Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thoạt đầu còn e dè, nhưng qua chặng đường trò chuyện, cả hai cảm thấy tình hơn nhiều. Chờ họ đến nhà họ La, của La Thường dọn sẵn một mâm cơm nóng sốt, chỉ đợi cô về là cả nhà quây quần.
Nhà họ La ba con, cả kết hôn, ở ký túc xá cơ quan, hôm nay trực đêm nên về nhà.
chị gái La Thường, La Huệ, cùng chồng là Đào Đại Dũng đều trở về, bọn họ ở gần nên một tháng thể về thăm nhà vài .
La Thường bước cửa về phía mặt rể. Đào Đại Dũng vô thức đưa tay che , đoạn sang hỏi Quách Nghị: "Chú nhóc , miệng lưỡi lanh lảnh thật đấy, thế chẳng mua cho em đôi giày bền bỉ đó."
La Huệ kéo tay chồng xuống, : "Che cái gì mà che, nửa bên mặt cứng ngắc như tượng , che gì cho phí công?"
Mỗi về nhà, đôi vợ chồng đều giúp đỡ gia đình việc, hoặc mua sắm đồ đạc, đều kiểu ăn cơm chùa, bởi mối quan hệ của họ với nhà họ La .
Mèo Dịch Truyện
Mẹ của La Thường liếc nhẹ sang cô con gái lớn, : "Đừng trêu chọc thằng Đại Dũng hiền lành của . Ngày là chủ nhật, hai đứa cứ nghỉ ngơi . Con dẫn nó tìm bác sĩ xem , nếu đỡ, thì tính đến việc châm cứu xem ."
La Thường lặng lẽ bên cạnh, coi như hề thấy. Bởi vì cô hiểu rõ, gia đình họ La cũng đặt nhiều kỳ vọng năng lực của nguyên chủ. Đến ngay cả khi trong nhà ngã bệnh, cũng ít khi tìm đến cô chữa trị. Chẳng là tìm, mà lẽ là bệnh của họ cô chữa nổi.
Do đó, mặt Đào Đại Dũng vấn đề, nhà họ La hề ý định tìm cô, một bác sĩ đông y sẵn , để chữa trị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-16.html.]
Cô lên tiếng, Quách Nghị cầm đũa lên thì : "Dì hai, dì để chị hai xem cho rể? Chị cũng là bác sĩ đông y mà?"
Câu của khiến bầu khí trong nhà bỗng dưng chùng hẳn xuống, khiến cả nhà họ La gì để tiếp lời.
Không của La Thường thiên vị, mà thực tình dám để con gái châm kim mặt con rể quý.
La Huệ ngại ngùng liếc mắt em gái, cũng lúng túng chẳng giải thích cho vẹn tình.
Cuối cùng Quách Nghị cũng nhận hớ. . .
quá muộn, lời buột khỏi miệng thì mà rút ?
Ba của La Thường cố gắng xua tan sự ngượng nghịu, cầm đôi đũa gõ nhẹ lên bát, ý thúc giục nhanh chóng dùng bữa kẻo nguội.
Lúc cuối cùng La Thường cũng phá tan bầu khí im lặng, cất tiếng: "Anh rể, là để em thử xem. Anh trúng gió méo miệng, chỉ cần châm một mũi kim là thấy hiệu quả ngay, đáng ngại ."