Tám mươi phần trăm nhân viên đều là cựu quân nhân, họ ơn vì một công việc như , nên tất nhiên đòi hỏi quá nhiều.
Nhiều , đặc biệt là những cụt tay hoặc chân, ban đầu về nhà, vì trở thành gánh nặng cho gia đình.
Thậm chí còn từng nghĩ tới việc tìm một nơi ai mà sống nốt cuộc đời. nhà máy cho họ hy vọng để tiếp tục sống.
Họ còn cảm thấy là vô dụng nữa, bởi hóa họ vẫn nhiều việc, chỉ còn nhận lương hàng tháng, cuối năm còn tiền thưởng.
Ban đầu thấy nhà máy bận rộn như thế, họ định ở .
giám đốc tuyển một đợt công nhân tạm thời, vì những vốn định về nhà cũng quyết định về một chuyến, để thăm cha già, cho họ rằng họ vẫn sống và thể kiếm tiền.
"Hạ Hạ, đây là báo cáo của năm nay, em xem qua ."
"Còn của nhà máy may và cửa hàng quần áo nữa, đều ở đây."
Mấy trai cầm báo cáo tới nhà họ Dư.
Thẩm Tri Hạ xem kỹ, chỉ lật đến trang cuối cùng để xem lợi nhuận ròng cả năm của hai xưởng.
Không tệ, còn hơn cô dự đoán nhiều. So với các nhà máy quốc doanh thông thường, doanh thu lớn hơn nhiều, lợi nhuận thì càng thể so sánh .
"Hạ Hạ, phần cổ tức của em, cần bọn gửi ngân hàng giúp ?"
"Không cần vội, mấy ngày tới các tìm sư phụ em để đối chiếu phần lợi nhuận cần chuyển cho quân đội, đó trừ phần của các ."
"Còn phần của em, cứ để tạm trong tài khoản của nhà máy, khi nào cần em sẽ dùng."
"Được, theo lời em ."
"Hai nhà máy đều sẽ nghỉ ngày 27, Tết một ngày sẽ tổ chức tiệc tất niên ở một nhà hàng lâu đời. Em tham gia ?"
Thẩm Tri Hạ suy nghĩ một lát gật đầu.
"Các cần giới thiệu em gì, em chỉ đưa ba và các con tới góp vui thôi."
"Không vấn đề gì, là em thích nổi bật mà."
DTV
Trước tiểu niên một ngày, Dư Hướng Sâm tối muộn mới lặn lội trở về.
"Sao gọi điện bảo em đón ?"
"Trời lạnh thế , để em chạy chạy , nỡ."
"Em chỉ trong xe thôi mà, ngược gió ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-873.html.]
"Ăn tối ?"
"Chưa."
"Vậy tắm , em nấu cho một bát mì."
Quần áo bẩn thỉu, chỗ còn rách, khác gì lang thang trong rừng núi một thời gian.
"Hạ Hạ, cháu đói ?"
Triệu Thu Liên đang dọn dẹp bếp thấy cô , vội vàng hỏi.
"Hướng Sâm về , ăn tối, nên cháu nấu bát mì cho ."
"Hay là cháu nghỉ , để thím nấu cho."
"Không cần thím Triệu, thím nghỉ ngơi , để cháu là ."
"Vậy , gì thì gọi thím nhé."
Dư Hướng Sâm tắm xong bước phòng khách, theo là năm đứa nhỏ.
"Sao các con về phòng ngủ, theo ba gì?"
"Chúng con tới giám sát ba ăn cơm."
"Về phòng ngay, giám sát là đủ ."
lời của tác dụng, cả năm đứa đồng loạt xuống ghế, chằm chằm Dư Hướng Sâm, khiến ăn mì mà cảm thấy áp lực vô cùng.
Sau khi ăn xong, năm đứa nhỏ theo chân và Thẩm Tri Hạ về phòng.
"Làm gì thế?!"
"Ba ơi, chúng con quyết định tối nay sẽ ngủ cùng ba ."
"Nhất, Nhị, Tam, các con mấy tuổi ? Còn đòi ngủ với ba ?"
"Chưa đến sáu tuổi ạ."
"Giường nhà đủ chỗ cho nhiều như thế !"
"Không ạ, nhà giường gấp, chúng con kê bên cạnh giường của ba , ngang năm đứa là ."
Dư Hướng Sâm cảm thấy bất lực. Anh vốn định tối nay cùng vợ tâm sự đôi chút, nhưng... Haizz... Con ruột, đ.á.n.h thì nỡ, mắng càng ...