Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 869

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:57:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn đường càng lúc càng vắng vẻ, Nhất Nhất và Tam Tam cuối cùng cũng nhận .

"Ba ơi, đường công viên giải trí hình như hướng ."

"Ba công viên giải trí, là các con tự đoán thôi. Điểm đến là nơi mà các con từng ở, quân khu thủ đô. Các con gặp sư công đấy."

"Vui ? Bất ngờ ? Thú vị ?"

"..."

"Bây giờ xuống xe còn kịp ?"

"Có thể."

"Con thể chọn bây giờ xuống xe, đó tự bộ hoặc chạy bộ đến đó. Còn việc đầu về nhà thì thể, vì dù con chạy nhanh đến , ba cũng sẽ nhanh chóng tóm các con."

"Thật quá bạo lực."

" !"

"Cách cho sự hòa thuận giữa cha con chúng ."

"Không , cùng lắm ba về nuôi Miêu Miêu và Bảo Bảo. Năm đứa trẻ, kiểu gì cũng một hai đứa ngoan ngoãn."

"Haiz... ông trời ơi, ông con thất vọng đến thế nào ?"

Giữa tiếng than phiền của Nhất Nhất và Tam Tam, chiếc xe dừng cổng quân khu.

"Được , đừng rên rỉ nữa, mau xuống xe ."

"Mẹ ơi, dù sự thật thể đổi, nhưng con thể xin ở đây huấn luyện cùng chúng con một ngày ? Chỉ một ngày thôi ?"

"Con trong lúc nghỉ ngơi những buổi huấn luyện gian khổ, thể cảm nhận chút ấm của tình ."

"Haha, , sẽ chiều con."

Thẩm Tri Hạ mỉm . Thật , cô vốn định ở đây cùng chúng một ngày, nên coi như đây là phần thưởng dành cho lũ trẻ, nhất cử lưỡng tiện.

Cả gia đình thuận lợi quân khu, gặp ai cũng chào đón nồng nhiệt.

thậm chí còn tiến bế bổng ba đứa nhỏ lên.

"Các cháu đến ? Lại đến nhận huấn luyện ?"

"Ôi, tụi cháu cũng , nhưng mà một cha một là một. Đánh thì , chạy thì thoát, chỉ đành đến để thỏa mãn tâm nguyện của ông thôi."

"Haha, sợ ba cháu sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g cháu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-869.html.]

"Đã đến tận đây , cháu chẳng còn quan tâm nhiều thế nữa. Bị đ.á.n.h và phạt nghiêm chắc cũng chẳng khác là bao."

"Được , đừng nghịch nữa, mau xuống . Chúng tìm sư công ."

Trước đó, Thẩm Tri Hạ gọi điện cho Thôi Khải. Lúc , ông đang ở văn phòng chuẩn pha .

"Hạ Hạ, mau qua đây, pha cho sư phụ một tách nào."

"Sư phụ, thầy ăn sáng ? Nếu thì con khuyên uống lúc bụng rỗng ."

"Ăn lâu ."

"Trà con đưa, thầy còn uống hai , Tiêu Bằng lấy hết ."

DTV

"Trùng hợp ghê, xe con sẵn hai hộp, lát nữa con mang qua cho thầy."

"Lần các con đem ba đứa nhóc đến đây ?"

"Không, Hướng Sâm ở , sẽ tự dẫn dắt."

"Cũng , bây giờ đang là mùa đông, nó ở bên cạnh bọn trẻ thì sẽ yên tâm hơn. Nếu , lúc tắm hoặc buổi tối ngủ, thầy cũng lo chúng sẽ cảm lạnh."

"Làm gì mà yếu đuối thầy. Tuy chúng còn nhỏ, nhưng khả năng tự lập cũng tệ ."

"Không chỉ thầy, mà cả sư mẫu của con cũng lo đấy. Lần còn bảo nếu , bà sẽ đến đón chúng về nhà ngủ."

"Đừng thế mà thầy, chúng là con trai mà, nuông chiều quá ."

"Cũng tại chúng còn bé quá. Đợi đến mười tuổi thì chuyện sẽ khác."

Thẩm Tri Hạ lo lắng như họ. Dù gì, bọn trẻ đều lớn lên nhờ nước linh tuyền. Trừ khi chúng tự ngã hoặc va đập, còn thì hiếm khi cảm.

"Hôm nay viện nghiên cứu bận ?"

"Hôm nay con xin nghỉ một ngày, hứa sẽ ở đây cùng chúng huấn luyện một ngày."

"Vậy thì , nhân lúc hôm nay cả con và Hướng Sâm đều ở đây, thầy cũng rảnh, các con luyện tập thử, để thầy xem con thụt lùi ."

"..."

"Sư phụ, thầy đùa chứ?"

"Hôm nay? Bây giờ? Chuyện ... đột ngột ?"

"Đột ngột ? Bây giờ khó để thầy gặp hai vợ chồng con cùng một lúc, hiếm lắm mới cơ hội, kiểm tra thành quả dạy dỗ của Hướng Sâm mấy năm qua thì uổng quá."

 

Loading...