Ăn trưa xong, khí vẫn nhộn nhịp, Lưu Hạo lén lút tìm đến Dư Hướng Sâm.
"Anh Dư."
DTV
"Làm gì mà cứ rụt rè thế, đây giống ?"
"He he, chỉ với một chuyện."
"Nói , đang đây."
"Chú Dư."
"..."
"Chú? chỉ lớn hơn tầm mười tuổi thôi, gọi chú thì sượng đấy."
"Chỉ ăn một bữa cơm trưa thôi mà, chuyện gì xảy khiến đổi thế ?"
Nói là ăn trưa, nhưng rõ ràng là ba tiếng trò chuyện đó.
"Chú Dư, chú thấy cháu thế nào? Cũng đáng tin đúng ?"
"Tạm ."
Dư Hướng Sâm sớm ý đồ của , nhưng vẫn giả vờ như gì, phối hợp với màn diễn của .
"Chú nghĩ cháu cháu rể của chú ?"
"Cháu rể? Cháu rể nào?"
"Chính là... chính là đồng chí Dư Tâm Viện, cháu... cháu cảm thấy cháu... , cháu cảm thấy cô , ..."
Cậu lúng túng diễn đạt thế nào.
Trước đây, Dư là đồng nghiệp, là lãnh đạo. Giờ đổi thành vai trò phụ của cô gái mà thích, khiến chuyện thế nào.
Cảm giác căng thẳng khi chuyện với bậc trưởng bối như sắp nghẹt thở.
"Cậu , lớn hơn Tâm Viện nhà chúng ít , nó mới mười tám tuổi thôi đấy."
"Chú Dư, những chuyện tình cảm, cháu cũng thể ngăn nổi."
"Vả , cháu chú Dư lớn hơn thím Dư chỉ sáu tuổi nhỉ."
"..."
Thật cách chuyện, đừng nữa thì hơn.
Hạ Hạ vốn trẻ hơn ít, dù sinh hai con, nhưng vẫn như cô gái đôi mươi.
Rất nhiều gặp cô đều nghĩ cô chỉ hai mươi mấy tuổi. So sánh như , cách tuổi tác giữa họ càng lớn hơn.
Không , tối nay nhất định để vợ chăm sóc da cho , nếu vài năm nữa, khi nghĩ là cha của Hạ Hạ.
"Về chuyện tình cảm của con cháu, chúng sẽ can thiệp, vẫn để con cháu tự tìm hiểu. Nếu hợp , chúng sẽ phản đối, nhưng nếu hợp, đừng dây dưa rõ ràng."
"Hơn nữa, , nếu dám ức h.i.ế.p cháu gái , tha cho ."
"Chú Dư yên tâm, cháu nghiêm túc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-844.html.]
"Chú cũng cháu từ đến giờ từng yêu ai, đối với tình cảm cực kỳ thận trọng."
Nếu thực sự thích cô , mở miệng, huống chi lớn là Dư Hướng Sâm. Cậu mà bậy thì chẳng khác nào tìm c.h.ế.t.
"Chú Dư, cháu nữa, đây."
Nói xong, Lưu Hạo chạy sang sân bên cạnh. Cậu tranh thủ thời gian trò chuyện thêm với đồng chí Dư Tâm Viện, cố gắng để ấn tượng trong lòng cô .
Lưu Hạo , Thẩm Tri Hạ bê một đĩa trái cây đến.
"Sao thế? Đồng chí Lưu chuyện gì ?"
"Ừ, nhóc đó gọi là chú ."
"Haha, chú Dư!"
"Vợ , em đừng quên, gọi là chú, đồng nghĩa với việc gọi em là thím. Cậu chỉ nhỏ hơn em hai tuổi thôi."
"Thì chứ? Dù lớn hơn em, chỉ cần là yêu của cháu em, em mãi mãi là bề của ."
"Anh cứ tưởng em sẽ để ý khi gọi già cơ."
"Ấy, chẳng tại em lấy ông chồng lớn hơn em nhiều tuổi ."
"..."
Người khác trêu già, thấy cả. vợ , thật sự cảm thấy đau tim.
"Vợ , tối nay em bôi gì đó lên mặt nhé, ?"
"Haha, đồng chí Dư, cũng sợ già ?"
"Có cô vợ trẻ xinh như em, sợ ."
"Mà em , Lưu Hạo lòng Nhị Nha đúng ?"
"Vợ , em gắn camera ở đó ? Sao em là Nhị Nha chứ Đại Nha?"
"Anh đúng là ngốc, Đại Nha bây giờ đang ở trong bếp bên ."
"Lưu Hạo vội vàng chạy qua, chắc chắn vì Đại Nha."
" là Nhị Nha."
"Ban đầu còn nghĩ tuổi của Lưu Hạo hợp với Đại Nha hơn."
"Anh đừng lấy tuổi tác nữa, thì tổn thương chỉ thể là thôi."
Thôi ... Vừa Lưu Hạo công kích tuổi tác, chịu đủ .
"Thật em nghĩ Lưu Hạo và Nhị Nha hợp hơn đấy. Đại Nha chắc sẽ thích ."
"Sao em nghĩ ?"
"Lưu Hạo tuy hơn hai mươi nhưng tính cách phần đơn thuần, hiếu động. Đại Nha chắc sẽ thích trưởng thành hơn, còn Nhị Nha thì ngược ."
"Cứ để bọn trẻ tự phát triển . Chúng tạo cơ hội, nắm bắt , xem chúng thôi."