"Lão tam, , em dành nhiều thời gian với chúng thì chúng sẽ quen thôi. Chúng trẻ con lạ ."
Dù nhưng cũng chẳng còn cách nào, đành từ từ dành nhiều thời gian để vun đắp "tình cha con".
"Bảo Bảo, Miêu Miêu, đây là ba đấy."
Nhị Nhị chỉ Dư Hướng Sâm, giới thiệu với hai em sinh đôi.
"Không."
"Ba, bận."
Trong lúc tranh luận, tay nhỏ của Bảo Bảo còn chỉ phía cửa.
"Bây giờ ba bận nữa, ba về chơi với các con ."
Dư Hướng Sâm xổm xuống, xoa đầu con bé.
"Ba, nhà máy."
"..."
Chỉ vài từ , Dư Hướng Sâm hiểu con bé đang tới ai.
Ôi, con gái yêu của , gọi là ba, chạy theo gọi cả là ba, thật sự bất lực mà.
Chơi với chúng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng hai đứa nhỏ cũng quen hơn một chút.
Dù , vẫn thể dụ chúng gọi là ba.
Chưa đến năm giờ, cha Dư cũng đưa Nhất Nhất và Tam Tam đến.
Hai em thấy Dư Hướng Sâm, ngẩn một lúc cùng lao đến.
"Ba!"
"Ba ơi, cuối cùng ba cũng về , con nhớ ba c.h.ế.t mất."
"Ba cũng nhớ các con lắm."
Anh dang tay ôm lấy hai đứa trẻ nặng hơn ba mươi cân, nhấc bổng cả hai lên.
"Nhất Nhất, con ăn luôn cả phần của Nhị Nhị ? Sao ba bế con thấy nặng hơn hẳn hai em ?"
DTV
Anh từng Hạ Hạ kể rằng bé ăn, béo hơn hai em trai nhiều. Giờ ôm bé, cảm giác càng rõ ràng.
"Ba, nếu ba , chúng vẫn là cha con ."
"Ha ha, dù con nặng một chút nhưng vẫn đáng yêu."
"Hi hi, con vốn là một bé đáng yêu mà."
"Anh cả, thấy ngượng ? Ngày nào cũng mặt dày đáng yêu, còn tự nhận là bé con nữa, hổ quá ."
"Hứ."
Nghe chúng cãi , Dư Hướng Sâm cuối cùng cũng cảm nhận cảm giác thực sự trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-836.html.]
Anh định đến viện nghiên cứu đón vợ, nhưng Dư Hạ Hạ lái xe nên đành thôi.
Đến khi họ chạy qua viện nghiên cứu, lẽ Hạ Hạ lái xe về mất .
Thực , Thẩm Tri Hạ thông qua Nguyên Bảo về nhà từ .
Cô thậm chí còn tan sớm hơn một tiếng và đang đường về nhà, chỉ là Dư Hướng Sâm hề mà thôi.
Thẩm Tri Hạ Dư Hướng Sâm đang ở nhà cả Dư nên cô cố tình qua đó mà về nhà .
"Hạ Hạ, hôm nay cháu về sớm thế?"
"Bọn trẻ đều qua nhà Hướng Mộc . Còn nữa, Hướng Sâm trở về."
Triệu Thu Liên tưởng cô , mỉm báo tin vui .
"Cháu về , chú Tào với cháu."
"À, hóa cháu , bảo hôm nay về sớm ."
"Vậy cháu qua đó , để thím nấu cơm."
"Thím Triệu, hôm nay thím chỉ cần phụ cháu thôi, để cháu nấu cho."
"Được!"
"Bữa cơm đầu tiên khi Hướng Sâm trở về ăn món vợ tự tay nấu, chắc sẽ vui lắm."
Triệu Thu Liên việc ở nhà họ Dư gần hai năm, rõ hai vợ chồng họ yêu thương đến mức nào. Không chỉ thường xuyên thể hiện tình cảm mà còn tạo bất ngờ cho .
Có thể việc trong một gia đình hạnh phúc như , bà cũng cảm thấy vui.
Thẩm Tri Hạ rửa tay sạch sẽ, vị trí của thím Triệu và bắt đầu nấu ăn.
"Lão tam, hôm khác chuyện với con tiếp, chúng về nhà thôi. Chắc lâu nữa Hạ Hạ sẽ về. Nếu con bé thấy con về, nhất định sẽ vui."
Dư Hướng Sâm thực về nhà từ lâu, nhưng vì lâu ngày gặp cả nên nhiều chuyện để . Dư Hướng Sâm cũng đành ở tiếp chuyện.
"Được, về nhà thôi."
"Bảo Bảo, ba bế con về nhé."
Anh tiến tới bế Bảo Bảo đang xổm chơi cùng các trai.
"Không, chú."
"..."
"Không chú, là ba."
"Nói dối-"
"Ba dối ."
Dư Hướng Sâm bất lực vô cùng. Bị chính con gái ruột gọi là chú, thật sự đau đầu. may mắn là dù con bé gọi là ba, nó cũng phản kháng khi bế. Cái đầu nhỏ tựa vai , ngoan ngoãn vô cùng.