Mẹ Lưu trò chuyện xã giao với Dư Hướng Sâm vài câu chuyển ánh mắt sang Thẩm Tri Hạ.
"Thím ba của Tâm Viện, da em thật sự quá, căng mịn, chẳng hề giống một năm đứa con. Ai mà chắc còn tưởng em cùng thế hệ với bọn trẻ Tâm Viện chứ."
Thẩm Tri Hạ liếc qua Dư Hướng Sâm bên cạnh, thấy biểu lộ gì, lẽ miễn nhiễm với mấy lời kiểu .
Nếu vì gả cho Dư Hướng Sâm, cô chẳng cùng thế hệ với bọn trẻ , dù cô cũng chỉ hơn Lưu Hạo hai tuổi.
"Em chỉ là ăn uống ngủ nghỉ điều độ, gì lo lắng nên thôi."
"Vừa nãy là em lái xe đúng ? Ở thủ đô, đầu chị thấy phụ nữ lái xe đấy."
"Phải, em lái."
"Chồng em bế hai đứa nhỏ, em lái xe thì tiện hơn."
Thẩm Tri Hạ đối với kiểu xã giao chút quen, cảm thấy gượng gạo.
"Chị Triệu, chị cứ tiếp khách , chúng em . Ba đứa lớn , sợ chúng chạy lung tung."
"Được, , bên ngoài lạnh, đừng để hai đứa bé bệnh."
Sau khi trong, Thẩm Tri Hạ thực sự tìm ba đứa lớn, mà giao Miêu Miêu cho Dư Hướng Sâm, nhờ trông bọn trẻ. Còn cô tìm một góc xuống, qua rôm rả.
Tối qua cái chịu già ầm ĩ đến tận nửa đêm, giờ cô chỉ yên tĩnh nghỉ ngơi.
Chủ yếu là cô cũng mấy lời xã giao phiền phức, mệt mỏi lắm.
Người nhà họ Dư thường thấy cô biểu cảm gì thì thường đến bắt chuyện. Bởi đa những lúc như vì cô vui, mà là cô mệt.
"Lệ Bình, hai vợ chồng trẻ chị tiếp dắt theo năm đứa con là gì với thông gia của chị ?"
"Sao thấy phụ nữ trẻ đó vẻ lạnh nhạt? Chị xem, cô một chẳng chuyện với ai."
" , nhưng gia cảnh vẻ . Nhìn quần áo mấy đứa trẻ nhà họ mặc kìa, chỉ cần cũng là hàng đắt tiền. Cả chiếc xe nữa, cô tự lái đến luôn. Rốt cuộc lai lịch thế nào? Kể cho chúng chút ."
Người nhà họ Lưu thấy Thẩm Tri Hạ và gia đình cô rời liền kéo gần phía Trần Lệ Bình.
"Đó là chú thím ba của con dâu ."
"Chú ba đó chính là việc ở viện nghiên cứu ?"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-867.html.]
"Ừ, nhưng Hạo Tử bây giờ còn ở viện nghiên cứu nữa, mà vẫn đang học đại học."
"Chiếc xe họ lái đến là thuê để vẻ ?"
" thấy khả năng, chẳng họ từ nông thôn lên ?"
Trần Lệ Bình lạnh trong lòng.
Một đám nịnh hót kẻ mạnh, khinh thường kẻ yếu, chút tình . Nếu vì họ là họ hàng, bà thật sự chẳng mời họ đến đây ăn cơm.
"Từ nông thôn lên thì ? Chẳng cả gia đình họ đều là sinh viên đại học ? Người học đại học cũng đều việc cả, ở thủ đô tìm gia đình nào như lẽ cũng khó đấy!"
"Xe của họ là xe thuê, là xe nhà họ mua đấy. Mấy thấy quần áo của bọn trẻ nhà họ mặc ? Một gia đình như thì thể kém đến mức nào?"
" thím ba của con dâu chị gan thật đấy, để chồng trông con còn thì đó thảnh thơi, chẳng chuyện với ai."
"Đổi là con dâu nhà dám , đuổi nó về nhà đẻ ."
" , là kiểu đảm đang, chỉ cái xinh thì ích gì, thể lấy mà ăn ."
"Suỵt, nhỏ thôi, cô đang qua bên kìa."
Thẩm Tri Hạ cần đến gần cũng mấy họ hàng nhà họ Lưu đang bàn tán về .
Mấy đó tụm với , liếc mắt về phía cô chỉ một .
"Đừng chỉ vẻ ngoài mà đ.á.n.h giá khác. Thím ba của Tâm Viện lợi hại hơn các chị tưởng nhiều."
"Lợi hại đến mức nào?"
"Dựa việc trong nhà họ Dư, chuyện đều do cô quyết định. Ngay cả cha chồng, bác cả, lẫn ông nội của con dâu cũng đều theo cô ."
"Các chị nghĩ xem, một như liệu đơn giản ?"
Trần Lệ Bình đôi co với mấy họ hàng nữa. Toàn là ếch đáy giếng mà thôi.
Dù rõ Thẩm Tri Hạ cụ thể gì, nhưng qua khí chất toát từ cô , cộng với những lời Hạo Tử bóng gió, bà cũng thể đoán thím ba của Tâm Viện chắc chắn đơn giản.
Hơn nữa, khi tổ chức tiệc đính hôn, Hạo Tử còn đặc biệt dặn dò. Có thể đắc tội bất kỳ ai, nhưng tuyệt đối đắc tội với Thẩm Tri Hạ. Nếu , chuyện giữa con trai và Tâm Viện thể sẽ tan vỡ ngay khi cưới.
Bởi vì dù xảy chuyện gì, cả nhà họ Dư chắc chắn đều về phía cô .