Xuyên Về Thập Niên 80 Là Bác Sĩ, Không Phải Thầy Bói - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-09-16 11:29:39
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàn Trầm cô khó hiểu, chắc chắn La Thường đang mỉm , mà hình như là đang trộm thì . La Thường , cũng tiện hỏi thẳng, đành kìm nén sự nghi hoặc trong lòng, đoạn bảo cô: "Sắp đấy, thứ Năm tuần , lúc một giờ rưỡi chiều."

 

"À, thứ Năm tuần ... Vậy , cũng đang định xin nghỉ một ngày rưỡi. Đến lúc đó sẽ báo một tiếng để sắp xếp thời gian." La Thường tận mắt xem vị đại sư 'phát công' cho học viên .

 

"Chuyện vội, tìm cô là thông báo cho cô một tiếng, vài ngày nữa sẽ đến lắp quạt thông gió ở phòng sắc thuốc. Tốt nhất là chọn ngày cô sắc thuốc. Cô xem ngày nào thì tiện?"

 

La Thường bất ngờ, thật cô cũng suy nghĩ về việc . Bởi vì khi sắc thuốc, khói nhiều, mà mùa đông nếu mở cửa thông gió thì lạnh.

 

căn nhà là cô thuê. Với tư cách là thuê nhà, việc lắp đặt một đồ dùng trong nhà thì vẫn , nhưng cô tiện tùy tiện can thiệp kết cấu chính của ngôi nhà.

 

Thời điểm , thiết điện gia dụng chỉ mới bắt đầu phổ biến. Ngay cả TV máy giặt cũng nhà nào cũng . Máy hút mùi thì thời điểm còn xuất hiện. khoan lỗ tường để lắp quạt thông gió, cánh quạt sẽ đẩy hết khói thuốc trong phòng ngoài là khả thi.

 

"Thật sự ?" La Thường ngại ngùng . Cô và Hàn Trầm gặp vài , nhưng trò chuyện nhiều. Cô thể cảm nhận Hàn Trầm là một , nhưng ngờ quan tâm đến cả quạt thông gió.

 

"Không gì là cả. Tuần cô còn giúp nữa, cứ coi như chúng giúp đỡ lẫn . Quạt thông gió cũng đắt, mấy việc lo liệu đó , cô chỉ cần quyết định thời gian, những chuyện khác cần bận tâm."

 

"Nếu cô ngại thì nhờ cô thỉnh thoảng quan tâm đến sức khỏe của ông bà . Bình thường ông ở nhà một cũng khá buồn, nếu ông thường xuyên đến phiền cô thì cũng nhờ cô thông cảm."

 

La Thường chịu nổi kiểu khách sáo của nữa, vội vàng xua tay : "Thôi , thôi , cũng đồng ý hết."

 

"Thời gian thì ngày mai hoặc ngày mốt đều ."

 

Nói đoạn, La Thường định giúp Phương Viễn việc, nhưng Hàn Trầm gọi cô . Anh do dự cô một lúc lâu mới lên tiếng: "Những vật giá trị đừng để ở phòng khám. Nếu thuốc quý, tiện mang thì cứ tìm cách cất giấu thật kỹ."

 

La Thường: ...

 

Cô mơ hồ đoán Hàn Trầm gì, nhưng vẫn hỏi: "Anh nghĩ phòng khám an ư?"

 

"Chỉ là đề phòng thôi. Ban ngày ở đây đông đúc, Phương Viễn cũng mặt, chắc là , nhưng ban đêm thì khó . Bốn năm , bác sĩ Trương mở phòng khám ở đây dù rời , nhưng vì phòng khám phá hoại hai ban đêm nên cuối cùng đành đóng cửa."

 

La Thường hiểu, cô gật đầu: "Cũng đúng, phòng bệnh hơn chữa bệnh, lý." Cô suy nghĩ một lát, liền nảy một ý, đó dặn dò Hàn Trầm: "Gần đây nếu đến hai khu vực trong phòng khám của buổi tối, thì nhớ đeo găng tay nhé, tránh để da tay tiếp xúc trực tiếp với bệ cửa sổ và mặt bàn trong phòng khám."

 

Hàn Trầm: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-la-bac-si-khong-phai-thay-boi/chuong-121.html.]

 

Anh vô thức hỏi tại , nhưng câu hỏi kịp thốt khỏi miệng. Anh , La Thường như thì chắc chắn cô kế sách riêng. Anh chỉ cần theo lời La Thường là .

 

Anh khẽ đáp " hiểu", tạm biệt La Thường, cầm chậu trở về phòng.

 

Về phòng, tiên đặt chậu vị trí cũ, đó đến gương soi, soi kỹ , , phát hiện điểm nào bất thường. Quần áo vẫn lành lặn, bất cứ vết rách nào.

 

Anh bỗng chốc hiểu La Thường chuyện gì, mà vui vẻ đến chứ?

 

La Thường về nhà lâu, La Đằng cũng trở về.

 

Thấy La Thường, lập tức lấy từ trong túi một túi giấy vẫn còn nghi ngút khói, đưa cho cô: "Cầm lấy ăn , bánh thịt bò Hòa Ký lò thơm lừng."

 

La Thường bất ngờ, : "Quán Hòa Ký lúc nào cũng đông khách, xếp hàng dài. Muốn mua bánh giờ , ít nhất đợi cả tiếng đồng hồ."

 

Mẹ La cũng : " , La Đằng con xếp hàng bao lâu thế?"

 

"Cũng lâu lắm, đến mua ." La Đằng nhiều.

 

Trước đây, và em gái út vốn quá thiết. Anh trầm tính, em gái cũng khá ít . Trong nhà mấy chị em, chỉ La Huệ là hướng ngoại và hoạt bát, còn hai vốn ít như họ thì khó để gần gũi.

 

La Đằng về nhà, với , La Thường đan cho chiếc quần len cầu vồng đủ màu sắc. Vì thế, cô đặc biệt mua mấy cuộn len xám, nhờ đan thành chiếc quần màu đó, tránh việc La Đằng mặc.

 

Chuyện với La chỉ là một câu chuyện vui, nhưng trong lòng La Đằng cảm thấy xúc động lạ thường.

 

Anh là một thanh niên, thực sự thích những chiếc quần màu cầu vồng lòe loẹt như thế, nhất là phần ống quần với đủ thứ màu sắc chói mắt. Mỗi thấy là thấy khó chịu. mặc , sẽ cằn nhằn, vì lớn tuổi thường nghĩ quần áo mặc là , chẳng mấy khi để ý đến những mong nhỏ nhặt của con cái.

 

em gái , La Thường ghi nhớ chuyện nhỏ nhặt , còn đặc biệt mua thêm len màu xám cho . Dù chỉ là chuyện nhỏ, nhưng trong lòng La Đằng dâng lên một nỗi áy náy, cảm thấy quá vô tâm với em gái.

 

Mèo Dịch Truyện

Lúc , La Thường mở túi giấy thấm dầu, thấy bên trong bốn cái bánh. Cô liền lấy một cái đĩa, cẩn thận đặt bánh , gọi và La Đằng cùng ăn.

 

Ăn xong bánh, La Thường gọi La Đằng gần: "Anh, ý định học lớp đêm của trường mỹ thuật ?"

 

 

Loading...