báo tạm ngưng tiếp khách mấy bữa.” La Thường còn thể nhờ Thôi Phượng Sơn đến khám bệnh giúp, vì cô còn băn khoăn gì.