Xuyên Về Thập Niên 70:Mỹ Nhân Da Ngọc Gả Cho Ác Bá Sinh Bảo Bối - Chương 132: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:15:13
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô của Tần Chinh

 

cất lời, Tang Uyển phụ nữ yếu đuối như .

 

Sự kiên cường của cô ẩn giấu bên trong vẻ ngoài mềm yếu.

 

Cô mở cửa thấy Tang Uyển bên ngoài, mặt chút ngạc nhiên, nhưng khi thấy Tần Chinh phía Tang Uyển, ánh mắt về phía Tang Uyển.

 

“Là Uyển Uyển , hai đứa đến đây, mau mau .” Giọng cô nhẹ nhàng.

 

“Trong làng săn lợn rừng, bà nội bảo cháu mang đến cho cô một ít, còn mấy loại rau rừng bà nội trong thời gian , cháu mang hết đến cho cô luôn.” Tần Chinh xách đồ giải thích.

 

Tần Chinh mở miệng, trong phòng vang lên tiếng bước chân lộc cộc, đó một đứa trẻ ba tuổi nhanh chóng từ trong chạy lao về phía Tần Chinh.

 

“Anh trai!” Đứa trẻ lao đến bên Tần Chinh ôm chặt lấy chân , ngẩng đầu Tần Chinh, đôi mắt to tròn chớp chớp .

 

Tần Chinh vẫn còn cầm đồ tay.

 

Cô của Tần Chinh : “Phúc Bảo, đừng quấn lấy con, con đang cầm đồ đấy, tay ôm con .”

 

Trên mặt đứa trẻ hiện lên vẻ vui, nhưng vẫn ngoan ngoãn buông Tần Chinh .

 

Khuôn mặt bánh bao phồng má giận dỗi sang một bên thì thấy Tang Uyển.

 

Tang Uyển trơ mắt đôi mắt của tiểu bánh bao sáng bừng lên.

 

“Chị xinh , ôm~” Giọng trẻ con còn lanh lảnh, thấy Tang Uyển một chút cũng hề ngại ngùng, đôi mắt to tròn Tang Uyển đầy mong đợi, khiến thể từ chối.

 

Tang Uyển từng tiếp xúc với trẻ con, nhưng cũng thể cưỡng bé đáng yêu như .

 

May mắn , đồ vật tay đưa cho cô ngay khi cửa, lúc Tang Uyển thể dang tay ôm tiểu bánh bao lên.

 

Cô bé mặc một chiếc áo bông màu xanh da trời, đây là Bạch Nãi Nãi , Tang Uyển từng thấy qua.

 

Chỉ là lúc đó khi thấy Bạch Nãi Nãi chiếc áo , Tang Uyển còn chuyện của cô, giữ vững nguyên tắc cố gắng hỏi chuyện riêng của khác, Tang Uyển lúc đó cũng hỏi.

 

Sau khi chuyện, cô mới áo của Bạch Nãi Nãi là cho ai.

 

Bây giờ thấy tiểu bánh bao mặc chiếc áo , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo hồng hào, đặc biệt là đôi mắt to tròn giống cô đến tám phần, chỉ thôi khiến trái tim tan chảy.

 

Tang Uyển ôm cô bé lên một cách cẩn thận, nhưng tiểu bánh bao một chút cũng ngại ngùng.

 

Đợi đến khi Tang Uyển ôm cô bé lên, đôi tay nhỏ nhắn ngắn ngủn của cô bé vòng qua cổ Tang Uyển.

 

Rồi tò mò đến gần Tang Uyển, trợn tròn đôi mắt to Tang Uyển, áp sát : “Chị xinh , chị đến nhà em ạ?”

 

“Phúc Bảo đừng quậy, đây là bạn mà trai con dẫn đến, ở nhà bà ngoại đó.”

 

Phúc Bảo mắt sáng bừng lên: “Chị là bạn của trai ạ, hôm nay cũng đến chơi với Phúc Bảo hả?”

 

Tang Uyển gật đầu: “ .”

 

Đôi mắt của tiểu bánh bao càng sáng hơn, đó dường như mới chợt nhớ mà ngượng ngùng, e thẹn nép lòng Tang Uyển, đầu vùi cổ Tang Uyển.

 

“Thằng bé vốn dĩ là cái tính , nhưng nó trầm , là để cháu bế ạ.” Cô của Tần Chinh ngượng vì sự tự nhiên thái quá của đứa bé, đặt đồ xuống liền vươn tay đón lấy cục bông nhỏ từ tay Tang Uyển.

 

“Cháu chị xinh bế cơ.” Thằng bé thì càng ôm chặt cổ Tang Uyển hơn, vẻ sống c.h.ế.t cũng chịu xuống.

