Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 620

Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:49:31
Lượt xem: 74

Lý Phương Phương rất sợ hãi, may mà Vương Linh Linh bị bắt đi sớm, nếu lâu dài, nói không chừng cô ta sẽ bị phần tử đặc vụ địch như Vương Linh Linh xúi giục, phạm tội lớn.

Đường Niệm Niệm nhìn cô ta, lạnh giọng nói: “Không có gì!”

Vốn dĩ cô không để bụng, người không quan trọng mà thôi.

“Cô tha thứ cho tôi rồi?” Lý Phương Phương hi vọng nhìn cô.

“Đối với tôi mà nói, cô là người không quan trọng, tôi chỉ là làm như không thấy cô thôi!”

Đường Niệm Niệm nói thật, cô sẽ không làm bạn với loại người như Lý Phương Phương.

Lý Phương Phương lập tức xị mặt, trong lòng cũng có hơi tức giận, cô ta không ngờ Đường Niệm Niệm ngay cả giả vờ cũng không thèm giả vờ, không thể nói vài câu khách sáo hay sao?

“Tôi cũng sẽ làm như không thấy cô!”

Lý Phương Phương ngẩng đầu lên, cao ngạo hừ ra tiếng, quay người đi.

Cô ta không nên tự chuốc lấy nhục, sau này cô ta sẽ không để ý tới Đường Niệm Niệm nữa, cho dù nhìn thấy trước mặt, cô ta cũng chỉ coi như không nhìn thấy.

Có gì ghê gớm đâu!

Không phải chỉ là xinh đẹp hơn một chút sao, cô ta cũng không xấu, cô ta còn là người Phố Tây nữa!

Vân Mộng Hạ Vũ

Đường Niệm Niệm không quan tâm diễn biến tâm lý của cô gái này, cô rửa mặt xong, đi tới sảnh ăn ăn cơm, sau đó đi đào tạo.

Một tiếng sau, chủ nhiệm Giải biểu cảm nghiêm túc đi v ào, ông ấy ý vị thâm trường nhìn Đường Niệm Niệm.

Vừa nãy ông ấy nhận được điện thoại của công an, nói tối qua, Thiết Cường, Từ Lai Phụng và xưởng trưởng Đông Phương, trước sau chưa đầy một tiếng, đều nhảy lầu hết.

Hơn nữa phương thức nhảy lầu gần như giống nhau, đều là mặt úp đất, dứt khoát quả quyết nhảy xuống, giống như dưới lầu có thứ gì rất quan trọng khiến họ quên cả mạng sống.

“Cảm thấy họ bị thôi miên!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-620.html.]

Công an gọi điện thoại là chiến hữu cũ của chủ nhiệm Giải, quan hệ rất tốt, còn là một cảnh sát hình sự dày dặn kinh nghiệm, có cách nhìn nhận độc đáo đối với vụ án này.

Lão chiến hữu này của ông ấy còn nghi ngờ Đường Niệm Niệm, bởi vì Vu Thiết Cường cố ý nhắm tới Đường Niệm Niệm, người đứng sau là Từ Lai Phụng và xưởng trưởng Đông Phương, Đường Niệm Niệm có động cơ gây án.

“Không thể nào, con bé không có thời gian gây án, tối qua nó ở nhà nghỉ, hơn nữa một cô gái như nó, sao có thể trong vòng một tiếng, khiến ba người đàn ông to xác tự nguyện nhảy lầu?”

Chủ nhiệm Giải biện giải thay Đường Niệm Niệm, thực ra ông ấy cũng có chút hoài nghi.

Dù sao thì cô gái Đường Niệm Niệm này rất thần bí, biết y thuật vô cùng kỳ diệu, còn biết nhiều bản lĩnh như thế, ông ấy nghe bộ trưởng Ngưu nói, thân thủ của cô gái này cũng rất tốt.

Nhưng ông ấy sẽ không nói những điều này với công an, Đường Niệm Niệm là ân nhân của nhà ông ấy, hơn nữa ba người Vu Thiết Cường, nói một câu khó nghe, đáng chết!

Cho dù thật sự là do Tiểu Đường làm, đó cũng là thay trời hành đạo!

May mà bên phía công an không tra được tới Đường Niệm Niệm, vụ án này quá nhiều điểm nghi ngờ phi lý, cuối cùng chỉ có thể chốt là mộng du, sa chân nhảy lầu.

Ngoài lý do này, không có lời giải thích nào hợp lý hơn.

Sau khi hết tiết, chủ nhiệm Giải gọi Đường Niệm Niệm lại nói chuyện.

“Vu Thiết Cường, Từ Lai Phụng, xưởng trưởng Đông Phương, trong vòng hai giờ tới ba giờ sáng, nhảy lầu bỏ mạng!”

Chủ nhiệm Giải đi thẳng vào vấn đề, lúc nói chuyện còn quan sát biểu cảm của Đường Niệm Niệm.

“Đều nhảy lầu rồi? Họ chán sống rồi?”

Đường Niệm Niệm nhíu mày, tỏ ra kinh ngạc.

“Có lẽ vậy.”

Chủ nhiệm Giải cắn răng, con nhỏ này giả vờ cũng giống thật, ông ấy cố ý hỏi: “Tối qua Tiểu Đường ngủ ngon không?”

“Không ngon, Lý Phương Phương trong phòng cháu thích nghiến răng, giống như chuột vậy, ồn đến mức cháu không ngủ được, có thể đổi phòng đơn không ạ? Cháu tự bỏ tiền.”

Đường Niệm Niệm tỏ ra ai oán, lời cô nói là thật, Lý Phương Phương quả thực thích nghiến răng, nhưng không khoa trương như vậy, cô chỉ đơn thuần không muốn ở chung với người ngoài.

Loading...