Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-09-17 02:11:22
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm , La Thường vẫn đến phòng khám như thường lệ. Phương Viễn và Giang Thiếu Hoa chuẩn tươm tất thứ.

 

Phương Viễn cố ý liếc cô vài bận. Đợi Giang Thiếu Hoa khuất, mới dè dặt hỏi: “Bà chủ, tinh thần cô vẻ lắm. Liệu ảnh hưởng đến việc khám bệnh ? Hay chúng giảm bớt lượng bệnh nhân nhé?”

 

“Không , thứ cứ diễn như thường lệ.”

 

La Thường nhận thấy vẻ mặt đầy nghi hoặc của Phương Viễn, nhưng cô cũng chẳng giải thích thêm với . Cô quả thực ngủ ngon. Chuyện tình cảm giữa cô và Hàn Trầm, cô vẫn đang đắn đo suy nghĩ.

 

cảm tình với Hàn Trầm, nhưng nếu yêu sâu đậm thì e rằng quá lời. Không ở Hàn Trầm, La Thường hiểu rõ tất cả đều do chính bản cô.

 

Vì quá dễ thấu bản chất con , kiếp cô sống đến tận hai mươi tám tuổi mà một ai thể khiến cô hạ thấp cảnh giác, đủ để tin tưởng mà bước hôn nhân.

 

 

 

Cô thậm chí còn tự hỏi, lẽ cô mãi mãi thể sống như một cô gái bình thường. Những cô gái bình thường tuy thể năng lực đặc biệt như cô, nhưng đôi khi ít hơn, chắc là một loại hạnh phúc riêng.

 

Về mối quan hệ của cô với Hàn Trầm, thực cô cũng dám chắc sẽ đến . Tính cách Hàn Trầm , ngoại hình cũng hợp gu thẩm mỹ của cô, nếu sống chung thì cũng chẳng vấn đề gì lớn.

 

Còn về chuyện sẽ thế nào, cô cố ý tính toán. Đối với những chuyện của bản , cô luôn ít khi suy tính, và cũng khác suy tính hộ .

 

Bởi vì cô luôn tin rằng, con đường ở ngay chân, cứ sẽ tới. Tính toán quá kỹ càng, dù tránh vài tai ương, thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì trọn vẹn.

 

Cô tự giễu một tiếng, cài cúc áo blouse trắng. Ngẩng đầu lên, cô thấy ông Hàn đang dìu bà cụ bước phòng.

 

La Thường nhanh chóng dậy, nét mặt tươi rói nụ , ân cần dẫn bà Hàn phòng khám.

 

Cô chỉ mới gặp bà Hàn một duy nhất, nhưng ấn tượng về phụ nữ lớn tuổi khá .

 

"Dạo bà bận rộn quá nên cũng thời gian ghé qua đây. Chỗ cháu ăn ngày càng phát đạt nhỉ. Nghe ông Hàn còn câu cá nữa, cứ ghé qua chỗ cháu mãi, phiền cháu chứ?”

 

Bà Hàn tóc điểm bạc, trông nho nhã. La Thường bà từng là giáo viên dạy nhạc ở trường trung học, nên khí chất thanh tao hơn hẳn những bà lão bình thường.

 

“Không hề ạ, hề. Ông Hàn còn giúp cháu nhiều việc, phiền ạ.”

 

La Thường lịch sự mời bà xuống. Sau khi bắt mạch, cô kê cho bà một thang thuốc kết hợp, bao gồm một phần thuốc chữa mất ngủ và cả canh da heo.

 

Canh da heo là một bài thuốc chữa trị cổ họng. Bà Hàn La Thường giải thích rõ thành phần, khỏi ngạc nhiên hỏi: “Da heo cũng thể dùng thuốc ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-160.html.]

“Có chứ ạ. Da lừa còn thể nấu cao, thì da heo đương nhiên cũng thể dùng thuốc. Tuy nhiên, nó thể dùng trực tiếp mà cần qua chế biến kỹ càng.”

