Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 185
Cập nhật lúc: 2025-09-17 02:11:48
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, Diêu Đức Thắng sang với La Thường: "Tiểu La, ông chủ Cổ đây hề thiếu tiền. Có loại thuốc bổ nào , cô cứ mạnh dạn kê cho ông dùng."
La Thường thầm nghĩ, thôi, như cô thể kiếm thêm chút thu nhập, đúng là chuyện lành.
Tiễn hai Diêu Đức Thắng xong, cô bắt đầu kiểm kê tất cả các loại dược liệu trong phòng khám. Cô vốn định, chờ tình hình tài chính của phòng khám định hơn sẽ nhập thêm một dược liệu quý hiếm. Hôm nay, Diêu Đức Thắng dẫn đến một khách hàng "sộp" như , quả thực nhắc nhở cô, việc cần ưu tiên đưa kế hoạch sớm.
Luôn những bệnh nhân giàu , ngại chi tiền để sử dụng các loại thuốc nhất. Chính vì thế, La Thường dự định liên hệ ông chủ Thôi để nhập về những dược liệu quý hiếm, đó tự tay bào chế các loại thuốc đặc trị, chuyên biệt dành cho phân khúc khách hàng cao cấp. Làm như chỉ giúp tăng doanh thu cho phòng khám mà còn tránh gây cảm giác đắt đỏ, xa xỉ cho những bệnh nhân bình dân. Một công đôi việc, đôi bên cùng lợi, tại thực hiện?
Trong lúc cô đang bận rộn sắp xếp và ghi chép, công việc gần tất thì Phó viện trưởng Từ của Bệnh viện 4 bất ngờ xuất hiện. Đi cùng ông chỉ Quý Thường Minh mà còn một đàn ông trung niên xa lạ.
La Thường thoáng ngạc nhiên. Cô nhớ rõ, vòng thi thứ hai sẽ diễn ngày 6 tháng 10, tức là ngay ngày mai. Quý Thường Minh thông báo đầy đủ lịch trình và địa điểm cho cô từ ghé thăm đó. Khi đó, cô chỉ cần đến đúng giờ là .
Thế nhưng, việc Phó viện trưởng Từ đích đến tận phòng khám, với vẻ mặt nghiêm nghị khác hẳn nụ hiền lành thường thấy, khiến cô cảm thấy điều gì đó . Ngay cả Quý Thường Minh, vốn là vui vẻ, hoạt bát, giờ đây cũng chỉ mím chặt môi, im lặng một lời, càng khiến bầu khí thêm phần căng thẳng và khác lạ.
Ngược , La Thường vẫn giữ sự điềm tĩnh đáng ngạc nhiên. Cô nhã nhặn mời ba xuống, hề vội vàng chất vấn mục đích của chuyến viếng thăm .
Phó viện trưởng Từ liếc Quý Thường Minh, chỉ tay về phía đàn ông trung niên, giới thiệu với La Thường: "Tiểu La, đây là Chủ nhiệm Trì của Ủy ban Y tế."
La Thường thoáng vẻ khó hiểu. Cô chỉ là một bác sĩ tư nhân mở phòng khám nhỏ, lẽ chẳng bất cứ mối liên hệ nào với một Chủ nhiệm của Ủy ban Y tế, ?
Hiểu sự bối rối của cô, Chủ nhiệm Trì khẽ hắng giọng, : "Bác sĩ La Thường, cô đừng quá căng thẳng. đến đây chủ yếu là để nắm bắt một thông tin cần thiết."
Mặc dù Phương Viễn và Giang Thiếu Hoa đang bận rộn với công việc riêng của , nhưng ngay lúc , cả hai đều bất giác ngừng tay, dỏng tai lắng từng lời. Trong phòng khám lúc vẫn còn hai bệnh nhân, nhưng cả hai đều là quen sống gần đây và chỉ mắc những bệnh vặt đáng ngại, nên cũng vẻ gì là vội vàng. Thế nên, một ai thúc giục La Thường khám bệnh cho họ ngay lập tức.
"Có chuyện gì, ông cứ hỏi thẳng." La Thường đáp, thái độ điềm tĩnh.
"À... thực là thế , tối qua, một gửi đơn tố cáo đích danh đến Ủy ban Y tế, và tố cáo chính là cô, bác sĩ La Thường."
La Thường khựng .
Thật lòng mà , trải qua hai kiếp , và kinh nghiệm hành nghề y lâu năm, tuy từng vướng ít tranh chấp, nhưng việc tố cáo trực tiếp đến Ủy ban Y tế như thế , cô quả thực từng nếm trải.
"... gì quá đáng chứ?" La Thường lẩm bẩm, giọng điệu xen lẫn bất lực.
Hai bệnh nhân đang chờ khám cũng khỏi ngơ ngác và hoang mang. Những ai thường xuyên lui tới phòng khám của cô đều rõ, La Thường luôn tận tâm hết trong việc chữa trị, và luôn cân nhắc kỹ lưỡng khả năng tài chính của bệnh nhân khi kê đơn. Vậy mà vẫn tố cáo ? Rốt cuộc thì chuyện mưu đồ gì đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-185.html.]
