Xuyên Về Thập Niên 70:Mỹ Nhân Da Ngọc Gả Cho Ác Bá Sinh Bảo Bối - Chương 98: Đón bà nội Bạch

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:14:31
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cha Đường mới tìm con d.a.o cho Đường Uyển, dặn dò Đường Uyển bất kể lúc nào, mạng sống của cô mới là quý giá nhất.

 

Ngoài , còn thứ mà Đường Uyển ngờ nhất, đó là đồ bổ dưỡng cho già.

 

Đây là cha Đường gửi cho bà nội Bạch.

 

Trong thư Đường Uyển gửi về nhắc đến bà nội Bạch, những quả khô gửi về đó cũng đều là do bà nội Bạch .

 

Đây là cha Đường gửi đến để bày tỏ lòng cảm ơn, cũng là cảm ơn bà nội Bạch chăm sóc Đường Uyển như .

 

Đường Uyển cẩn thận phân loại những thứ cha Đường gửi đến, đặt đúng chỗ.

 

Tần Chinh đang xem con d.a.o mà cha Đường gửi cho Đường Uyển.

 

Anh xem xem lâu, thậm chí còn thử độ sắc bén của nó.

 

Đàn ông yêu vũ khí lẽ là bản năng, Đường Uyển ngăn cản hành động của .

 

thì bây giờ những thứ như thế quả thực phổ biến.

 

Sau phong trào luyện thép lớn quốc, về cơ bản trong làng còn đồ sắt gì nữa, ngoại trừ cuốc, xẻng và các nông cụ khác cần thiết cho việc đồng áng, thì chỉ còn d.a.o thái rau trong nhà.

 

Thậm chí nhiều gia đình nồi cũng nồi sắt mà là nồi đất, về cơ bản thể xào nấu, chỉ thể hầm.

 

Càng đến vũ khí như d.a.o găm.

 

Tần Chinh nghịch một lát đưa con d.a.o cho Đường Uyển: "Con d.a.o , nhưng khi cần gấp thì chắc thời gian để mở ."

 

Đường Uyển còn kịp xem kỹ con d.a.o , Tần Chinh , cô đưa tay thử một chút, quả nhiên như , dễ mở, cần dùng chút sức.

 

Khi gặp nguy hiểm, trừ phi lén lút rút lúc khác chú ý, nếu sẽ mất thời gian.

 

" ý tưởng của nhạc phụ đại nhân , quả thực nên chuẩn thứ gì đó để phòng cho em, tuy Lại Tử sẽ còn động lòng gì nữa, nhưng em xinh như , ngoài an ." Tần Chinh lộ vẻ bực bội, nghĩ đến điều .

 

"Anh gọi ba là gì?" Đường Uyển nghịch con d.a.o trong tay, dùng sống d.a.o chạm n.g.ự.c Tần Chinh, bỏ qua cách xưng hô của .

 

Mèo Dịch Truyện

"Nhạc phụ đại nhân." Tần Chinh nghiêm túc trả lời, mặc cho Đường Uyển quậy phá n.g.ự.c .

 

"Ai là nhạc phụ đại nhân của , ông còn gặp , công nhận ." Đường Uyển lúc tâm trạng bình phục nhiều, còn tâm trạng đùa giỡn với Tần Chinh.

 

Tần Chinh nắm lấy tay Đường Uyển đang cầm dao: "Uyển Uyển công nhận , thì sớm muộn gì cũng là nhạc phụ đại nhân của , trừ phi Uyển Uyển còn ý khác."

 

Nói đoạn, Tần Chinh cúi áp sát Đường Uyển, gần như mũi chạm mũi mới dừng : "Uyển Uyển chắc là ý khác nhỉ?"

 

Giọng Tần Chinh vốn trầm thấp, câu càng mang theo một chút khàn khàn, như thể đang đe dọa.

 

Đường Uyển lập tức lắc đầu.

 

lúc nếu còn trêu Tần Chinh thì là lựa chọn đúng đắn.

 

"Xem thể hiện." Đường Uyển lắc đầu tỏ ý ý khác, đó còn cố chấp thêm một câu.

 

Vẻ mặt cô như , tuy em công nhận , nhưng cha em công nhận thì còn tùy năng lực của .

 

Đường Uyển thực quá lo lắng về điều .

 

Trong cốt truyện gốc, Đường Uyển gả cho Triệu Đông.

 

Mặc dù Triệu Đông là nam chính quả thực là tài mạo song , nhưng lúc đó Chung Linh bỏ rơi và còn một đứa con.

 

Ngay cả như , cha Đường vẫn đồng ý cho Đường Uyển gả , thì đối với Tần Chinh hẳn là cũng sẽ quá kén chọn.

