Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-09-17 02:11:55
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông tự nhận học, phép tắc, quả thật lâu gặp tình huống khó xử và bẽ bàng đến thế.

 

dù trong lòng ông thoải mái cũng chỉ thể đành nén xuống. Bởi vì những thứ con trai ông ăn núi thể tiềm ẩn độc tố, đây mới là điều đáng lo ngại nhất lúc .

 

việc cần ông nhắc nhở, khi các vị lão giả như Mạnh lão đến cũng bàn luận về chuyện . Bởi , khi về vết thương bên ngoài, vị Tiến lão vóc dáng to khỏe như Lỗ Trí Thâm thứ hai, bên cạnh Mạnh lão, chủ động nhắc đến loại quả mà Lâm Trí Hòa cùng những khác ăn.

 

"Lúc nãy , lão Mạnh và lão Chung đều bắt mạch cho bệnh nhân . Hiện tại phát hiện dấu hiệu nào cho thấy vị thuốc ảnh hưởng tiêu cực đến thận của bệnh nhân cả. Có thể là vấn đề gì đáng lo. Hoặc cũng thể là do vấn đề về thời gian và liều lượng. Bởi lẽ, để vị thuốc phát huy tác dụng tương ứng trong cơ thể thì một là cần thời gian, hai là xem xét lượng dùng bao nhiêu."

 

" cũng phong thanh chuyện . Lúc đó Tiểu Lâm chỉ ăn ba bốn trái, liều lượng trong cơ thể hẳn sẽ gây ảnh hưởng lớn. Các cơ quan nội tạng của cơ thể cũng khả năng tự đào thải, nên nghĩ Tiểu Lâm thể cần quá lo lắng về chuyện . Ngược , hai học sinh trung học thì nên kiểm tra kỹ lưỡng hơn về phương diện ."

 

? Nghe đến đây, Lâm Chiếu Dương như trút gánh nặng trong lòng, cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm phần nào.

 

Lúc , ông thấy Tiến lão hỏi La Thường: "Bác sĩ La, vấn đề là do cô đưa đầu tiên, cô phán đoán thế nào?"

 

Trong chốc lát, nhiều ánh mắt trong phòng bệnh đều đổ dồn về phía La Thường. La Thường quá quen với việc khác chú ý, nên mặt cô hề lộ vẻ bối rối, bình tĩnh : "Lâm Trí Hòa ăn ít, liều lượng đó nên độc tính tiềm ẩn đối với thận. Bởi , lúc đó núi, chỉ dặn hai học sinh , khi nào rảnh thì ghé phòng khám của lấy thuốc bổ thận tráng dương."

 

Mọi xong, đều cho là đúng. Nếu là độc dược gì ghê gớm, chỉ ăn một chút, e rằng sẽ vấn đề gì. Bởi thế, đến ngộ độc, cũng xem xét liều lượng. Bỏ qua liều lượng mà cứ đến độc tính, đó quả là kẻ lưu manh.

 

Mèo Dịch Truyện

Lúc , bác sĩ điều trị cũng kịp thời xen : "Thưa các chuyên gia, cũng nhận các báo cáo xét nghiệm của hai thương. xem kỹ báo cáo của Tiểu Lâm, hiện tại vẻ như vấn đề gì."

 

" hai học sinh trung học còn nhập viện, một dữ liệu đang ở gần ngưỡng cho phép, hiện tại vẫn thể xác định, liệu về lâu dài trở nên tệ hơn ?"

 

Mạnh lão liền : "Lát nữa chúng cùng bắt mạch cho hai học sinh ."

 

Mọi xong, sắc mặt đều trở nên nghiêm trọng hơn. Mấy học sinh đều còn đang độ tuổi cấp ba, tương lai còn rộng mở. Nếu trong cơ thể thật sự độc tố tiềm ẩn mà chữa trị kịp thời, lỡ một ngày nào đó thật sự phát bệnh, liệu cuộc đời hủy hoại vì điều đó ?

 

Phó viện trưởng Từ ngay lập tức : "Trong ba học sinh trung học, chỉ hai nhập viện ở đây, còn một chỉ trầy xước nhẹ, viện của chúng ."

 

"Vậy chúng cần tìm đến, kiểm tra cho ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-191.html.]

 

"Tốt nhất là nên liên lạc với gia đình học sinh đó, mời đến kiểm tra kỹ càng."

 

Lúc Lâm Trí Hòa vô thức , dựng thẳng tai lên, hết những lời .

 

Sau khi Lâm Trí Hòa kiểm tra xong, lượt khỏi cửa, cùng tìm học sinh trung học khác đang viện.

 

Họ một lát, Lâm Chiếu Dương liền với : "Mẹ, lát nữa con sẽ một chuyến đến Ủy ban Y tế, giải thích rõ tình hình với họ, xin rút đơn tố cáo."

 

"Mẹ , ý tưởng gì, nhất là nên bàn bạc với chúng con . Cháu trai lúc đó dây leo che khuất kín mít. Chính bác sĩ La bảo kéo dây leo , mới phát hiện bọn họ. Mẹ thử nghĩ xem..."

 

Mẹ ông nữa, trực tiếp cắt ngang lời ông : "Con đừng nữa, tự . Các con cũng đừng khuyên gì, bác sĩ La vấn đề thì cô vấn đề."

 

Lâm Chiếu Dương xong liền ông coi những lời như gió thoảng qua tai, đang định khuyên đừng quá cực đoan, thì vợ ông từ phía chạm lưng ông , nhẹ nhàng lắc đầu, hiệu cho ông ngoài một lúc.

 

Lâm Chiếu Dương vợ thông minh, nên theo khỏi phòng bệnh, hỏi: "Có chuyện gì em?"

 

Vợ ông phòng bệnh qua tấm kính hình chữ nhật cửa, kéo Lâm Chiếu Dương sang một bên, nhỏ giọng với ông : "Anh thấy , mấy năm gần đây đầu óc vấn đề, cứ như ma xui quỷ khiến, ngoan cố, chẳng chịu lý lẽ gì cả."

 

Tất nhiên Lâm Chiếu Dương cũng , ông như , đầu tiên chịu khổ chính là ông . cũng là , ông cũng dám thẳng, chỉ lộ vẻ khó xử, : "Cũng ... Hay là do tuổi già, ví dụ như mãn kinh gì đó chăng?"

 

Vợ ông khẩy: "Thôi ơi, còn đổ cho mãn kinh nữa? Đừng vơ đũa cả nắm . Huống hồ bảy mươi tuổi , mãn kinh từ lâu lắm ."

 

"Vậy rốt cuộc là ?" Lâm Chiếu Dương cũng hiểu nổi. Trước đây ông cũng mạnh mẽ thật, nhưng bao giờ bất chấp lý lẽ đến mức . Nói cho dễ một chút, bà bây giờ như ai cả, quả thực như ma nhập.

 

"Anh ở đây còn , em việc ở tận Bắc Kinh, ?" Mấy năm gần đây hai vợ chồng sống hai nơi, một ở Thanh Châu, một ở Bắc Kinh.

 

Bà suy nghĩ một chút, : " em Tiểu Hòa , từ nửa năm thường xuyên ở nhà, theo một vị đại sư dạy võ công, tối nào cũng thiền ở nhà, cho ai phiền. Bà còn mua nhiều thuốc, đắt tiền, tốn gần một vạn bạc, chuyện ?"

 

 

Loading...