 

“Không cô, bé nặng, cứ để cháu bế ạ.” Tang Uyển vỗ nhẹ lưng thằng bé với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70my-nhan-da-ngoc-ga-cho-ac-ba-sinh-bao-boi/chuong-132.html.]

 

Cô của Tần Chinh hiển nhiên bình thường cũng cưng chiều thằng bé , thấy Tang Uyển cũng gì nữa.

 

Tần Chinh đến đây cứ như về nhà , thuần thục đặt những thứ mang đến bếp.

 

Sau đó phòng, cầm đồ bàn: “Phúc Bảo đây xem , đây là những món ngon chị mua cho con đấy.”

 

Phúc Bảo Tần Chinh thì ngoan ngoãn đầu , thấy bánh ngọt Tần Chinh cầm tay, mắt bé sáng rực, vươn tay Tần Chinh đưa cho.

 

“Lại đây với nào.” Tần Chinh dùng bánh ngọt dụ dỗ cục bông nhỏ.

 

“Cháu chị xinh cơ.” Tiểu Phúc Bảo nhỏ mà tinh ranh, Tần Chinh đang dỗ bé qua đó, lập tức thèm để ý đến nữa.

 

Sau đó bé ngẩng đầu Tang Uyển: “Chị ơi, cháu ăn bánh ngọt.”

 

Mèo Dịch Truyện

“Được, chị lấy cho cháu.” Tang Uyển cách nào từ chối một đứa trẻ như , chẳng qua là ăn một miếng bánh ngọt trong lòng cô thôi mà, tất nhiên là chiều bé !

 

Tang Uyển đưa tay , Tần Chinh bất lực đưa bánh ngọt trong tay cho Tang Uyển, đồng thời quên chỉ Phúc Bảo đang lén lút hé mắt trộm.

 

Thấy phát hiện, Phúc Bảo cũng sợ, Tần Chinh khúc khích.

 

Sau khi Tang Uyển đưa bánh ngọt cho Phúc Bảo, bé càng trở nên ngang ngược hơn, thậm chí còn chút khiêu khích Tần Chinh.

 

Tang Uyển quen với cảnh những đứa trẻ trong làng sợ hãi khi thấy Tần Chinh, từng thấy ai sợ chút nào.

 

“Phúc Bảo năm nay mấy tuổi ?” Tang Uyển bé ăn bánh ngọt, má phúng phính, trêu chọc hỏi bé.

 

“Ba tuổi ạ.” Phúc Bảo ăn quên trả lời Tang Uyển, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ nghiêm túc.

 

Tang Uyển hôn một cái lên má bé: “Là cô bé ba tuổi .”

 

Nhiều , khi chuyện với trẻ con, giọng sẽ vô thức chậm và nhẹ , Tang Uyển bây giờ cũng , kiên nhẫn dỗ dành đứa trẻ.

 

“Thằng bé con gái .” Cô của Tần Chinh Tang Uyển thì sững một chút, đó .

 

“Cháu con gái mà!” Giọng mềm mại của Phúc Bảo cũng mang một chút bất lực, ánh mắt Tang Uyển như thể đang chị điều chứ.

 

Đến lượt Tang Uyển ngớ .

 

đứa bé trong lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo non nớt, đôi mắt to tròn, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi môi hồng hào, mặc áo bông màu xanh lam, tóc mềm mại đầu, thế nào cũng là một cô bé tinh xảo.

 

“Phúc Bảo là một bé ạ?” Tang Uyển tuy hỏi tiểu Phúc Bảo trong lòng, nhưng mắt về phía cô của Tần Chinh và Tần Chinh.

 

Nhận câu trả lời khẳng định từ hai họ, mặt Tang Uyển hiện lên một tia ngượng ngùng.

 

“Cháu xin , cháu cứ tưởng là một cô bé xinh .”

 

“Rất bình thường, thằng bé ngoài thường xuyên khác nhầm là con gái, bản nó cũng quen .” Cô của Tần Chinh lên tiếng an ủi.

 

“Thằng bé chỉ là vẻ ngoài tinh xảo một chút thôi, lát nữa cô quen nó sẽ nó nghịch ngợm đến mức nào.” Tần Chinh cũng phụ họa theo.

 

Phúc Bảo Tần Chinh , phản bác nhưng miệng đầy bánh ngọt, thể lời nào.

 

Nhìn bộ dạng của Phúc Bảo, cô và Tần Chinh đều bật .

 

Bên đang trong khí vui vẻ thì bên trong phòng truyền đến một tiếng , cô của Tần Chinh lập tức dậy.

 

Ngay cả Phúc Bảo trong lòng Tang Uyển cũng giãy giụa đòi xuống đất, Tang Uyển vội vàng đặt bé xuống.

 

 

Loading...