Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 800
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:51:24
Lượt xem: 80
Trận đấu này có vô số phú hào, tiền đặt cược rất cao, hai trăm vạn này của anh cũng không làm người khác chú ý, hiện tại tỉ lệ đặt cược đã đạt tới một ăn sáu. Chỉ cần Đường Niệm Niệm thắng, thì có thể kiếm được sáu trăm vạn.
Trước lúc tranh tài, Đường Niệm Niệm đưa bốn mươi vạn tiền thưởng cho Thẩm Kiêu giữ, còn nói: "Hai mươi vạn cho A Vĩ!"
"Niệm Niệm đừng đánh nữa, tên Chó Điên kia thật sự là một tên điên, chúng ta về nhà có được hay không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hiện tại Đường Trường Phong đã hối hận muốn chết, anh ấy không nên khiến em gái liên lụy vào chuyện của A Vĩ, mặc dù Đường Niệm Niệm thắng Gấu Đen, nhưng anh ấy vẫn lo lắng, bởi vì quyền cước không có mắt mà.
"Không sao đâu!"
Đường Niệm Niệm vỗ nhè nhẹ vào đầu anh hai ngốc, dùng hành động đó trấn an, sau đó đã lên lôi đài.
Vẻ mặt Đường Trường Phong cầu xin, anh ấy không được an ủi chút nào.
Thiên linh linh địa linh linh, em gái nhất định phải thắng!
Người chủ trì tuyên bố tranh tài bắt đầu, Chó Điên và Đường Niệm Niệm đi ra trận, chiều cao của hai người không chênh lệch nhiều lắm, Đường Niệm Niệm còn mang mặt nạ.
"Trận này là trận đấu sinh tử của Chó Điên và Maria, tranh tài sắp bắt đầu!"
Giọng nói gây kích động của người chủ trì quanh quẩn tại sàn boxing, càng hấp dẫn thêm người đặt cược, tỉ lệ đặt cược của Đường Niệm Niệm đã đạt đến một ăn sáu.
Bên trong người xem, một người nhỏ gầy chen lấn tiến đến, cô ấy chính là Đặng Mạt Lỵ, cô ấy đã mặc quần áo mới, khí sắc cũng tốt hơn lúc trên thuyền nhiều, cô ấy nhìn vào Đường Niệm Niệm trên đài, nhếch miệng lên, lấy ra tất cả tiền trên người, cô ấy có một ngàn đồng.
"Mua Maria!"
Giọng điệu của Đặng Mạt Lỵ rất kiên định.
Sau khi đặt cược, Đặng Mạt Lỵ đã trở về chỗ ngồi xem so tài.
Tiếng chiêng vang lên, trận so đấu bắt đầu.
Trận này Đường Niệm Niệm thay đổi cách chiến đấu, liên tục tấn công chính diện. Vóc dáng Chó Điên không cao, sức mạnh cũng không mạnh tới thế, coi như đối kháng chính diện cô cũng không sợ, có điều đúng là Chó Điên không sợ đau, dù là thương tích đầy mình, anh ta vẫn có thể đứng lên tiếp tục đánh, cứ như người không bị sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-800.html.]
Đường Niệm Niệm biết, loại người giống Chó Điên, hẳn là đã ngâm dược liệu từ nhỏ, đã luyện thành cơ thể mình đồng da sắt, cảm giác đau cũng đến chậm chạp hơn người bình thường, loại thuốc này khiến thân kinh người chịu đựng tổn thương cực trầm trọng, chỉ biết g.i.ế.c chóc, còn sống sẽ đau khổ không chịu nổi, c.h.ế.t mới là giải thoát.
Cô chuyên chọn nhược điểm của Chó Điên để công kích, chỉ cần hai trận, Chó Điên đã ói ra m.á.u đen, c.h.ế.t rồi.
Lúc Chó Điên ngã xuống đất, anh ta mắt nhìn Đường Niệm Niệm thật sâu, trong ánh mắt có cảm kích, còn có giải thoát.
Trọng tài xem xét hơi thở, đã không quản lý được biểu cảm nữa, lại một người chết, e không phải là người phụ nữ này là Nữ La Sát chứ?
"Maria thắng!"
Trọng tài giơ tay Đường Niệm Niệm lên, tuyên bố thắng lợi của cô ấy.
Khán giả đã sắp điên rồi, người chọn Đường Niệm Niệm thắng, vui vẻ kêu to, người chọn Chó Điên thắng, đã giận đến muốn đánh nhau rồi.
Có điều lúc này không ai nói có mờ ám, Chó Điên là đến giờ là gọi tới đánh, không có khả năng sẽ có mờ ám.
"Mẹ nó xui quá, đã thua hai trận rồi, không thằng nào biết đánh hết!”
"Lần sau nhất định sẽ mua Maria thắng!"
Tất cả mọi người đã được một bài học, Maria này là nhân vật hung ác, về sau nhất định là át chủ bài của sàn boxing, bọn họ đều đặt Maria thắng, nhất định có thể kiếm tiền.
Thẩm Kiêu mang theo Đường Trường Phong đi đổi tiền thưởng, một ăn sáu, tổng cộng một ngàn hai trăm vạn.
"Chờ một chút, tiền mặt của quầy hàng không đủ, phải đi lấy!"
Vẻ mặt nhân viên công tác do dự, sàn boxing đã tồn tại nhiều năm nhưng đây là lần đầu đổi nhiều tiền như vậy, số lượng quá lớn, anh ta không làm chủ được.
"Gọi ông chủ mấy người đến!"
Thẩm Kiêu lạnh lùng nói, còn tiện tay nhẹ nhàng bẻ một góc bàn xuống, anh đặt khối gỗ tam giác ở trên tay nhân viên công tác, dùng thái độ rất tốt nói: "Cho ông chủ mấy người nhìn, bảo ông chủ mau lại đây, tôi không có kiên nhẫn!"
"Được rồi, xin anh chờ một chút!"
Nhân viên công tác đổ mồ hôi lạnh, cầm khối gỗ tam giác chạy đi tìm ông chủ trước.