Đầu tháng bảy, đợi Dư Hướng Sâm nghỉ hè, họ dẫn theo cha hai bên và một đám trẻ con, cùng lên máy bay trở về Lam thành.
"Nhị Nha, Tam Nha, hai đứa mỗi đứa trông hai đứa trẻ, đừng để chúng chạy lung tung."
"Dạ , thím ba cứ yên tâm, bọn cháu sẽ trông chừng chúng cẩn thận."
Hai đứa nhỏ nhất là Miêu Miêu và Bảo Bảo, Thẩm Tri Hạ và Dư Hướng Sâm mỗi bế một đứa.
"Mẹ ơi, con xuống chơi."
"Ngoan nào, bây giờ chơi , ở đây đông , sợ . Đợi về nhà con hãy xuống chơi, ?"
"Về nhà còn lâu ạ? tại các thể chơi đất?"
"Không lâu , lát nữa con ngủ một giấc máy bay, tỉnh dậy là đến nhà . Các chơi đất vì các sáu tuổi, còn con mới hai tuổi rưỡi. Đợi đến khi con sáu tuổi, con cũng sẽ chơi cùng các ."
"Con xem, Bảo Bảo bằng tuổi con, em cũng đang ngoan ngoãn trong lòng ba đó thôi, đúng ?"
"Vâng ạ, con chỉ mong mau lớn lên thôi."
DTV
"Thím ba, cháu còn nhớ đầu tiên chúng cháu lên thủ đô chơi, thím còn dùng dây buộc chúng cháu , cho chạy lung tung."
Tiểu Ngưu bây giờ nhớ cảnh lúc đó, vẫn thấy vui. Chớp mắt mà nhiều năm trôi qua.
"Đấy là vì đó chúng tàu hỏa. Trên tàu chỉ đông mà còn lộn xộn. Nếu ở ga lôi các cháu , tìm quả thật khó như lên trời."
Lần họ đông như , dù vài sợ máy bay, nhưng để an , họ vẫn chọn tàu hỏa.
Dù hiện tại máy bay vẫn còn hạn chế, mở rộng cho tất cả .
"Hạ Hạ, tối nay chúng về thôn luôn là ở Lam thành một đêm?"
"Ở một đêm , sáng mai tiện thể mua chút đồ mang về, thì về thôn sẽ chẳng đồ gì cả."
Có lẽ khi về trong thôn sẽ mang lương thực và rau đến cho, nhưng nhà họ đông .
"Thím ba, là để cháu dẫn Tam Nha, Tứ Nha và Tiểu Ngưu về thôn để dọn dẹp nhà cửa ."
"Cũng , các cháu dọn chỗ ở thôi, còn chờ bọn thím về ."
"Dạ, tụi cháu sẽ xem tình hình mà ."
Về đến căn nhà ở đường Hòa Bình, Dư Hướng Sâm và Cao Đại Dũng đến quán ăn quốc doanh mua cơm trưa mang về.
"Mau đến ăn cơm nào!"
"Mẹ ơi, hồi nhỏ chúng con ở đây ? Nhà cũng rộng ghê!"
"Có chứ, nhưng lúc đó các con còn nhỏ hơn Miêu Miêu bây giờ nên chắc nhớ. Lần đầu các con đến đây, còn ở trong bụng đời nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-898.html.]
"Lâu ghê nhỉ!"
" , giờ các con sáu tuổi ."
Sau khi ăn trưa, dỗ lũ trẻ ngủ, Thẩm Tri Hạ và Dư Hướng Sâm xách theo túi quà đầy ắp đến bệnh viện.
"Bác sĩ Thẩm?"
" là chị !"
"Chị về , lâu gặp."
Chung Hoa Mỹ thấy Thẩm Tri Hạ, suýt nữa tưởng nhầm.
"Y tá Chung, đúng là lâu gặp. Mọi vẫn khỏe chứ?"
"Khỏe lắm, chỉ là thỉnh thoảng nhắc đến chị, ai cũng nhớ chị khi còn ở đây."
"Không chị đấy chứ?"
"Ha ha, thể."
"Chị về còn dẫn theo mấy đứa nhỏ, cầm nhiều đồ bất tiện nên chỉ mang chút quà nhỏ . Nhờ em chia cho giúp chị nhé."
"Chị khách sáo quá, chị về thăm chúng em là mừng lắm , còn mang nhiều đồ thế ."
Chung Hoa Mỹ nhận quà cất ngăn tủ bàn tiếp nhận của khoa ngoại.
"Trưởng khoa Đàm ở đây ?"
"Có, nhưng giờ ông đang phẫu thuật, chắc một tiếng nữa mới xong. Chị thể văn phòng ông chờ một lát."
"Được, chị sẽ đợi ở đó."
Rất nhanh, đều Thẩm Tri Hạ về, ai bận cũng kéo đến văn phòng chào hỏi cô.
Đàm Hướng Minh kết thúc ca phẫu thuật, thấy cửa văn phòng đông nghẹt .
"Chuyện gì ? Tìm ?"
"Trưởng khoa Đàm, chú nghĩ nhiều , bác sĩ Thẩm trở về, đều đến gặp chị ."
"Hạ Hạ về ?"
"Mau tránh ! Để !"
"Không ai việc ? Mau việc ! Không thì trừ lương hết giờ!"