 

Mặc dù Tần Chinh nam chính trong nguyên tác, nhưng cũng là đại lão nền trong sách, thậm chí thành tựu còn cao hơn nam chính nhiều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70my-nhan-da-ngoc-ga-cho-ac-ba-sinh-bao-boi/chuong-98-don-ba-noi-bach.html.]

Đường Uyển nghĩ như , nhưng Tần Chinh hề .

 

Mặc dù bây giờ thể hiện chút sợ sệt nào, nhưng tự đây là một chuyện dễ dàng, nhưng vì xác định Đường Uyển, bất kể cha Đường yêu cầu cao đến , cũng nhất định sẽ cố gắng hết sức để thành.

 

Tần Chinh Đường Uyển những lo lắng của , cần Đường Uyển bận tâm những chuyện mà đáng lẽ lo.

 

Sau khi Tần Chinh đ.á.n.h lạc hướng, cảm xúc của Đường Uyển hồi phục.

 

Thậm chí cô còn lẩm bẩm, bố Đường sẽ phản ứng thế nào khi nhận thư của cô.

 

Những đặc sản núi cô gửi cho bố Đường trong gói bưu phẩm đều do chính tay cô lên núi hái về.

 

Dân làng thường dùng chúng để đổi chác, nhưng Đường Uyển thì gửi tất cả cho bố Đường và Đường Sanh.

 

Thoáng cái, đến lúc bà Bạch sắp về.

 

Đường Uyển nửa tháng gặp bà Bạch , nhớ bà vô cùng.

 

Trời còn sáng, cô ngủ mà thức dậy.

 

Bên cô động tĩnh, Tần Chinh ở gian nhà phía đông bên đương nhiên thấy liền theo đó mà tỉnh giấc.

 

Vừa ăn xong bữa sáng, Tần Chinh thậm chí còn kịp đặt bát đũa xuống, mang bếp Đường Uyển giục thành phố đón bà Bạch.

 

Tần Chinh bất lực: “Từ thành phố về thị trấn, chỉ chuyến xe buổi chiều, nhanh thì cũng đến năm, sáu giờ chiều bà mới về đến thị trấn.”

 

“Thật ?” Đường Uyển chút ngại.

 

Cô từng thành phố cùng Tần Chinh nên chuyện , chỉ là lúc cô chỉ nghĩ đến việc bà Bạch thể Tần Chinh đón về nên chút sốt ruột.

 

“Ừm, ăn cơm trưa xong , buổi sáng còn việc.” Tần Chinh chỉ Đường Uyển , ngờ cô nhớ bà Bạch nhiều đến thế.

 

Đường Uyển đến mức chút ngượng ngùng, mặt bà Bạch, cô thật sự như một đứa trẻ, tự nhiên một cảm giác ỷ .

 

“Sáng nay việc gì ?” Tần Chinh thường sẽ với Đường Uyển nếu việc ngoài.

 

Tần Chinh liếc cô một cái, vẻ mặt chút bất lực: “Đi tìm đ.á.n.h bông.”

 

“......”

 

Lần thì Đường Uyển thật sự ngại ngùng .

 

Chuyện Tần Chinh với Đường Uyển đây , là trong làng đ.á.n.h bông, các đại đội khác thì một , nhưng bây giờ những đ.á.n.h bông đều khắp hang cùng ngõ hẻm.

 

Giờ đến mùa lôi chăn dày dùng, công việc đ.á.n.h bông đang phát đạt, khi nào họ mới đến làng , sẽ chuyện để họ thể ghé qua.

 

Vốn dĩ chuyện thống nhất, nhưng hôm nay Đường Uyển chỉ nhớ bà Bạch về, quên sạch sành sanh chuyện .

 

Tần Chinh cũng để ý Đường Uyển đang đó hồi tưởng , bê bát cơm của hai bếp rửa sạch mới .

 

“Anh cùng Đông Tử, lát nữa em với La Anh xem hôm nay gì nhé, nếu còn lên núi thì cẩn thận một chút, mang theo con d.a.o của em.”

 

“Ừm, lát nữa La Anh đến chúng em bàn bạc.”

 

Hai họ đang chuyện, Đông Tử và La Anh đến.

 

Đông Tử cửa với Tần Chinh: “Đi thôi.”

 

Thật là chỉ Đường Uyển quên mất chuyện .

 

Tần Chinh và Đông Tử , La Anh và Đường Uyển vẫn theo thông lệ cùng lên núi.

 

Tuy nhiên, hai họ còn khởi hành thì một ngờ đến.

 

 

Loading...