Sau khi qua tiểu niên, công việc của Thẩm Tri Hạ tại viện nghiên cứu vẫn kết thúc, cô còn tham gia một cuộc họp để trình bày báo cáo.
Ban đầu công việc thuộc trách nhiệm của chú Đàm với tư cách là viện trưởng. Tuy nhiên, ông lấy lý do rằng phần lớn các dự án năm nay đều do Thẩm Tri Hạ chủ trì, ai rõ ràng hơn cô về những dự án mà viện thực hiện, nên kiên quyết yêu cầu cô báo cáo.
Nói thẳng , ông chỉ lười biếng, chuẩn báo cáo mà thôi.
Bị ông thúc ép ngừng, cuối cùng Thẩm Tri Hạ đành đồng ý .
Cuộc họp bắt đầu lúc hai giờ chiều. Sau khi các viện ở thủ đô báo cáo xong, sẽ cùng ăn một bữa cơm.
DTV
"Vợ ơi, tối cần đón em ?"
Anh mới về hai ngày mà vợ cả buổi chiều lẫn tối, khỏi bứt rứt.
dù đây cũng là công việc của Thẩm Tri Hạ, thể gì, chỉ là bây giờ chờ đợi ở nhà đổi thành .
"Không cần phiền , em tự lái xe , ăn xong sẽ về ngay."
"Không , thể xe tới tìm em, cùng em về."
"Chắc em xong việc cũng tám giờ, lúc đó gì còn xe nữa?"
"Nếu xe, sẽ chạy bộ đến, dù cũng chỉ bảy tám cây ."
Hồi còn ở trong quân đội, từng vác hành lý nặng hàng chục cân chạy việt dã xa đến 25 cây , vài cây thế chẳng là gì.
"Sao em thấy dạo bám thế nhỉ?"
"Chủ yếu là vì em lái xe về một buổi tối, yên tâm."
Không hiểu hôm nay Dư Hướng Sâm cứ cảm giác bất an, nhưng rõ nguyên nhân. Để xoa dịu nỗi lo lắng trong lòng, quyết tâm tối nay sẽ đón vợ về nhà.
Mặc dù yên tâm vì lý do gì, nhưng cuối cùng Thẩm Tri Hạ cũng từ chối. Đằng nào cũng định chạy bộ để đón cô, cứ để tiêu bớt năng lượng, tránh để buổi tối chịu yên.
"Buổi tối em còn ăn cơm cùng , nhanh nhất cũng tám giờ mới xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-874.html.]
"Được, sẽ đợi em ở cửa nhà hàng tám giờ."
Thỏa thuận xong thời gian, Thẩm Tri Hạ tự lái xe tới nơi họp.
Cô đến khá muộn, bây giờ là 1 giờ 50 chiều.
Đàm Lý ở bậc thang cửa hội trường, sốt ruột ngang dọc, sợ Thẩm Tri Hạ sẽ "bỏ bom" ông, cuối cùng ông tự lên báo cáo, trong khi ông chẳng chuẩn gì cả.
"Viện trưởng Đàm, ông gì ? Sắp bắt đầu ."
" đang đợi , chắc cô sắp đến."
"A, , Hạ Hạ, nhanh lên!"
Cuối cùng, ông cũng thấy một chiếc xe màu đen dừng ở bãi đậu xe chỉ định bên cạnh hội trường.
"Viện trưởng Lý, , nghiên cứu viên của viện chúng đến ."
Đàm Lý vội chạy tới bên xe đón cô, dáng vẻ khác gì trợ lý riêng của Thẩm Tri Hạ, giống một viện trưởng chút nào.
"Cuối cùng cháu cũng tới, chú còn tưởng cháu đến chứ."
"Sao thế , cháu là giữ chữ tín. Đã đồng ý thì sẽ dễ dàng nuốt lời."
"Đi nhanh nào, chỉ còn vài phút nữa là cuộc họp bắt đầu."
Thẩm Tri Hạ theo Đàm Lý bước phòng họp, đó là một căn phòng khá lớn, chính giữa đặt một chiếc bàn dài bảy tám mét. Lúc , ngoại trừ vị trí chủ tọa và một ghế trống, các chỗ khác đều kín . Thậm chí phía những còn thêm một hai hoặc .
"Hạ Hạ, cháu ở bàn chính, chú phía cháu là ."
"Này lão Đàm, Viện Nghiên cứu Y học các ông lãnh đạo ? Sao đây gì?"
"Lãnh đạo gì chứ, chú đùa . Vì mặt viện nghiên cứu của báo cáo. Viện trưởng Đàm đổi vị trí giữa chừng, tránh ảnh hưởng đến tiến trình cuộc họp, nên xuất phát từ lợi ích chung, ở vị trí ."
Nói xong, Thẩm Tri Hạ xuống ghế, thèm để ý đến gương mặt đầy tức giận của nữa.