Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 571

Cập nhật lúc: 2024-10-19 08:55:40
Lượt xem: 81

Đường Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông, lớn tiếng nói: “Ông nói ông làm việc chấp hành theo pháp luật, nhưng ông còn hung hăng hơn cả tiểu quỷ tử ông tôi kể, vừa vào cửa đã mắng tôi, còn muốn đuổi tôi đi, ông có chỗ nào giống cán bộ nhà nước chứ?”

“Cô ngậm m.á.u phun người, tôi nói chuyện với cô tử tế, rõ ràng là cô cầm d.a.o c.h.é.m tôi, cản trở tôi làm việc công!”

Người đàn ông tức giận tới mức thay đổi sắc mặt, rất muốn bóp c.h.ế.t Đường Niệm Niệm.

Nhưng ông ta vẫn còn lý trí, biết không thể mất bình tĩnh trước mặt mọi người, như vậy là trúng kế của con nhóc lỗ mãng này.

“Kìa kìa kìa… Vừa rồi ông ta hung dữ với tôi như vậy đó, tiểu quỷ tử còn không dữ bằng ông ta, cán bộ công xã của chúng tôi hiền từ hơn ông nhiều, chẳng trách bà tôi nói, quan lớn ở thành phố còn dữ hơn cướp, quả nhiên là như vậy!”

Đường Niệm Niệm chỉ tay vào người đàn ông, vẻ mặt vô cùng đáng thương.

Mặc dù cô nói năng có hơi khó nghe, nhưng cô xinh đẹp, lại nhỏ tuổi, đám đông rất khoan dung với cô, ngược lại còn cảm thấy người đàn ông thật sự hơi quá đáng, vừa rồi còn trừng mắt, chẳng trách dọa cô gái nhỏ sợ hãi.

“Giấy tờ nhà ở đây, chủ hộ hiện tại là tôi, đây là giấy phép lao động của tôi, nhà tôi tám đời làm nông, tôi còn là giai cấp công nhân, xin hỏi có thể ở nhà này không?”

Đường Niệm Niệm mở miệng ngậm miệng đều là tám đời bần nông, ở thời đại này, tám đời bần nông chính là lá bùa hộ mệnh tốt nhất, cô lấy ra giấy tờ nhà đất, cả giấy phép lao động ở nhà máy Tiền Tiến, đưa sang chỗ người đàn ông.

Sau khi tới gần người đàn ông, Đường Niệm Niệm nhỏ giọng uy hiếp: “Ông thức thời thì bây giờ cút đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát, ông xâm nhập nhà dân, thấy sắc nảy lòng tham, muốn hãm h.i.ế.p tôi!”

Ngoài miệng thì uy hiếp, nhưng Đường Niệm Niệm lại tỏ vẻ đáng thương, sau khi uy h.i.ế.p xong, cô còn lớn tiếng hỏi: “Thấy rõ rồi chứ, tôi có tư cách ở căn nhà này không?”

Hỏi xong cô lại nhỏ giọng uy hiếp: “Tôi xinh đẹp, lại còn là phụ nữ, ông cảm thấy cảnh sát tin ông hay là tin tôi?”

Trán người đàn ông đổ mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Đường Niệm Niệm, ông ta cáo mượn oai hùm nhiều năm như vậy, đâu là lần đầu tiên đụng trúng một người phụ nữ vô liêm sỉ còn biết chơi xấu.

Đúng là thổ phỉ bà còn hơn cả thổ phỉ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-571.html.]

Ông ta thật sự không dám cá cược, nếu Đường Niệm Niệm tới đơn vị gây chuyện, nói ông ta hãm hiếp, tương lai của ông ta chắc chắn toi đời.

Dùng tương lai tươi sáng để đánh đổi một ngôi nhà, không đáng!

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cô chờ đó cho tôi!”

Người đàn ông gần như cắn gãy hàm răng sau, nhìn kỹ giấy tờ nhà đất và giấy phép lao động, còn nhớ kỹ đơn vị của Đường Niệm Niệm.

Đường Niệm Niệm của nhà máy máy móc Tiền Tiến ở Chư Thành, ông ta nhớ kỹ, cứ chờ đó!

“Vừa rồi thái độ tôi không tốt lắm, để cô hiểu lầm, thật sự xin lỗi, căn nhà này không sao cả, cô có thể ở, nếu sau này có gặp Đỗ Nhất Luân, hãy báo cho tôi biết!”

Người đàn ông gượng cười, đưa giấy tờ nhà và giấy phép lao động lại cho Đường Niệm Niệm.

“Thôi đi, sau này ông hãy học thêm nhiều trích dẫn, ghi chép nhiều hơn, đừng phạm lại sai lầm như vậy nữa đấy!”

Biểu hiện của Đường Niệm Niệm vô cùng hào phóng, nhưng lời nói ra lại khiến người đàn ông tức điên, nghiến răng ken két, chỉ có ông ta và Đường Niệm Niệm nghe thấy.

“Quấy rầy rồi, tạm biệt!”

Người đàn ông sầm mặt xuống, đẩy xe rời đi.

Sớm muộn gì ông ta cũng sẽ nghĩ ra cách lấy được ngôi nhà này về tay, cũng chỉ là một công nhân nho nhỏ, còn là huyện thành nhỏ, hừ, ông ta vẫn có rất nhiều cách đối phó.

Đường Niệm Niệm nhìn theo bóng lưng ông ta, cười nói với mọi người xung quanh: “Tôi mới dọn về đây, sau này làm phiền mọi người rồi!”

“Không cần khách sáo, bà con xa không bằng láng giềng gần mà!”

Hàng xóm cũng khá là khách khí, tình nghĩa hơn đời sau.

Loading...