Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 891

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:57:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cậu nhớ là hứa gì với các cháu cả? Hay các cháu nhớ nhầm ?"

"Cậu ơi, lì xì !"

Bảo Bảo ngọ nguậy ghế chậm rãi tụt xuống. Khi chân chạm đất, bé chạy đến ôm lấy chân Thẩm Tri Thu.

"Cậu ơi, lì xì !"

Nhìn thấy bé con đáng yêu thế , trái tim Thẩm Tri Thu như tan chảy.

"Được , sẽ cho lì xì. Cả phần của các con cũng đưa hết cho Bảo Bảo của chúng nhé."

Anh lấy từ túi mấy phong bao lì xì, những chiếc mỏng hơn đều đưa tay bé con.

"Hì hì, tuyệt nhất!"

Bé nhón chân, nhưng phát hiện với tới Thẩm Tri Thu.

"Cậu ơi..."

Hiểu ý bé, Thẩm Tri Thu lập tức cúi xuống. Bé con liền hôn "chụt" một cái lên má , còn để chút nước miếng.

Thẩm Tri Thu chẳng hề bận tâm, ngược còn thấy vui vẻ trong lòng.

Bảo Bảo quả thật thích hai nhất, nào cũng tìm đầu tiên.

Sau khi nhận lì xì từ hai, bé dùng cách tương tự để lấy lì xì từ Thẩm Tri Đông và Thẩm Tri Xuân.

Ôm trong tay hơn chục phong bao lì xì, bé con tít mắt trở chỗ .

"Anh ơi, cầm ."

Nhất, Nhị, Tam và Miêu Miêu lập tức cảm thấy chút ngại ngùng.

"Bảo Bảo, tất cả cho em, em giữ lấy mua đồ ăn."

"Không, giữ lấy!"

Thấy họ chịu cầm, Bảo Bảo liền chia từng cái một: "Của một cái, của em một cái, của một cái, của em một cái..." Sau đó chia hết các bao lì xì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-891.html.]

Chia lì xì xong, mấy đứa nhỏ liền thấy các của lượt đưa những bao lì xì dày dặn mà họ giữ , giao hết cho của chúng - đồng chí Thẩm Tri Hạ.

"Cậu, các cũng thiên vị quá ."

"Tại bao lì xì của dày thế mà của bọn cháu thì mỏng như ?"

"Ai bảo cháu là em gái của chứ."

"Các cháu còn cảm ơn , nếu đến cả mấy cái bao mỏng cũng ."

Cao Đại Dũng và Dư Đa Đa đầu tiên ăn cơm ở nhà họ Thẩm, hơn nữa còn đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ Thẩm Tri Hạ, nên Thẩm Tiền Tiến đại diện nhà họ Thẩm tặng họ một bao lì xì Tết.

"Không, chú Thẩm, bao lì xì chúng cháu thể nhận."

"Nhận , đây là chút lòng thành của gia đình chúng . Sau mong hai cháu vất vả chăm sóc Hạ Hạ."...

Thời gian dần trôi, Thẩm Tri Hạ cũng từ từ quen với việc ngày nào Cao Đại Dũng và Dư Đa Đa cũng theo sát bên cạnh cô.

DTV

Khi học ở trường, cô trao đổi với hiệu trưởng và giảng viên, nên trong giờ học, một cạnh cô, gần cửa nhất.

"Đại Dũng, lát nữa và Đa Đa tiếp tục ở trường học, lái xe sân bay đón hai về. Đón xong thì cần về nhà, cứ đưa thẳng họ đến văn phòng ."

"Được, vấn đề."

Dù việc họ theo khiến cô còn cảm giác tự do như , nhưng cũng những mặt lợi ích nhất định.

Đôi khi cô cần giúp đỡ chuyện gì, Cao Đại Dũng sẽ thể cô chạy việc, còn Dư Đa Đa thì chắc chắn thể rời cô nửa bước.

Hai họ vui lòng hỗ trợ, hề cảm thấy khó chịu chút nào.

Sau khi theo sát cô, họ mới phát hiện rằng cô thực sự bận rộn, chỉ cần đến trường dạy học mà thời gian khác còn việc ở viện nghiên cứu.

Ở trường, cô vẫn thể di chuyển qua giữa các lớp học, nhưng tại viện nghiên cứu thì khác , đôi khi cô việc trong phòng thí nghiệm cả ngày trời.

Họ chỉ thể đợi bên ngoài phòng thí nghiệm, chỉ di chuyển khi vệ sinh hoặc lấy đồ ăn.

Dù Thẩm Tri Hạ bảo họ cần túc trực cùng một lúc, thể phiên nghỉ ngơi trong văn phòng, nhưng hai họ cứng rắn, trừ khi cô giao nhiệm vụ, họ sẽ rời nghỉ ngơi.

 

Loading...