Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 612
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:49:18
Lượt xem: 125
Đường Niệm Niệm rất hài lòng với tính cách không nhiều chuyện này của bà ấy, lại cho bà ấy một ít tiền rồi về phòng mình.
Thím Trương là một người giỏi xã giao, tới chưa được một tuần đã thân hết với hàng xóm láng giềng, bà ấy còn xới đất trong sân, gieo hạt giống, sau khi được Đường Niệm Niệm đồng ý, bà ấy còn nuôi mấy con gà con, làm một cái chuồng nhỏ, ở không thì tới nhà hàng xóm chơi, mỗi ngày đều sống rất đa dạng.
Thời gian khai mạc hội quảng giao mùa thu là ngày mười lăm tháng mười, Đường Niệm Niệm nhận được thông báo, thống nhất với đại biểu các nhà máy tham gia khác vào ở nhà nghỉ, tham gia đào tạo.
Thời gian đào tạo là một tuần, nội dung cụ thể chính là đọc thuộc lời dẫn, phải đọc thuộc lòng lời dẫn, bởi vì sau khi đến hội quảng giao phải tiếp nhận khảo hạch, nếu không đọc được lời dẫn, tư cách tham gia sẽ bị hủy bỏ.
Ngay cả thương nhân nước ngoài cũng phải đọc thuộc lời dẫn, nhưng yêu cầu đối với thương nhân nước ngoài thấp hơn một chút.
Lúc này, cả nhà Đường Cảnh Lâm đã tới Dương Thành, họ cũng đang học thuộc lời dẫn.
Hơn nữa trong phòng khách quý của nhà nghỉ mà họ ở, còn có một bà cụ gương mặt quý phái, cũng cầm tập lời dẫn học thuộc.
Bà cụ trông cũng bốn mươi năm mươi tuổi, dáng người mảnh mai, da mịn màng, bảo dưỡng rất tốt, hoàn toàn không nhìn ra đã hơn sáu mươi tuổi rồi.
“Tiểu thư, chị nghỉ ngơi một chút, bác sĩ bảo chị đừng lao lực quá.”
Nữ hầu đi lên khuyên ngăn, vô cùng lo lắng.
“Không sao, tôi học thêm một lúc nữa, đúng là ngày càng già yếu, trước đây tôi học thuộc bài nhanh như chớp, bây giờ học xong là quên, haiz!”
Triệu Phương Hoa bỏ tập lời dẫn xuống, tháo mắt kính ra, nhận lấy trà sâm nữ hầu đưa tới uống một ngụm.
“Phu nhân, dáng vẻ này của chị, đi ra ngoài đều nói chị là em gái em đó!”
Nữ hầu chị Thúy nịnh nọt một câu, đi ra sau lưng Triệu Phương Hoa, mát xa cho bà ấy.
Bà ấy đã chăm sóc Triệu Phương Hoa ba mươi năm rồi, cả đời không kết hôn.
“Lại nói những lời này dỗ dành tôi, tôi đã sáu mươi lăm rồi, còn có thể trẻ tới đâu, Tiểu Thúy, cô thật sự không muốn kết hôn?”
Triệu Phương Hoa dựa lưng lên ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, chân mày lại hơi nhíu lại, rõ ràng mang nặng tâm sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-612.html.]
Cuộc đời này của bà ấy sống còn đặc sắc hơn mười đời của người khác, bà ấy cũng không sợ chết, nhưng bà ấy muốn sắp xếp xong hai chuyện trước khi chết.
Một là tìm được con trai, cho hết số tài sản bà ấy tích lũy cả đời cho con trai.
Hai là sắp xếp chuyện chung thân đại sự cho Tiểu Thúy, người chị em bạn dì này.
Hai chuyện này làm xong, bà ấy c.h.ế.t cũng không nuối tiếc.
“Tiểu thư, em không kết hôn, đàn ông có gì tốt, dù sao em cũng theo chị.” Chị Thúy nói chuyện vô cùng kiên định.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà ấy đã sớm nhìn thấu bộ mặt của đàn ông rồi, mười người hết chín người là cặn bã, còn lại một người tốt, cũng không tới lượt bà ấy.
Ngay cả người phụ nữ ưu tú như tiểu thư cũng không tìm được người đàn ông tốt có thể phó thác cả đời, một cô hầu tướng mạo bình thường còn không có văn hóa như bà ấy, có thể gả được cho người đàn ông tốt gì?
Triệu Phương Hoa cười, không nhắc chuyện kết hôn nữa, bà ấy chưa từng ép ai làm gì, nếu Tiểu Thúy đã không muốn kết hôn, vậy thì không kết hôn, bà ấy sẽ cho Tiểu Thúy một khoản tiền dưỡng già.
“Tôi học thêm một lúc nữa.”
Triệu Phương Hoa xốc tinh thần, chuẩn bị tiếp tục học lời dẫn, bà ấy là lần đầu tiên tới tham gia hội quảng giao, nghe nói không đọc thuộc được lời dẫn sẽ bị xóa bỏ tư cách tham gia, bà ấy không thể bị xóa bỏ.
“Không biết Cảnh Lâm liệu có tới không?”
Triệu Phương Mai thở dài, lẩm bẩm một mình.
Lúc trẻ, bà ấy cũng không nhớ con trai mấy, khi bà ấy rời khỏi cha của Cảnh Lâm, tuy có chút tuổi trẻ xông xáo, nhưng cũng không phải bồng bột, thứ bà ấy theo đuổi là tự do và tôn nghiêm, cha của Cảnh Lâm đều không cho bà ấy được.
Khi đó bà ấy không phải chỉ có thể gả cho cha của Cảnh Lâm, còn có lựa chọn khác tốt hơn, nhưng cha của Cảnh Lâm gạt bà ấy, nói đã ly hôn với vợ cũ rồi, khi đó bà ấy quá trẻ, tin là thật, ngây ngô kết hôn.
Đợi sau khi mang thai mới biết, người đàn ông này vốn chưa ly hôn, vợ cũ chỉ là bị ông ta sắp xếp tới vùng ngoại ô sống, đợi bà ấy mang thai, người đàn ông này mới nói cho bà ấy biết.
Khi đó bà ấy chỉ muốn bỏ đi, nhưng bụng đã lớn, đi đâu cũng bất tiện, hơn nữa bà ấy không cam tâm.
Bà ấy phải lấy được một số tiền rồi mới đi!