Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 822

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:12:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tặng quà cho Thẩm Tri Hạ xong, hai em cầm quà, lượt tặng cho các thành viên khác trong nhà.

Ngoài chiếc túi xách của Thẩm Tri Hạ, bọn trẻ còn cẩn thận chọn cho Bảo Bảo một chiếc váy hoa nhỏ.

Cả hai đều vui, nhưng tiền hai đứa kiếm cũng tiêu gần hết.

"Mẹ, bữa tối, dẫn tụi con đến nhà bà ngoại ? Tụi con mang quà qua đó."

"Được, lát nữa sẽ đưa các con ."

"Ơ... Mà , ai dẫn các con mua đồ ?"

"Hi hi, đoán thử xem."

Nhất Nhất cố ý để Thẩm Tri Hạ đoán.

"Chị Đại Nha?"

"Không , chị Đại Nha hôm nay học ."

"Vậy... Chị Nhị Nha?"

"Không , chị Nhị Nha hôm nay khi học xong bày sạp bán hàng."

"Chẳng lẽ là Hổ Tử?"

"Chúc mừng , đoán đúng !"

Hổ Tử vốn nhiều việc , nhưng hai đứa nhỏ quấn lấy chịu buông. Nếu đồng ý, chúng sẽ bám chặt lấy chân , cuối cùng đành tình nguyện mà đưa hai đứa đến trung tâm thương mại.

khác với , nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhất Nhất và Tam Tam rời nửa bước. Chỉ đến khi mua đồ xong về nhà, mới chịu buông tay.

Sau bữa tối, Thẩm Tri Hạ dẫn hai đứa nhỏ về nhà đẻ.

Nhìn hai thằng con trai mỗi đứa xách một cái túi nhỏ, cô nhịn bật .

Xem chuyện mà hai cô mong chờ mấy ngày nay chắc sẽ như ý.

Nhìn túi quà hai đứa đang cầm, vẻ chúng chỉ dùng tiền còn khi mua quà cho cô và Bảo Bảo để mua mà thôi.

"Ông ngoại, bà ngoại, , mợ... chúng cháu đến đây!"

DTV

"Ồ, mang quà đến cho ?"

"Hì hì, hai, thông minh thật."

"Nào, mau đưa đây để xem là gì."

Tam Tam hí hửng lấy từ trong túi một chiếc hộp nhỏ.

"Ồ, còn gói quà nữa."

Thẩm Tri Thu nhận lấy món quà, vui vẻ mở .

vui vẻ khi nhận quà bao nhiêu thì ngạc nhiên và thất vọng khi mở hộp bấy nhiêu.

, cũng quá bất ngờ.

"Cậu hai, thích ?"

"Thích! Cậu thích lắm!"

"Quà chắc tốn ít công sức của các cháu nhỉ? Vì một viên kẹo mà còn gói cẩn thận thế ."

Thẩm Tri Thu nghi ngờ chiếc hộp đựng khi còn đắt hơn cả viên kẹo bên trong. Hơn nữa, viên kẹo lẽ mua, mà là lấy từ nhà của chúng, vì từng thấy loại kẹo y hệt trong phòng khách nhà họ Dư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-822.html.]

"Cậu hai, đây là tấm lòng của bọn cháu mà."

"Dù kẹo đáng giá nhưng cái hộp bên ngoài là do bọn cháu tự tay gói đấy ạ."

"Hừ!"

"Mỗi ngày trả mỗi đứa 10 đồng tiền lương, hai ngày tổng cộng là 40 đồng."

"Còn là chuẩn quà cho , cuối cùng dùng một viên kẹo để lừa gạt ?"

"Cậu hai, ban đầu bọn cháu định mua quà xịn cho , nhưng khi mua quà cho và Bảo Bảo thì bọn cháu hết tiền mất ."

"Hay trả cho bọn cháu thêm chút tiền lương..."

"Ê... ngừng , ."

"Hai em cháu tốn kém quá, cái nhà máy nhỏ của mời nổi hai đứa nữa ."

Mặc dù thế, nhưng Thẩm Tri Thu vẫn nhét cho mỗi đứa 5 đồng.

Anh nghĩ, quà tặng cho chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là dỗ Hạ Hạ và Bảo Bảo, đó mới là điều thiết yếu. ...

Mấy ngày , ngoài việc lên lớp giảng dạy, việc quan trọng nhất đối với Thẩm Tri Hạ là soạn đề thi tuyển nhóm nghiên cứu viên cho viện nghiên cứu.

Câu hỏi đơn giản quá thì cần thiết, còn khó quá thể khiến trả lời nổi.

Việc cân nhắc độ khó phù hợp là điều cực kỳ quan trọng.

Cuối cùng, cô quyết định đổi cách tiếp cận. Ngoài các câu hỏi khách quan ở phần đầu, khi suy tính , cô thêm một câu hỏi chủ quan phần cuối, chiếm 30% điểm .

"Này, cô giáo Thẩm của chúng , chuyện gì mà bận rộn thế?"

"Hết giờ học mà vẫn miệt mài vẽ vẽ."

Một bạn thường cạnh Thẩm Tri Hạ trong lớp thấy cô liên tục lách giấy, nhịn tò mò mà hỏi.

" đang soạn đề thi."

"Không thể nào, soạn đề thi cuối kỳ cho bên khoa y ?"

"Cậu nghĩ nhiều quá , chuyện đó ."

"Khoa y nhiều giáo sư như thế, đến lượt ? Với chỉ là giảng viên hợp đồng, mỗi tháng chỉ dạy hai buổi."

"Hơn nữa, lớp dạy cần thi."

"Vậy đang soạn đề thi cho ai?"

"Là cho viện nghiên cứu."

"Thì ."

"Thật khâm phục , giỏi đảm đương nhiều việc như . chỉ học mỗi chuyên ngành thôi mà cảm thấy kiệt sức ."

"Hơn nữa, còn hai tuần nữa là thi cuối kỳ, thời gian chẳng dám lơ là chút nào."

Cô bạn từ bao giờ coi Thẩm Tri Hạ như thần tượng của , là động lực để cố gắng và vươn lên.

"Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản , chỉ cần cố gắng, nhất định sẽ thu kết quả."

"Ừm ừm, sẽ cố gắng."

"Không phiền nữa, tiếp tục soạn đề nhé."

 

Loading...