Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 201
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:32:43
Lượt xem: 173
Tề Quốc Hoa cắn chặt răng đến miệng cũng cắn nát, đau đớn kịch liệt khiến vết thương trên đầu anh ta không còn đau đớn như trước nữa.
Nếu như không từ hôn với Đường Niệm Niệm, hiện tại cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh ta còn ở trong bộ đội, cho dù tạm thời không thể đề bạt nhưng tương lai còn sẽ có rất nhiều cơ hội.
Bây giờ thì ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng bị mất, anh ta lại biến trở về người nông thôn, còn là một kẻ nông thôn tàn phế.
Tim Tề Quốc Hoa đau đớn kịch liệt, một ngụm m.á.u vọt tới cổ họng, anh ta cứng rắn nuốt xuống, ánh mắt trở nên oán độc.
Anh ta không cam tâm!
Nhất định vẫn còn có cách.
Người ngu như Đường Niệm Niệm cũng có thể tìm được công việc 98 đồng thì anh ta khẳng định cũng có thể, bên bộ đội không giữ anh ta thì anh ta liền đi nhà máy quốc doanh làm việc, dựa vào tài hoa của anh ta thì nhất định có thể lên làm xưởng trưởng.
Tề Quốc Hoa tự an ủi bản thân, rất nhanh lại có tinh thần, bước nhanh về nhà.
Đám người Thẩm Kiêu ăn cơm trưa ở nhà đại đội trưởng, Chu Kình cùng Ngụy Chương Trình về thành trước, Thẩm Kiêu thì ở lại.
"Quan hệ của cậu và đồng chí Đường Niệm Niệm tạm thời đừng công khai, tránh cho tên Tề Quốc Hoa lấy chuyện này tố cáo lên trên!"
Chu Kình có lòng tốt nhắc nhở, anh ta cho rằng Thẩm Kiêu là vì Đường Niệm Niệm mà ở lại, vợ chồng trẻ chính là thời điểm như keo như sơn, khẳng định không thể gạt được Tề Quốc Hoa, tên tiểu nhân này tuyệt đối sẽ tới kiếm chuyện.
"Khi còn bé tôi từng sinh sống ở chỗ này mấy năm!"
Thẩm Kiêu giải thích đơn giản, anh phải đi bái phỏng người nhà họ Đường.
Đáng tiếc ông cụ Đường Thanh Sơn đã qua đời, anh còn chưa kịp cảm tạ ân cứu mạng của ông cụ, nhưng về sau anh sẽ che chở người nhà họ Đường.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cậu là người Đường Thôn? Không đúng, cậu không phải người Kinh Thành sao?"
Chu Kình cùng Ngụy Chương Trình đều kinh hãi.
"Khi còn bé tôi bị lạc, lưu lạc đến bên này, là Niệm Niệm và ông nội cô ấy đã cứu tôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-201.html.]
Lúc nhắc đến Đường Niệm Niệm, giọng nói của Thẩm Kiêu trở nên nhu hòa, hơi lạnh trên người cũng tiêu tán một chút.
"Thì ra cậu và cô Đường còn là thanh mai trúc mã nha!"
Chu Kình cùng Ngụy Chương Trình bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Thẩm Kiêu ngay từ đầu liền nói là người quen cũ, thì ra anh không có nói láo.
Thẩm Kiêu cười cười, hơi lạnh trên người càng ít, có thêm ấm áp.
"Vậy cậu tự chú ý một chút, chúng tôi đi đây!"
Hai người Chu Kình về thành, còn phải trở về báo cáo kết quả điều tra với lãnh đạo nữa.
Thẩm Kiêu đi tìm đại đội trưởng, gọi điện thoại cho quân trưởng Minh, báo cáo sơ qua kết quả điều tra.
"Vậy Tề Quốc Hoa kiểm tra sức khoẻ lừa gạt qua cửa? Loại người phẩm hạnh không đoan chính này làm sao lại ở trong bộ đội được hai năm? Lão Cao càng ngày càng tệ!"
Trong loa truyền ra tiếng gào rống của quân trưởng Minh Chấn Hưng, lão Cao mà ông ấy mắng chính là vị lãnh đạo đã đánh giá cao Tề Quốc Hoa, người gọi điện thoại dặn ông ấy phái người điều tra Đường Niệm Niệm cũng là chiến hữu cũ của ông ấy.
"Bạn học cấp ba của Tề Quốc Hoa đều nói, anh ta rất biết nịnh nọt!" Thẩm Kiêu thản nhiên nói.
Minh Chấn Hưng ở đầu dây bên kia mặt trầm như nước, lão Cao vẫn luôn thích nghe lời hay, tai cực kỳ mềm, ở nhà được vợ tâng bốc, ra ngoài được thuộc hạ vuốt m.ô.n.g ngựa, tuổi tác càng lớn đầu óc càng hồ đồ.
"Cậu làm xong chuyện thì trở về, bên này có một nhiệm vụ cần cậu thi hành!" Minh Chấn Hưng trầm giọng nói.
Chính là nhiệm vụ bị Thẩm Kiêu cự tuyệt lần trước, vì đi Chư Thành điều tra hung thủ vụ án liên hoàn nên tiểu tử này hiếm khi đưa yêu cầu, ông ấy liền đồng ý, phía trên đổi sang phái những người khác đi, kết quả vây ở trong rừng rậm, hiện tại hoàn toàn không có tin tức.
Người bị vây là Chu Tư Lượng nhà họ Chu, nhà họ Chu gần đây tình thế mạnh mẽ, đến nhà họ Thẩm cũng không bằng, Chu Tư Lượng này thân thủ cũng không tệ lắm, chính là quá cuồng ngạo, đâu đâu cũng muốn tranh cao thấp với Thẩm Kiêu.
Người trẻ tuổi háo thắng là chuyện rất bình thường, Minh Chấn Hưng cũng không quá để ý, thậm chí có đôi khi sẽ còn cổ vũ binh lính dưới tay tranh cao thấp, chỉ là không nghĩ tới nhiệm vụ lần này lại gian nan hơn dự đoán một chút. Chu Tư Lượng cùng chiến hữu hiện tại bị vây ở trong rừng rậm biên cảnh, bị kẻ địch vây quanh, không rõ sống chết, nhà họ Chu bên kia ầm ĩ không ngớt, bên trên gọi điện tới vô số lần, khiến cho Minh Chấn Hưng phiền phức vô cùng.
Mà lại nhà họ Chu còn đề nghị để Thẩm Kiêu vào trong rừng cứu người, Minh Chấn Hưng từ chối.
Thẩm Kiêu là đại bảo bối ông ấy, ông ấy không nỡ phái đi.
Nhưng nhà họ Chu lại bỏ qua ông ấy, thương lượng với phía trên, ông ấy có thể từ chối nhà họ Chu, lại không cách nào từ chối cấp trên, đành phải gọi điện thoại cho Thẩm Kiêu, trong lòng lại có ý kiến với nhà họ Chu.