Bữa cơm tất niên tối nay vô cùng náo nhiệt. Ngoài những tân binh và chiến sĩ trực ban, tất cả đều phép uống một chút rượu.
Không ngoại lệ, ngoài các lãnh đạo lớn, Dư Hướng Sâm và Thẩm Tri Hạ là những mời rượu nhiều nhất.
"Phó lữ trưởng Dư, chị dâu, danh tiếng của hai vợ chồng chị thật sự vang danh khắp quân khu. Ly rượu , chị thế nào cũng uống, để chúng thể hiện lòng kính trọng."
"Tình cảm nhận, rượu thì uống thôi. Chúng còn năm đứa trẻ cần chăm sóc nữa."
"Phó lữ trưởng Dư, đừng đùa. Anh xem bên , bọn trẻ thật sự cần chị chăm sóc ?"
Chiến sĩ mời rượu chỉ tay về phía năm đứa nhỏ đang tản ở các bàn khác .
Mấy đứa nhỏ đang cầm ly nước giải khát đặc biệt chuẩn cho chúng, bắt chước lớn mời rượu từng chút một.
"Anh chị yên tâm, nhiều tân binh uống rượu, tính thì mười hai mươi bọn họ thể chăm một đứa trẻ."
DTV
"Ý các là ly bắt buộc uống, đúng ?"
"Haha, đúng ."
"Nếu say, vợ chăm sóc ."
"Anh đừng đùa nữa. Ai mà tửu lượng của , ngàn ly say."
"Được , uống thì uống. , chỉ ly thôi đấy."
"Không vấn đề gì!"
Uống xong ly , chuyện đó để hẵng .
Mặc dù nhiều mời rượu nhưng cũng ai ép buộc cạn ly, chỉ cần vui là .
"Vợ , em ăn nhiều một chút, mấy chiếc sủi cảo ngon lắm."
"Cha , hai cũng ăn , hôm nay thứ đều thiếu ."
"Được, cần lo cho cha , các con cũng ăn ."
Thẩm Tri Hạ vốn định qua xem mấy đứa trẻ ăn uống gì , sợ chúng chỉ mải uống nước.
Kết quả, đầu tiên đón năm mới cùng nhiều thế , mấy đứa nhỏ rõ ràng phấn khích thôi, thậm chí còn vây quanh bắt hát.
"Mấy đứa nhỏ tự nhiên như ở nhà , bắt đầu tổng duyệt tiết mục cả . Em Nhất Nhất kìa, cái dáng vẻ hào hứng của nó, tươi đến nỗi đôi mắt to tròn gần như híp tịt ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-887.html.]
"Cảm giác như đột biến gen , sinh năm đứa nhỏ nghịch ngợm như thế ."
"Cũng , so với việc lúc nào cũng bám riết lấy ba , thích chúng thể chơi với bất kỳ ai hơn, như thế em sẽ chúng chiếm hết thời gian."
"Thôi , em xuống tiếp tục ăn cơm . Không cần để ý đến bọn trẻ, nhiều thế , chúng đói ."
Sau bữa cơm tất niên, Thẩm Tri Hạ trốn, nhưng trốn .
"Chị dâu, mau thôi, bọn em sắp xếp chỗ nhất cho nhà ."
"Hay là... về ..."
"Về gì mà về, nhanh lên, bảy giờ là bắt đầu , bây giờ sáu giờ rưỡi."
Thế là Thẩm Tri Hạ mấy nhà chiến sĩ đến thăm kéo đến hội trường.
"Mẹ ơi, mau qua đây, chương trình sắp bắt đầu . Đây là chỗ bọn con giữ cho ."
Năm đứa nhỏ bảo vệ một chiếc ghế ở hàng thứ ba, giữa trung tâm, xuống. Bên cạnh là cha Dư. Còn Dư Hướng Sâm, vì xem là nửa lãnh đạo, ở vị trí phía cùng lãnh đạo.
"Còn các con thì ? Các con ?"
"Mẹ cứ , đừng lo cho bọn con. Bọn con chỗ riêng ."
Thẩm Tri Hạ xuống, liền thấy năm đứa nhỏ nhà tươi chạy .
Cô theo hướng chúng chạy, ngờ ở phía hàng ghế của lãnh đạo, chẳng từ lúc nào đặt năm chiếc ghế nhỏ. Năm đứa nhỏ thản nhiên, vô tư xuống, chút ngại ngần.
là vị trí lựa chọn từ trời, còn hơn cả lãnh đạo.
"Nguyên Bảo, hỏi Hướng Sâm, mấy cái ghế là thế nào."
"Chủ nhân, là do các chiến sĩ chuẩn , sư phụ của cô cũng đồng ý."
Được ... nếu đều ý kiến, trong dịp Tết thế cô cũng mất vui.
Đây là đầu tiên kể từ khi xuyên , cô thưởng thức một chương trình văn nghệ.
Nhiều năm xem bất kỳ hoạt động nghệ thuật nào khiến cô cảm giác giống như chương trình Tết của thế giới tương lai, nhưng bầu khí tại đây thì sôi động hơn nhiều.
Từ khi chương trình bắt đầu đến khi kết thúc, gần như ngớt những tràng pháo tay.
Cô thể thấy rõ năm đứa con đang ở hàng ghế đầu của . Chúng múa may tay chân, thỉnh thoảng còn lên vỗ tay reo hò, khiến cô vui ngại.