Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 850

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:13:04
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc nghỉ giữa các bài tập, cả doanh trại đều rằng ba "tân binh nhí" mới đến. Mọi tranh thủ thời gian rảnh để qua xem.

Ba nhóc con vì động tác chuẩn nên đang huấn luyện viên phạt tư thế quân đội, cử động, chịu sự quan sát của tất cả.

"Ôi chà, hiếm thật, là ba em sinh ba, y như ."

"Làm phân biệt ai là ai đây?"

"Nhìn cổ áo của chúng kìa, , Nhất, Nhị, Tam."

"Sao thấy chúng quen quen nhỉ? Để nghĩ xem..."

Người gãi đầu suy nghĩ.

" nhớ , đây là con trai của Phó lữ đoàn Dư. Lần còn bế một trong ba đứa, ngờ còn hai đứa nữa."

Dư Hướng Sâm lâu đạt thành tích xuất sắc nhờ nghiên cứu của , đóng góp lớn cho quân đội, nên thăng chức, giờ là Phó lữ đoàn.

Tiêu Bằng dự họp bên ngoài về, doanh trại tân binh mới, mà đang phạt tư thế quân đội ngoài sân tập. Không hề nhận thông báo về việc , ông vội vàng qua kiểm tra.

Nhanh chóng đến sân tập, ông thấy một đám đông vây quanh, lập tức quát lớn.

"Tất cả đang gì đấy! Không tập luyện mà đây gì! Muốn phạt hết cả lũ ?!"

"Chào Sư trưởng Tiêu!"

DTV

Sau khi chào, nhanh chóng chạy tản , sợ xử phạt.

Đám đông tan, ba nhóc mặc áo xanh lá ngắn tay, đang ở tư thế quân đội xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Bằng.

"Ồ, chẳng là mấy nhóc nhà Hướng Sâm ?"

Ông thật sự ngờ, ba tân binh mới đến là ba nhóc con bé xíu.

"Lý Quân, là huấn luyện viên chịu trách nhiệm đào tạo bọn chúng ?"

"Báo cáo Sư trưởng Tiêu, đúng ."

"Ai đưa bọn chúng đến?"

"Là Thủ trưởng Thôi đưa đến, bảo huấn luyện bọn chúng theo tiêu chuẩn của lính mới nhập ngũ."

"Phạt bao lâu ?"

"Đã gần nửa tiếng, sắp xong ."

"Haha, thú vị thật."

Lúc gần đến giờ ăn trưa, nhưng Tiêu Bằng vội rời , mà bóng râm quan sát ba nhóc con.

Ba đứa chỉ giống như đúc mà biểu cảm mặt cũng gần như y hệt, đều đầy vẻ bướng bỉnh, chịu thua. Nếu thể giữ huấn luyện, chắc chắn chúng sẽ là những nhân tài sáng giá trong tương lai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-850.html.]

Cha của chúng giỏi như ,"hổ phụ sinh khuyển tử," lẽ các con cũng sẽ kém.

Thôi Khải đến xem tình hình, thấy ba đứa nhóc đang ở tư thế quân đội, còn Tiêu Bằng thì bóng râm chằm chằm bọn chúng như thể đang săn mồi.

"Bằng Tử, về văn phòng mà đây gì?"

"Thủ trưởng!"

Tiêu Bằng lập tức dậy, chào Thôi Khải theo nghi thức quân đội.

" thấy chúng là những mầm non . Nhỏ thế phạt nửa tiếng mà vẫn c.ắ.n răng chịu . Nếu giữ huấn luyện, chắc chắn sẽ xuất sắc."

"Chỉ để chúng đến đây rèn luyện một chút thôi."

"Thằng hai thì , nhưng hai đứa còn ở nhà nghịch ngợm quá mức. Hướng Sâm thời gian nên giao chúng cho ."

"Nhất Nhất, Nhị Nhị, Tam Tam, lệnh, nghỉ!"

"Buổi huấn luyện sáng nay đến đây thôi. Hai giờ rưỡi chiều, tập trung tại đây, ?"

"Nghe rõ!"

"Tốt, nghiêm! Giải tán!"

"Cảm ơn huấn luyện viên!"

Qua buổi sáng huấn luyện, ba nhóc con mệt lả, thèm để ý đến Thôi Khải đang ở bóng râm, liền bệt xuống đất, chịu dậy.

"Làm gì thế? Mau đây!"

"Hu hu, sư công, cháu về nhà. Cháu mệt quá."

"Sư công, chân cháu đau lắm."

"Đứng dậy , sư công dẫn các cháu ăn cơm."

"Hu hu, cháu mệt quá, dậy nổi."

"Nhất Nhất, Nhị Nhị, Tam Tam, lệnh, lên!"

Nghe thấy lệnh, ba đứa nhóc đành nhịn đau ở chân, từ từ bò dậy, bước đến bên cạnh Thôi Khải.

Ba em cùng ôm lấy chân Thôi Khải, Tam Tam nhịn nữa, bật .

"Hu hu, sư công, cháu về nhà."

"Đàn ông con trai, mới nửa ngày lóc như . Năm xưa, khi các cháu theo sư công học võ, dù khổ, mệt, đ.á.n.h đau đến , các cháu cũng bao giờ kêu than, càng như các cháu, động một tí là nhè."

"Thật ? Mẹ cháu cũng huấn luyện như ạ?"

 

Loading...