Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-09-17 02:11:43
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàn Trầm chút khách sáo đá nhẹ chân : "Mới đến ườn , tự bắt cá giỏi nhất ? Nằm dài thế thì bắt ?"

 

Khương Duyệt cạnh La Thường tấm thảm mỏng, tít mắt : "Anh Viễn nhà còn giỏi hơn cả Khương Tử Nha nữa . Ngay cả Khương Tử Nha cũng kiên nhẫn bên bờ sông, tay cầm cần câu mới bắt cá. Còn Viễn thì chẳng cần cần câu, chẳng tốn sức sông gì, cứ ườn đó là cá tự nhảy lên bờ thôi!"

 

Khẩu khí cô bé sắc sảo, xem như trả đũa việc Phương Viễn chê cô bé còn nhỏ, chẳng gì về sự đời. La Thường cũng tiếp lời: "Bây giờ chẳng đang rộ lên mấy kiểu dị năng ' cần chạm vẫn lấy đồ' đó ? Anh Viễn của chúng chắc chắn là biểu diễn cho chúng xem màn tuyệt chiêu đây. Nào, cùng vỗ tay, nhiệt liệt hoan nghênh!"

 

dứt lời, hai em Khương Xán cũng vỗ tay theo. Giang Thiếu Hoa tuy nhúc nhích, nhưng thể trong mắt tràn đầy sự vui vẻ.

 

Khương Xán lấy đồ ăn tươi, tận mắt chứng kiến Phương Viễn chọc đến mức trợn trắng cả mắt, cũng là một trải nghiệm hiếm .

 

Đây là đầu tiên Hàn Trầm dã ngoại với La Thường nên chuẩn sẵn sàng tâm lý từ . Chuyện tình cảm thế , thể trông mong La Thường sẽ chủ động, cho nên thầm nghĩ nắm bắt cơ hội . Lát nữa cá nướng xong, cùng ăn, sẽ cạnh cô.

 

 

 

Anh lên kế hoạch , vì quá căng thẳng, lòng bàn tay rịn mồ hôi. kế hoạch chỉ là kế hoạch, bởi vì nó luôn gặp những biến cố ngoài dự liệu.

 

Nhóm Hàn Trầm chỉ đến chân núi hơn một tiếng, Phương Viễn vẫn còn đang loay hoay với việc bắt cá, thì bốn đàn ông từ núi nhanh chóng tiến về phía .

 

Họ mặc trang phục mang đậm phong cách thị dân, khác hẳn với vẻ ngoài chất phác của địa phương. Điều lạ lùng nhất là, một trong đó còn mang theo mấy cuộn dây thừng to bản. Nhìn thoáng qua trang bọn họ, ngay cả ít cảnh giác nhất cũng giật , hoài nghi.

 

Phương Viễn cũng nhớ những lời Ngụy An Dân với hôm . Trong núi cũng chuyện cướp bóc. Vậy mấy gì, bình thường gì mà mang theo nhiều dây thừng lên núi như ?

 

Trong lúc Phương Viễn còn đang nghi ngờ, Hàn Trầm nhận đầu. Không ai khác, đó chính là Tiểu Tạ, đội viên quyền .

 

"Các định ?" Hàn Trầm mặc đồ thường phục, còn Tiểu Tạ đang tất bật chuẩn núi, nên sững sờ mất một lúc mới nhận .

 

Cậu lập tức mừng rỡ: "Hàn đội, ở đây? Anh cũng đến tìm ?"

 

"Tìm gì? Rốt cuộc là chuyện gì xảy , ." Hàn Trầm lập tức nhận , chuyến của nhóm Tiểu Tạ, lẽ là để núi tìm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-180.html.]

Loại chuyện , thật đầu xảy . Du khách lạc trong núi chuyện hiếm. Dù cũng là mạng , dù Hàn Trầm mấy tán thành hành động liều lĩnh tự ý núi của những , nhưng vì nghĩa vụ, khi cần cứu , vẫn sẽ dốc lực.

 

Lúc Tiểu Tạ cũng nhanh chóng nắm bắt tình hình, nhận Hàn Trầm đang trong thời gian nghỉ phép.

 

Hàn Trầm hiếm khi thời gian thư giãn, cũng phiền , nhưng chuyện hôm nay vô cùng cấp bách. Cha của mấy học sinh mất tích gần như suy sụp , thậm chí một phương tiện truyền thông cũng đang hết sức quan tâm đến sự việc .

 

Sau khi đưa tin, nếu phóng viên phát hiện Hàn Trầm rõ ràng đang nghỉ phép ngay gần hiện trường, nhưng tham gia cứu hộ, thì đến lúc đó, những lời công kích của một bộ phận dư luận cũng đủ khiến gặp rắc rối lớn.

 

Nghĩ thông suốt điều , Tiểu Tạ lập tức cầu cứu: "Hàn đội, giúp một tay ! Ba học sinh lớp 12 của trường Trung học 28 mất tích. Bọn họ núi sáng ngày 1, khi với gia đình là sẽ về tối hôm đó, nhưng đến giờ vẫn bặt vô âm tín."

 

Bây giờ là ngày 3. Tính như , nếu mấy học sinh vẫn còn ở trong núi, thì họ trải qua hai đêm liền giữa rừng sâu.

 

Hiện tại là tháng mười, ban ngày tuy còn ấm áp, nhưng đến tối, trời se lạnh. Nếu thiếu thức ăn và nước uống, tình cảnh của mấy học sinh chắc chắn sẽ bi đát khôn tả.

 

Trái tim Hàn Trầm chùng xuống. Mới chỉ hai ba ngày đến đội mà ở Thanh Châu xảy chuyện lớn đến nhường .

 

Trường Trung học 28 là một trong những trường trung học phổ thông tiếng của thành phố Thanh Châu, học sinh thi đậu đều trình độ học vấn khá . Ba học sinh cấp ba cùng mất tích, nếu thật sự chuyện gì xảy , thì ảnh hưởng của vụ việc sẽ vô cùng nghiêm trọng.

 

Con cái là niềm hy vọng lớn nhất của một gia đình. Nuôi dưỡng đến mười bảy mười tám tuổi, chỉ còn cách ngưỡng cửa trưởng thành vỏn vẹn một bước. Nếu lúc còn, thì đối với gia đình họ mà , chẳng khác nào “trời sập xuống”.

 

Hàn Trầm lập tức đáp lời: “ sẽ cùng các . Còn những khác thì ?”

 

Tiểu Tạ vội vàng giải thích: “Ngọn núi quá lớn, ai mấy học sinh đó từ hướng nào, nên lực lượng của chúng và cảnh sát phân cục chia thành từng nhóm để tỏa tìm kiếm. Hai là cảnh sát của phân cục, còn đây là hướng dẫn viên địa phương, quen thuộc với địa hình trong núi.”

 

Tiểu Tạ giới thiệu ba dẫn theo với Hàn Trầm. Anh gật đầu, định giải thích với La Thường.

Mèo Dịch Truyện

 

La Thường kịp để lời xin chủ động lên tiếng: “Em sẽ cùng các . Em là bác sĩ. Mấy học sinh đó ở trong núi lâu , cho dù tìm thấy bọn họ, tình trạng sức khỏe cũng sẽ tồi tệ. Có một bác sĩ bên cạnh sẽ thuận tiện để kịp thời sơ cứu cho họ.”

 

La Thường xong, cúi nhặt ba lô mang theo, sẵn sàng lên đường cùng nhóm.

 

 

Loading...