"Bác sĩ La đừng nóng vội. Chúng nắm bắt sơ bộ vụ việc . Bởi vì nó liên quan đến sự kiện giải cứu các học sinh của trường Trung học 28 ngày hôm qua, một vấn đề mà ngay cả các cấp lãnh đạo cũng vô cùng quan tâm."
"Theo thông tin phản ánh từ những trực tiếp tham gia cứu hộ, bác sĩ La công lớn trong chiến dịch giải cứu . Điều , chúng xác minh và xác định rõ ràng."
"Vấn đề then chốt ở đây là, một gia đình học sinh trung học khiếu nại rằng bác sĩ La tự ý dùng thuốc bừa bãi cho con họ, gây nỗi lo sợ vết thương sẽ nhiễm trùng. Họ còn cáo buộc bác sĩ La dọa dẫm con họ ngộ độc, gây áp lực tâm lý vô cùng lớn cho đứa trẻ..."
Nghe đến đây, La Thường khỏi kinh ngạc đến mức trợn tròn đôi mắt. Hai bệnh nhân hàng xóm cũng trố mắt , trong lòng thầm nghĩ: "Cái nhà đúng là bệnh !"
Phương Viễn, với vẻ mặt đầy tức giận, lập tức xông tới cửa, chất vấn: "Ai dám tố cáo? Bảo đó mau đây, đến thẳng phòng khám mà chuyện cho rõ ràng!"
"Đt tiệt, đáng lẽ lúc đó tao nên bôi thuốc cho cái lũ đó! Tốn công tốn sức cả buổi, lấy một xu nào của chúng nó, mà còn dám tố cáo ư? là đồ thần kinh!"
"Bảo cái tên khốn đó tới đây ngay , xem tao mắng c.h.ế.t !"
Mèo Dịch Truyện
Phương Viễn mắng xối xả kẻ tố cáo, dĩ nhiên nhắm Chủ nhiệm Trì, nhưng vị Chủ nhiệm vẫn cảm thấy đôi phần khó xử và lúng túng. Nếu vì nhiệm vụ thể chối từ, chắc chắn ông sẽ chẳng nhúng tay chuyện . Trước đó, ông cử tìm hiểu rõ ngọn ngành, và thực tế là phần nào nắm bộ sự việc.
Rõ ràng tố cáo vấn đề về tư duy, nhưng những nghi ngờ họ đưa cũng thể bỏ qua . Chính vì thế, ông bắt buộc đích đến đây một chuyến.
Ông Chủ nhiệm Trì còn đang vắt óc suy nghĩ cách mở lời cho khéo léo, thì bất ngờ La Thường chủ động hỏi ngược ông: "Chủ nhiệm Trì, đơn tố cáo... là gia đình của Lâm Trí Hòa ạ?"
Chủ nhiệm Trì chợt khựng , vẻ mặt chút ngạc nhiên. Chính biểu cảm giúp La Thường xác nhận điều cô phỏng đoán: Quả nhiên, tố cáo chính là nhà của Lâm Trí Hòa. Thảo nào gia đình đó thể dung túng và dạy dỗ Lâm Trí Hòa trở thành một đứa trẻ ngang ngược đến . Với những cha mà bản cũng hiểu lý lẽ, thì còn mong gì con cái giáo dục tử tế?
Có lẽ gia đình ít quyền thế. Nghĩ đến đây, La Thường khỏi tự chế giễu . Gia đình cô chỉ thuộc dạng bình thường, nếu đối phương cố tình gây khó dễ, cô e là sẽ khó lòng chống họ.
Nhớ đến vòng đánh giá sắp tới, La Thường sang Phó viện trưởng Từ, thẳng thắn hỏi: "Về vòng đánh giá thứ hai, liệu bất kỳ sự đổi nào ạ? Nếu , ông cứ thẳng. Cháu thể chấp nhận."
Nghe cô thế, Phó viện trưởng Từ vội vàng xua tay, trấn an và giải thích: "Không hề bất kỳ đổi nào , thời gian và địa điểm vẫn y nguyên. Đến lúc đó, cháu nhất định mặt đấy nhé."
" Mạnh lão nhắc đến rằng, ông và một vị danh y châm cứu nổi tiếng khác, những phụ trách hội đồng đánh giá, đều đang ý tìm kiếm và chiêu mộ thêm một hoặc hai tử trẻ tuổi, tài năng, đầy nhiệt huyết và chí tiến thủ. Nếu cháu thể hiện xuất sắc, thể sẽ cơ hội quý giá ."
La Thường khỏi bán tín bán nghi Phó viện trưởng Từ. Trong thâm tâm cô chợt nảy một suy nghĩ: Liệu những lời là do Mạnh lão và những khác dặn dò ông đến với cô ?
Đến lúc , cô thực sự hiểu rõ về Mạnh lão. Vị danh y nức tiếng khắp cả nước những tử đều là bậc thầy trong ngành y. Có thể trở thành đồ của ông, nghĩa là sở hữu cả thế lực và các mối quan hệ rộng khắp, ai cũng thể dễ dàng chèn ép gây khó dễ.