Đến hơn 3 giờ chiều, cuối cùng họ cũng thấy tiếng gõ cửa văn phòng.
Thẩm Tri Hạ nhanh hơn Dư Đa Đa một bước, mở cửa văn phòng .
Hai ngoài cửa thấy cô, mắt lập tức đỏ hoe.
"Lớn cả ! Là những trai trưởng thành ."
"Thím ba!"
"Cô út!"
DTV
Hai kìm cảm xúc, lập tức lao ôm chặt lấy cô, òa.
"Thím ba, cháu nhớ thím lắm!"
"Cô út, cháu cũng thế!"
"Mau lau nước mắt , . Đều là những trai lớn cả , vẫn còn giống như hồi bé, cứ hoài ."
"Chỉ là quá xúc động thôi ạ. Bao lâu về, giờ đặt chân nơi , cảm giác yên tâm lạ thường."
"Nhớ nhà ?"
"Nhớ ạ, hơn cả nhớ. Lúc mới , mỗi đêm cháu đều lén trong chăn."
"Còn nữa, cũng khác gì tớ!"
"Thím ba, chúng về nhà ngay ? Bây giờ cháu thể chờ thêm nữa, chỉ về ngay lập tức."
"Về chứ, nhưng về thẳng nhà thế ."
"Chúng sẽ chuẩn một chút, lát nữa mang đến cho họ một bất ngờ lớn."
Mấy xe, từ trường học trở về nhà.
"Đại Dũng, dừng xe ở cổng căn nhà bên trái."
Xuống xe, Dư Đa Đa phụ trách cảnh giới, Thẩm Tri Hạ dẫn họ trong nhà.
Căn bên trái là nơi mua thêm, bên trong mở một lối thông qua cửa. Bình thường, vợ chồng Lý Đông ở đây, cha Dư cũng ở đây khi về nhà.
ban ngày, họ cơ bản đều ở căn bên , ít khi qua bên , điều thuận tiện cho việc chuẩn bất ngờ.
"Đại Dũng, cái thùng giấy lớn mấy ngày mua để ở ?"
"Đợi chút, cất trong phòng, để lấy ngay."
"Thím ba, ba cháu dạo mỗi ngày tan lúc mấy giờ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-892.html.]
"Khoảng hơn sáu giờ chắc sẽ về đến nhà. nếu họ nghỉ, thể sẽ bán hàng ngoài chợ, gần như là bán hết mới về. Anh cháu thì bận hơn chút, khi đến mười giờ tối mới về đến nhà."
"Mọi đều bận ?"
"Đương nhiên , dù ai cũng đang cố gắng tạo dựng một cuộc sống hạnh phúc. Căn nhà mà gia đình cháu đang ở hiện tại là do cháu mua, ba cháu tự mua một căn riêng ở Kinh thị thì càng cố gắng ?"
"Cháu cảm thấy như đang ăn bám ."
"Sao thể như ? Môi trường của các cháu hiện tại khác , trách nhiệm cũng khác ."
"Nhiệm vụ quan trọng của cháu và Tử Mặc bây giờ là kiếm tiền mà là học hành thật . Trong nhà nhiều kiếm tiền , hiện tại thiếu phần các cháu ."
"Mẹ cháu chị cả của cháu bạn trai , còn cháu thì ?"
"Anh cháu , tạm thời chắc là tính đến chuyện cá nhân ."
Hổ Tử bây giờ tìm bạn gái, từ tổn thương đó, chút sợ hãi. Các mối quan hệ quá phức tạp khiến e dè.
"Cháu tìm bạn gái nước ngoài chứ?"
"Không ! Cháu với Tử Mặc đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn chỉ học hành thôi. Với , nếu tìm một cô gái tóc vàng mắt xanh về, cháu chắc chắn sẽ là đầu tiên chấp nhận, kể chắc theo cháu về nước, nên thôi, cứ để về hẳn tính."
"Cũng , dù cháu cũng đến hai mươi tuổi, đợi thêm vài năm cũng ."
"Còn Tử Mặc thì mới mười lăm, nghĩ linh tinh, hiểu ?"
"Yên tâm cô út, bạn gái của cháu đều sẽ do cô kiểm duyệt."
"Thím ba, cháu cũng ..."
Hay là cô mở một công ty mai mối nhỉ? Bây giờ còn kịp đây?
Cao Đại Dũng mang thùng giấy đến.
"Thím ba, thím định bảo chúng cháu trốn trong ?"
" , vấn đề gì ?"
" cái nhét hai đứa cháu ?"
"Được chứ, đó chúng thử mà."
Cái thùng giấy là loại lớn nhất mà Cao Đại Dũng mua từ nhà máy giấy cách đây mấy ngày, mỗi chiều dài, rộng và cao đều một mét. Hai chen chút một chút là thể trốn bên trong.
"Mau thử xem nào."
"Không ngạt thở chứ?"
"Cháu ngốc thế, bên đóng kín, ngạt thì nâng lên một chút ? Hơn nữa, cũng bắt các cháu trốn mãi, lát nữa đến , Đại Dũng sẽ thông báo cho các cháu."