Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 146

Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:55:02
Lượt xem: 53

Rõ ràng Tề Quốc Hoa tiền đồ như gấm, còn sắp được đề bạt, hiện tại lại trở thành kẻ tàn phế, đều do con rắn độc kia hãm hại!

“Bây giờ là tháng Ba, hầu hết rắn đều đang ngủ đông, sao lại chạy ra cắn người? Quốc Hoa, anh thử suy nghĩ lại xem, rốt cuộc chuyện lúc đó là như thế nào?”

Dương Hồng Linh càng nghĩ càng cảm thấy việc này mờ ám, mặc dù rắn trên núi Đường Thôn nhiều, nhưng rắn tháng Ba rất lương thiện, chỉ ngủ đông, cho dù có ra ngoài phơi nắng cũng vô cùng lười biếng, gần như không chủ động công kích người.

Lúc đó Tề Quốc Hoa đang đốn củi trên sườn núi, sao rắn độc lại chạy tới sườn núi cắn người?

“Có phải Đường Niệm Niệm cố ý thả rắn không? Nhất định là cô ta, con người cô ta lòng dạ rắn rết, làm được chuyện như vậy, hơn nữa lúc đó cô ta cũng ở trên núi, ngoại trừ cô ta thì không còn ai cả.”

Dương Hồng Linh thành công thuyết phục bản thân, hung thủ chính là con khốn Đường Niệm Niệm.

Nếu không sao lại trùng hợp như vậy được, lúc Tề Quốc Hoa bị rắn cắn, Đường Niệm Niệm đúng lúc có ở trên núi?

Sắc mặt Tề Quốc Hoa thay đổi, anh ta cũng nghĩ tới điểm đáng ngờ.

Đường Niệm Niệm hận anh ta tận xương, tâm tư ác độc như thế, thật sự làm ra được chuyện thả rắn cắn anh ta, hơn nữa trên núi ngoại trừ Đường Niệm Niệm thì không còn ai khác.

Cho dù anh ta có xuất ngũ, cũng phải khiến Đường Niệm Niệm trả giá đắt!

“Tôi phải gọi điện tới quân đội khiếu nại, Đường Niệm Niệm ác ý tổn thương quân nhân đang trong thời hạn thực hiện nghĩa vụ quân sự, dẫn tới tàn phế, tội danh này khiến cô ta phải ngồi tù ít nhất mười năm!”

Tề Quốc Hoa nghiến chặt răng, khuôn mặt xám đen trở nên vặn vẹo, âm hiểm đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-146.html.]

Sau khi bị rắn cắn, khuôn mặt vốn dĩ trắng nõn của anh ta trở nên xám đen, bác sĩ nói là do độc rắn, sau này sẽ tự động phai màu.

“Con tiện nhân Đường Niệm Niệm này quá ác độc, Quốc Hoa, bây giờ gọi điện thoại liền đi, để cô ta ngồi tù!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mẹ Tề hận nghiến răng nghiến lợi, vốn dĩ bà ta có thể dựa vào con trai làm phu nhân, bây giờ đều bị Đường Niệm Niệm hủy hoại.

Con tiện nhân đáng chết!

Đường Niệm Niệm không hề biết kế hoạch của người nhà họ Tề, cô đã trở lại Đường Thôn.

Bốn ngày không về, người trong thôn cũng không ai nói gì, bởi vì bọn họ đều biết cô hiện đang là nhân tài đặc biệt trong nhà máy Hồng Tinh, một tháng lãnh 98 đồng.

Những tin đồn nhảm nhí trước kia cũng đã biến mất, một cô gái nhận tiền lương 98 đồng, ngày nào cũng vào thành là vì cống hiến cho quốc gia, quang vinh đến thế, vĩ đại đến thế, nếu ai dám nói bậy về Đường Niệm Niệm, bà cụ Đường không cần phải ra tay, người Đường Thôn đã diệt tên nói xấu đó rồi!

Hiện tại Đường Niệm Niệm chính là niềm kiêu ngạo của Đường Thôn, mấy thôn kế bên đều ghen tị vô cùng, ước gì có thể để Đường Niệm Niệm cưới người trong thôn mình, nhưng bọn họ ở thôn mình chọn lựa hồi lâu, vẫn không kiếm ra người trẻ nào xứng với mức lương 98 đồng, chỉ có thể kìm nén lại suy nghĩ này.

“Thím hai à, khi nào Niệm Niệm nhà thím trở về vậy?”

“Sắp thôi, lần này có nhiệm vụ khẩn cấp, làm xong là được về nhà.”

Vẻ mặt bà cụ Đường kiêu ngạo, giọng nói vang dội, ưỡn thẳng sống lưng, bà ấy chính là bà nội của Đường Niệm Niệm có tiền lương 98 đồng.

Tất cả bà cụ trong công xã cộng lại cũng không nở mày nở mặt bằng bà ấy!

Loading...