 

“Canh cam thảo, canh cát cánh đều thể chữa trị cổ họng, nhưng canh da heo cũng hiệu nghiệm. Theo quan niệm ngũ hành, heo thuộc thủy, ăn nhiều cũng gây nóng trong . Nó giống thịt dê, thịt dê ăn vài bữa dễ gây nổi mụn, đau răng, ăn nhiều sẽ dễ nóng trong.”

 

“Cổ họng của bà, một phần nguyên nhân là do dùng giọng quá nhiều, một phần khác là do hỏa khí hư vượng. bệnh của bà tương đối nhẹ, nhất thiết dùng đến những loại thuốc mạnh như Địa hoàng bổ tâm . Dùng canh da heo để bồi bổ sẽ .”

 

“Bồi bổ , thì quá .” Bà Hàn vẫn còn chút khó khăn, La Thường vội giơ tay lên, hiệu cho bà từ từ, để cổ họng nghỉ ngơi.

 

“Bà cứ yên tâm, món ăn hề ngán ạ. Da heo ninh nhừ , ninh đến khi đạt độ mềm nhừ lý tưởng, đó vớt da heo . Phần nước dùng còn sẽ giữ để dùng, thêm mật ong và bột gạo rang .”

 

La Thường chỉ đơn giản sơ qua cách chế biến, còn bảo Phương Viễn giúp ninh, vì phòng chế thuốc sẵn các dụng cụ cần thiết.

 

“Thật sự ngán, mỗi ăn hai muỗng cũng khá tiện, tiện lợi hơn hẳn việc uống nhiều thuốc.” Đối với phương pháp điều trị mà La Thường đưa , bà Hàn cũng sẵn lòng chấp nhận.

 

La Thường dặn thêm: “Thuốc mất ngủ vẫn sắc, nhưng loại thuốc đắng lắm ạ. Tim của bà vấn đề gì quá nghiêm trọng, cần dùng thuốc đặc trị, chỉ cần ngủ ngon giấc là sẽ khỏi. Nếu tình trạng hơn, bà thể đến tìm cháu bất cứ lúc nào.”

 

La Thường hỏi rõ nhà họ tủ lạnh , dặn dò ông Hàn: “Về nhà cứ cho canh da heo tủ lạnh bảo quản. Ăn hết một hộp thì sắc tiếp.”

 

Kết thúc buổi chẩn đoán, ông bà Hàn rời khỏi phòng khám, nhường chỗ cho những bệnh nhân tiếp theo.

 

Vừa đến ngoài, ông Hàn liền : “Để sắc thuốc cho bà.”

 

Bà Hàn chợt nhớ một việc, liền : “À, tối qua về muộn, quên với ông một tiếng. Gia đình chú hai của Hàn Trầm sẽ ghé chơi vài ngày. Gần Quốc khánh , năm nay cả nhà sẽ tụ họp đông đủ.”

 

“Vậy chuẩn thêm thức ăn .” Ông Hàn bắt đầu đắn đo trong lòng nên chuẩn những món gì.

Mèo Dịch Truyện

 

“Cứ mua ít thịt và rau . Nhà sẵn phòng , mang chăn phơi nắng, chỗ nghỉ là .”

 

“Cũng đấy, nhưng phòng phía cho thuê , thể chứa thêm nữa. Nếu chỉ gia đình mấy đứa chúng nó đến thì chỗ nghỉ vẫn đủ. nếu bọn họ dẫn thêm khác đến thì chút chật chội.”

 

“Nếu quả thật , phòng phía Đông của Hàn Trầm vẫn còn chỗ ở ?” Ông Hàn gợi ý.

 

“Vậy . Cháu trai của ông tính tình khá độc lập, phòng riêng của nó cho ai tùy tiện bước , đồ đạc cũng để ai động đến. Nếu ai động , nó thể nổi giận thật đấy, ông suy nghĩ cẩn thận chuyện .”

 

Bà Hàn là nắm quyền quyết định trong nhà, những gì bà , ông Hàn vẫn luôn theo răm rắp.

 

Cả ngày hôm đó trời âm u, giữa trưa còn vương vãi một trận mưa nhỏ. Mỗi khi trời mưa như , lượng bệnh nhân ghé phòng khám cũng thưa thớt hẳn.

 

 

Loading...