Ba em sinh ba ngày hôm trở về nhà, kéo tay Thẩm Tri Hạ kể chuyện suốt cả buổi.
Gần như chi tiết trong hai ngày núi, chúng đều kể hết.
"Mẹ các con giỏi, các con thắng, cảm thấy tự hào. các con thể hứa với một chuyện ?"
"Chuyện gì ạ? Mẹ cứ , chúng con hứa."
"Cuộc thi đối kháng hai ngày qua và cả những gì xảy ở trong quân đội, chỉ với ba , kể cho khác, ?"
"Cả ông bà nội, em trai em gái cũng ?"
"Không , đây chỉ là bí mật của chúng ."
"Nếu các con ngoài kể với khác, sẽ đến quân đội nữa, cũng gặp Bôn Bôn và gia đình của nó."
"Vậy... ạ."
Mặc dù chút hụt hẫng nhưng chúng cũng hiểu mức độ nghiêm trọng của việc tiết lộ bí mật.
"Ngoan lắm!"
Cô bọn trẻ còn nhỏ, thể hiện và chia sẻ những chuyện thú vị với khác. vì những chuyện liên quan đến quân đội, thể hiện , chắc chắn sẽ quan tâm nhiều hơn. Huống hồ, thủ trưởng của Quân khu Kinh thị còn là sư công của chúng...
"Sau các con kể gì, cứ kể với ba . Ba sẽ luôn kiên nhẫn lắng những gì các con ."
"Mẹ ơi, thời gian tới chúng con còn đến chỗ sư công nữa ?"
"Không, các con ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, sách. Sắp đến lúc nhập học ."
"Chúng con thể học vượt cấp ? Những thứ bây giờ chúng con học đều dễ dàng."
"Muốn nhảy lên lớp mấy?"
"Anh Lục Lục hình như nhảy lên lớp 5, là chúng con cũng lên lớp 5 luôn . Chúng con từng bạn cùng lớp với Lục Lục."
"Chỉ cần các con qua kỳ thi nhảy lớp, ba sẽ cản."
"Yeah, , lát nữa con sẽ hỏi Lục Lục cách thi đầu ."
"Vui quá, học xong năm nay, chúng sẽ bạn cùng lớp với Tiểu Ngưu. Như thì tất cả đều là bạn cùng lớp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-920.html.]
"..."
Mấy đứa con ngốc của cô... Nhảy lớp chỉ để bạn cùng lớp với mấy lớn hơn ... Thật là một lý do đơn giản.
Chuyện của bọn trẻ, Thẩm Tri Hạ quá bận tâm. Nếu thực sự giải quyết , chúng sẽ tự lên tiếng, còn nếu chúng gì, chứng tỏ việc diễn suôn sẻ.
Hiện tại, cô đang học năm cuối đại học, lịch học nhiều. Vì , cô chỉ trở về trường khi cần dạy học, còn phần lớn thời gian cô đều ở viện nghiên cứu.
DTV
"Chú Đàm, dự án triển khai một năm, đến thời điểm thành theo kế hoạch ban đầu chỉ còn nửa năm. Tiến độ vẻ như mong đợi."
"Cháu ý kiến gì ?"
"Cháu ý kiến gì ạ."
Dù thì cô cũng dám !
"Hãy để chuẩn tâm lý. Từ tuần , dự án sẽ thêm thứ bảy, nghỉ."
"Được, cháu sẽ thông báo xuống."
Tuần , cô kiểm tra sức khỏe cho Ngụy lão. Kết quả như mong đợi, lẽ vì ông chú ý, bắt đầu thức khuya và ăn uống điều độ.
Cô thể giám sát ông lúc, chỉ thể đẩy nhanh việc nghiên cứu giá đỡ và sớm tiến hành phẫu thuật cho ông.
Việc thêm điều cô mong , nhưng với tình hình hiện tại, đó là bước cần thiết.
"Còn các dự án khác thì ?"
"Các dự án khác vẫn tiến hành theo kế hoạch ban đầu. Nếu trường hợp đặc biệt, thứ Bảy và Chủ Nhật đều nghỉ."
"Suýt chút nữa cháu quên. Ngày 23 tháng là sinh nhật 60 tuổi của chồng cháu. Mời chú qua nhà cùng ăn một bữa cơm ở bên khu Trầm Ngư."
"Đây là sinh nhật lớn, chú chắc chắn sẽ tới."
Đàm Lý từ lâu xem nhà họ Dư và nhà họ Thẩm như ngôi nhà thứ hai của ở thủ đô, còn ngôi nhà đầu tiên là viện nghiên cứu.
Mỗi khi dịp lễ Tết những lúc rảnh rỗi, ông đều ngại đến ăn cơm.
Mọi cảm thấy lạ lẫm gì, quan hệ tự nhiên, hầu như coi ông là ngoài. Điều khiến ông cảm thấy thoải mái, và đó cũng là một trong những lý do ông thích đến.
Tất nhiên, lý do quan trọng nhất vẫn là vì món ăn của nhà họ ngon.